Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Cam Túc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-03-2023] Ngày 27 tháng 2 năm 2023, Tòa án Huyện Trấn Nguyên đã xét xử một cư dân ở thành phố Khánh Dương, tỉnh Cam Túc vì đức tin của ông vào Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Vì không thể phản bác lời bào chữa hợp lý và có căn cứ của ông Vương Lập Quần và luật sư của ông trong suốt phiên tòa, nên cuối cùng vì đuối lý mà công tố viên đã thốt lên: “[Các học viên] Pháp Luân Công khuyên người dân thoái ĐCSTQ chính là tà giáo?”

Bảy năm chạy trốn trước lần bị bắt giữ gần đây nhất

Trước lần bị bắt giữ gần đây nhất của ông Vương vào tháng 10 năm 2022, nguyên người chủ tiệm kính này từng trải qua 7 năm sống trôi giạt kể từ tháng 7 năm 2015 để tránh bị bức hại vì đã khởi kiện hình sự Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo chính quyền cộng sản, thủ phạm phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công.

Vì ông Vương nằm trong danh sách bị truy nã và không thể dùng thẻ căn cước nên rất khó tìm được một công việc toàn thời gian. Sau đó, ông bắt đầu làm những công việc vặt cho các công trường xây dựng. Ông làm việc chăm chỉ, tỉ mỉ và không bao giờ phàn nàn về bất kỳ điều gì. Ông nhanh chóng được đồng nghiệp và quản lý tin tưởng và khen ngợi nên họ cũng chính là những người đã giới thiệu cho ông những công việc khác. Ông dần gây dựng được danh tiếng cho mình và nhiều người đặc biệt tìm tới ông để làm nhiều dự án. Ông cũng nhân cơ hội đó để nói với họ về Pháp Luân Công.

Cảnh sát chưa bao giờ ngừng truy bắt ông Vương. Họ đưa ảnh chụp của ông lên cơ sở dữ liệu đám mây (cloud database) liên kết với hệ thống camera giám sát trên toàn quốc.

Cuối tháng 9 năm 2022, khi đang làm việc tại một trung tâm thương mại ở thành phố Tây An, tỉnh Thiểm Tây, ông Vương bị camera giám sát bắt được hình ảnh sau khi ông tháo khẩu trang trong lúc thay quần áo. Thông qua AI nhận diện khuôn mặt, cảnh sát đã nhanh chóng xác nhận ra thân phận của ông và từ Khánh Dương đi đến Tây An. Sau khi không tìm được ông ở trung tâm thương mại, họ đi tới gặp người quản lý của ông và cưỡng chế người đó đưa họ đến nơi ông Vương sinh sống để bắt giữ ông.

Khi cảnh sát tìm đến, ông Vương đã trèo từ căn hộ của mình trên tầng 5 xuống tầng 3 bằng một sợi dây thừng, rồi nhảy xuống đất từ tầng 3. Ông đã trốn thoát, nhưng một mắt cá chân của ông bị vỡ nát xương.

Ngay khi ông đang cố gắng tìm cách để đến nhà con gái mà không sử dụng phương tiện công cộng hoặc taxi (người dân phải quét mã trên ứng dụng mã sức khỏe trên điện thoại di động), ông Vương tình cờ gặp một học viên Pháp Luân Công địa phương. Sau khi biết chuyện của ông, người học viên này đã đưa ông về nhà riêng và chăm sóc cho ông ấy.

Thông qua tìm kiếm trong các băng video được camera giám sát ghi hình, cảnh sát đã tìm thấy ông Vương và bắt giữ ông vào ngày 19 tháng 10 năm 2022. Ông bị đưa về Khánh Dương vào ngày hôm sau và bị giam giữ ở trong Trại tạm giam Huyện Thanh Thành.

Bản cáo trạng giống như đúc với cáo trạng của một học viên khác 7 năm về trước

Trước khi quay lại Khánh Dương, cảnh sát đã lục soát khu dân cư mà ông Vương sinh sống ở Tây An nhưng không tìm thấy bất kỳ tài liệu gì liên quan đến Pháp Luân Công. Với các vật phẩm Pháp Luân Công đang có trong tay mà họ đã tịch thu của ông Vương từ 7 năm về trước và đơn kiện hình sự Giang của ông, cảnh sát đã chuyển vụ án của ông đến Viện Kiểm sát Huyện Trấn Nguyên. Công tố viên truy tố ông Vương vào tháng 1 năm 2023 và chuyển vụ án của ông đến Tòa án Huyện Trấn Nguyên.

Trong khi đang xem xét hồ sơ vụ án của ông Vương, luật sư của ông phát hiện ra bản cáo trạng dài 700 trang được công tố viên trình lên giống như đúc với bản cáo trạng của một học viên Pháp Luân Công khác là bà Đoàn Tiểu Yến từ 7 năm về trước. Lúc đó, bà Đoạn đã bị kết án 10 năm tù.

