Bài viết của một phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-03-2023] Ngày 14 tháng 2 năm 2023, một cư dân thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên đã bị kết án 3 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Ngày 3 tháng 3 năm 2021, bà Dương Tĩnh (48 tuổi) bị báo cảnh sát vì đã đưa một ổ đĩa USB có chứa thông tin về Pháp Luân Công cho một người phụ nữ ở trên xe buýt. Cảnh sát đã lần ra được nơi ở của bà thông qua camera giám sát và cũng triệu tập người chủ nhà mà bà đang thuê trọ tới đồn công an.

Ngày 12 tháng 3, bà Dương bị bắt giữ và bị lục soát nhà. Cảnh sát đưa bà đến Trại tạm giam thành phố Thành Đô vào ngày hôm sau. Vụ bắt giữ bà đã được phê chuẩn vào ngày 19 tháng 4 năm 2021.

Chị gái và người mẹ già ngoài 80 tuổi của bà Dương thường xuyên đi tới đồn công an và viện kiểm sát để đòi công lý cho bà, nhưng vô ích. Mẹ bà Dương từng một lần hỏi Tùng Lâm (phó viện trưởng viện kiểm sát) về cơ sở pháp lý của việc gán nhãn Pháp Luân Công là tà giáo, Tùng chỉ trả lời rằng đó là “bí mật quốc gia”. Khi bà cụ hỏi tại sao viện kiểm sát lại phê chuẩn việc bắt giữ con gái mình, Tùng chỉ vào công tố viên Lôi Vũ và nói: “Chính là anh ta làm, công tố viên này!” Lôi im lặng không nói một lời nào.

Phiên tòa đầu tiên

Ngày 6 tháng 1 năm 2023, bà Dương bị đưa ra xét xử tại Tòa án quận Vũ Hầu. Chấp hành viên tòa án từ chối tháo còng tay cho bà trong quá trình xét xử.

Công tố viên nói rằng bà Dương bị một người phụ nữ tên Trần Lộ trình báo vì nói với bà ấy về Pháp Luân Công. (Người này hóa ra là đặc vụ của Cục An ninh Quốc gia và cái tên Trần Lộ là tên giả). Ông ta buộc tội bà Dương vi phạm Điều 300 của Luật Hình sự và khép bà vào tội danh “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”, một cái cớ được quy chuẩn thường được chính quyền cộng sản Trung Quốc dùng để khép tội các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.

Luật sư của bà Dương chỉ ra rằng công tố viên đã không đưa ra được bất kỳ bằng chứng nào tước tòa và Trần cũng không có mặt để đối chất. Thậm chí nếu bà Dương thực sự nói với Trần về Pháp Luân Công thì việc này cũng không phải là “phá hoại việc thi hành pháp luật”. Mặc dù cảnh sát đã cung cấp ảnh chụp nhà bà Dương và hợp đồng thuê nhà như bằng chứng truy tố, song các bức ảnh này cũng không cho thấy rằng bà ấy đã phá hoại việc thực thi pháp luật.

Luật sư nói thêm rằng không có luật nào từng hình sự hóa Pháp Luân Công ở Trung Quốc hoặc gán nhãn pháp môn này là tà giáo. Lập luận này một lần nữa bác bỏ cáo buộc chống lại thân chủ của ông.

Bà Dương cũng tự bào chữa cho mình. Bà nói vì Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã tung ra những tuyên truyền nhằm ma quỷ hóa Pháp Luân Công nên sau đó các học viên mới phải đi nói rõ với công chúng biết Pháp Luân Công thực sự là gì. Bà khẳng định nỗ lực nhằm nâng cao nhận thức cho người dân của mình không gây hại cho xã hội hay bất kỳ cá nhân nào, huống hồ là gây suy yếu việc thực thi pháp luật.

Bà Dương nói tiếp rằng cả bà và mẹ đều được thụ ích từ việc tu luyện Pháp Luân Công. Bà từng bị bệnh lao từ khi còn nhỏ. Loại thuốc bà uống có tác dụng phụ mạnh đã gây hại cho gan của bà. Mặt khác, mẹ bà phải vật lộn với bệnh tim trầm trọng và đã nhiều lần phải đưa vào bệnh viện để cấp cứu. Cả hai đã hoàn toàn khỏi bệnh sau khi tu luyện Pháp Luân Công.

Phiên tòa thứ hai

Ngày 14 tháng 2, bà Dương bị đưa ra xét xử lần thứ hai. Chị gái bà, với tư cách là thân nhân tham gia bào chữa, đề nghị thẩm phán đọc các sách Pháp Luân Công và phát các băng DVD đã tịch thu từ bà Dương để xác nhận xem liệu những quyển sách hoặc băng DVD đó có gây ra bất kỳ thiệt hại nào cho xã hội không.