Phiên tòa xét xử

Ngày 27 tháng 2 năm 2023, Tòa án Huyện Thanh Thành đã mở phiên tòa xét xử vụ án của ông Vương. Chỉ bốn trong số chín thành viên gia đình của ông có mặt tại tòa án được phép vào phòng xử án.

Khi biết vị luật sư đến Bắc Kinh mà ông thuê sẽ bào chữa vô tội cho ông, thẩm phán đã gọi điện thoại đến Hiệp hội Luật sư Bắc Kinh để hỏi liệu người luật sư đó đã báo cáo vụ án của một học viên Pháp Luân Công lên cục tư pháp địa phương hay chưa. Thẩm phán cũng nói với luật sư rằng các viên chức của Ủy ban Chính trị và Pháp Luật địa phương sẽ tham dự phiên tòa.

Luật sư chỉ ra rằng tòa đã không thông báo cho ông Vương về phiên xét xử ít nhất trước 3 ngày theo luật định. Ông Vương đã không biết về thời gian diễn ra phiên tòa cho đến khi luật sư đến gặp ông vào buổi sáng ngày diễn ra phiên tòa và nói với ông về việc này.

Khi được luật sư hỏi rằng liệu cảnh sát có vi phạm pháp luật trong quá trình bắt giữ ông hay không, ông Vương trả lời rằng ngày 19 tháng 10 năm 2022, khi các cảnh sát mặc thường phục đột nhập vào nhà người học viên mà ông đang ở nhờ thì ông Vương đang ngồi trên giường. Cảnh sát đã không xuất trình giấy tờ chứng minh thân phận mà liền đạp ông Vương văng ra khỏi giường, ghì người ông xuống sàn nhà, còng tay rồi tống vào xe cảnh sát mà không cho ông mang vớ hay giày. Ở trong tầng hầm của Đồn Công an Đường Thái Ất ở Tây An, cảnh sát giẫm lên đôi chân đang bị thương của ông và chửi rủa ông.

Công tố viên cố ý không chất vấn cảnh sát về hành vi phi pháp đó và quay sang đổ lỗi cho ông Vương đã không đi chữa trị. Ông Vương nói rằng một cảnh sát đã dùng tiền của ông để mua cho ông một chiếc nạng. Khi luật sư đến nhà ông vào 4 tháng sau, ông Vương đã có thể tự đi lại mà không cần đến nạng. Ông nói sự hồi phục nhanh chóng mà không cần điều trị y tế chính là minh chứng tốt nhất cho lợi ích sức khỏe của Pháp Luân Công.

Bằng chứng thiếu chắc chắn

Trong khi đưa ra bằng chứng, ban đầu, công tố viên tố cáo ông Vương là “đối tượng phạm tội nhiều lần” do ông từng bị giam 3 năm trong trại cưỡng bức lao động vào năm 2000 chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công. Công tố viên cũng liệt kê ra các vật phẩm liên quan đến Pháp Luân Công mà cảnh sát tịch thu được từ ông Vương vào tháng 7 năm 2015, cùng lời khai của 17 nhân chứng.

Ông Vương bác bỏ cáo buộc chống lại mình, cái gọi là “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thi hành pháp luật” (một cái cớ được hệ thống tòa án của Trung Quốc sử dụng để kết án các học viên Pháp Luân Công). Luật sư của ông cũng nói thêm rằng không có luật nào từng hình sự hóa Pháp Luân Công hoặc gán nhãn pháp môn này là tà giáo.

Công tố viên hỏi ông Vương có phải từng thụ án 3 năm trong trại cưỡng bức lao động vào năm 2000 hay không. Ông Vương trả lời rằng hệ thống trại cưỡng bức lao động đã bị xóa bỏ ở Trung Quốc vào năm 2013, cho thấy rằng bản thân hệ thống ấy là phi pháp.

Trong số 17 nhân chứng được công tố viên liệt kê, ông Vương nói rằng chỉ nhận ra tên của anh trai và cha mình, 15 người còn lại thì ông chưa bao giờ gặp mặt hay nghe đến. Luật sư chỉ ra rằng lời khai của các nhân chứng khá giống với nhau. Vì không nhân chứng nào có mặt tại tòa để đối chất nên luật sư nghi ngờ về độ tin cậy của những lời khai này.

Công tố viên khẳng định rằng cả 17 nhân chứng đều nói ông Vương đã giúp họ chuẩn bị đơn kiện Giang Trạch Dân. Công tố viên còn đi xa hơn với lời kết luận rằng chính ông Vương là người đã tổ chức họ khởi kiện để “bôi nhọ người lãnh đạo đất nước”.