Công tố viên phản đối và nói rằng các vật phẩm này đã được Công an tỉnh xem xét, xác nhận chúng đều là các vật phẩm của Pháp Luân Công. Vì vậy, ông ta không cho rằng cần thiết phải kiểm tra lại trước tòa. Ông ta cũng cho rằng vì Trần đã cung cấp một bản lời khai nên ông ta không cần phải có mặt ở tòa án để đối chất. Ông ta nhấn mạnh rằng cả nhân chứng và vật chứng đều đã được Công an tỉnh và Cục An ninh Quốc gia xác minh.

Trên thực tế, cả Công an tỉnh và Cục An ninh Quốc gia đều giám sát các cơ quan công an địa phương và đồn công an. Như vậy, không tổ chức nào trong số đó có thể được xem là một bên thứ ba độc lập để cung cấp sự giám định pháp y cho bằng chứng truy tố.

Bà Dương hỏi công tố viên: “Thậm chí nếu ông đã xác minh rằng đó là những vật phẩm của Pháp Luân Công, thì làm thế nào mà chúng có ủng hộ cho cáo buộc chống lại tôi như ông đã nêu? Ông nói Pháp Luân Công là một tà giáo, vậy cơ sở pháp lý đâu? Nếu ông có thể tùy tiện gọi một thứ gì đó là tà giáo, thì tôi cũng có thể nói ĐCSTQ là tà giáo. Pháp Luân Công dạy Chân-Thiện-Nhẫn, tôi không hiểu tại sao ông gọi nó là tà giáo“.

“Dù ở Trung Quốc hay hải ngoại thì đều có những điều luật phi lý nhưng nó thường được dùng để làm cung cụ [để chính quyền] bức hại người dân. Sau cùng thì đạo đức mới là điều quan trọng nhất. Thế nhưng dưới ách thống trị của chế độ cộng sản và sau cuộc Đại Cách mạng Văn hóa, nhiều người Trung Quốc đã mất đi kim chỉ nam đạo đức. Pháp Luân Công dạy người học nâng cao đạo đức làm người tố. Có đến 100 triệu học viên Pháp Luân Công nhưng không ai trong số chúng tôi dùng đến bạo lực để đối phó với cuộc đàn áp, dù cho có bị ngược đãi đến đâu. Tôi đã mất việc làm trong nhiều năm và cảnh sát còn đe dọa sẽ giết chị tôi để cướp nội tạng. Chúng tôi không trả thù ai cả. Tại sao các vị nói chúng tôi là tà giáo? Tôi mong các vị có thể hiểu chân tướng”.

Thẩm phán vẫn kết án bà Dương 3 năm tù và phạt 8.000 nhân dân tệ.

Bức hại trong quá khứ

Bà Dương, một cựu nhân viên ngân hàng, sinh ra trong một gia đình trí thức. Cha mẹ bà Dương đều là giáo viên cao cấp. Chứng kiến mẹ mình hồi phục khỏi bệnh tim nặng nhờ tu luyện Pháp Luân Công, bà cũng bắt đầu tu luyện vào năm 1996.

Bà Dương từng bị bắt giữ vào năm 2001 và bị giam 4 tháng sau khi một chủ tiệm photo trình báo vì photo các bài giảng của Pháp Luân Công.

Bà Dương lại bị bắt giữ một lần nữa vào tháng 6 năm 2004 và bị giam 1 tháng ở trong Trung tâm tẩy não Tân Tân. Cha bà đã quá lo lắng đến nỗi đột ngột qua đời. Đội trưởng Phòng 610 Trương Kế Luân đã tống tiền ngân hàng nơi bà Dương làm việc 7.000 nhân dân tệ. Bà Dương bị đưa đến một trung tâm tẩy não. Ở đó, bà bị ép uống các loại thuốc độc hại dẫn đến tình trạng thường xuyên chóng mặt và buồn ngủ.

Thông tin liên lạc các thủ phạm bức hại:

Tào Vinh (曹荣), đồn phó, Đồn Công an Tây An Lộ: +86-18608023565
Hoàng Duy Trí (黄维智), viện trưởng, Viện Kiểm sát quận Vũ Hầu: +86-18108097733
Đường Vệ (唐卫), chánh án, Tòa án quận Vũ Hầu: +86-18980909001

(Thông tin liên lạc của các thủ phạm bức hại khác có trong bản gốc tiếng Hán.)

Bài liên quan:

Family Threatened When They Seek to Secure Ms. Yang Qian’s Release

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/3/19/457893.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/2/207912.html

Đăng ngày 01-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share