Luật sư của ông Vương đã bác bỏ lời cáo buộc về hành vi phạm pháp đó, nói rằng mọi công dân đều có quyền tự do ngôn luận và phê bình hoặc khởi kiện các lãnh đạo của đất nước. Thực thi quyền được quy định trong hiến pháp không thể được tính là “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thi hành pháp luật”. Luật sư nói thêm rằng tất cả các nhân chứng được liệt kê đã tự mình khởi kiện Giang Trạch Dân chứ không nhận chỉ đạo từ ai. Luận điểm này cũng bác bỏ tuyên bố trên của công tố viên.

Thẩm phán sau đó đã hỏi ông Vương về các sách Pháp Luân Công, văn phòng phẩm cũng như những công cụ mà cảnh sát tịch thu từ ông vào tháng 7 năm 2015. Ông Vương trả lời rằng các thiết bị đó được dùng để tu sửa nhà cho khách hàng của mình. Ông cho rằng thật ngớ ngẩn khi công tố viên còn dùng chúng làm bằng chứng để truy tố ông.

Ông Vương nói rằng trong khi lục soát nhà ông vào năm 2015, cảnh sát cũng đã lấy xe hơi riêng của ông và 66.000 Nhân dân tệ tiền mặt. Số tiền mặt này nằm trong danh sách những vật dụng tịch thu của cảnh sát. Tuy nhiên, sau khi vụ án của ông được chuyển đến viện kiểm sát thì số tiền đó không còn được liệt kê trong hồ sơ nữa và ông cũng không biết hiện nó đang ở đâu.

Luật sư hỏi gia đình ông rằng cảnh sát đã hoàn trả số tiền mặt đó cho họ chưa và họ xác nhận là chưa trả.

Liên quan đến số sách Pháp Luân Công của Vương bị tịch thu, luật sư của ông nói rằng Tổng cục Báo chí và Xuất bản Trung Quốc đã dỡ bỏ lệnh cấm các ấn phẩm của Pháp Luân Công vào năm 2011. Theo đó, những quyển sách này không thể được dùng làm bằng chứng chống lại ông Vương.

Vì không thể bác bỏ được các luận điểm của luật sư, công tố viên đuối lý và hàm hồ nói: “Các học viên Pháp Luân Công khuyên người dân thoái ĐCSTQ thì chẳng phải là tà giáo à?” Ông ta vẫn đề nghị ít nhất kết án 10 năm tù đối với ông Vương vì tội của ông là “đặc biệt nghiêm trọng“.

Trong phần tự bào chữa của mình, ông Vương kể lại việc bản thân đã được thụ ích về sức khỏe ra sao nhờ tu luyện Pháp Luân Công trong 20 năm vừa qua, và đưa ra dẫn chứng về sự hồi phục mắt cá chân bị thương gần đây. Ông cũng làm rõ cách thức mà chính quyền cộng sản dàn dựng Vvụ tự thiêu Thiên An Môn và những tuyên truyền khác nhằm ma quỷ hóa Pháp Luân Công.

Thẩm phán hỏi ông Vương về quan điểm đối với vài án tù dành cho người học viên Pháp Luân Công được nhắc đến trước đó, bà Đoàn Tiểu Yến (bà bị giam 1 năm trong trại cưỡng bức lao động vào năm 2000, bị kết án 7 năm tù vào năm 2002 và bị kết án 10 năm tù vào năm 2015). Ông Vương nói rằng đó là những án oan, bà Đoàn hoàn toàn vô tội và đáng lẽ không nên bị kết án. Ông đề nghị thẩm phán giữ gìn công lý để đưa ra phán quyết công bằng đối với ông và tha bổng ông. Thẩm phán không đưa ra câu trả lời.

Thông tin liên lạc các thủ phạm bức hại:

Cái Đông Mai (盖冬梅), chánh án, Tòa án Huyện Khánh Dương: +86-934-7121243
Trương Trung Phong (张中锋), thẩm phán chủ tọa, Tòa án Huyện Khánh Dương: +86-1399342396
Hác Hồng Mai (郝红梅), thẩm phán, Tòa án Huyện Khánh Dương: +86-15293419588
Tả Văn Lập (左文立), viện trưởng, Viện Kiểm sát Huyện Khánh Dương: +86-934-7121244
Từ Thất Linh (徐七玲), công tố viên, Viện Kiểm sát Huyện Khánh Dương: +86-18298886128
Lí Tân Niên (李新年), trưởng Công an Huyện Thanh Thành: +86-934-3226028

(Thông tin liên lạc của các thủ phạm bức hại khác có trong bản gốc tiếng Hán.)

Bài liên quan:

Nguyên một chủ tiệm kính đối mặt với phiên tòa vì đức tin của mình

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/3/5/457418.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/2/207910.html

Đăng ngày 14-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share