Bài viết của một học viên ở Đường Sơn, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-04-2010] Tôi năm nay 74 tuổi. Một buổi sáng sớm đầu tháng Một vừa qua, tôi đến gặp một học viên khác để cùng đi tới một khu chợ địa phương giảng thanh chân tướng về Pháp Luân Công cho mọi người. Tuy nhiên, chỉ vài bước cách chỗ tôi đứng chờ xe buýt, tôi đã bị một chiếc xe máy đâm phải. Người lái xe giúp tôi đứng dậy và nói rằng anh ta sẽ chở tôi đến bệnh viện. Mặc dù anh ta nài nỉ, tôi nói với anh ta rằng tôi không sao và anh ta có thể đi, và anh ta làm như vậy.

Một cô gái đứng ở bến xe buýt nói, “Sao bác lại để anh ta đi dễ dàng vậy? Bác có nhớ biển số xe không?” Tôi nói rằng tôi là một học viên Pháp Luân Công, và tôi không muốn gây khó dễ cho ai cả. Anh ta không cố tình đâm tôi, có lẽ anh ta đang vội. Sau đó, tôi nói cho cô ấy biết về Pháp Luân Công. Sau đó, cô ấy đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới. Rồi cô cảm ơn tôi và nói rằng các học viên Pháp Luân Công rất tốt bụng và Pháp Luân Công rất tốt.

Lúc đó tôi không giơ được tay lên, vì thế tôi đi bộ về nhà. Tôi thậm chí chẳng thể lấy được chìa khóa ra, nên tôi đá vào cửa, và vợ tôi ra mở cửa cho tôi. Tôi bảo bà ấy liên lạc với người học viên vốn đang chờ tôi ở một bến xe buýt khác, để anh ấy biết là tôi không thể đến chợ được. Tôi đứng trước chân dung Sư Phụ, cảm thấy vô cùng hối hận rằng mình không nói cho người đã đâm tôi về Pháp Luân Công. Tôi xin Sư Phụ tha thứ. Khi vợ tôi quay lại và giúp tôi cởi áo khoác ra, tôi phát hiện ra xương khuỷu tay tôi bị trật. Vợ tôi từ từ đưa chiếc xương lại chỗ cũ. Tuy nhiên, ngay khi tôi cử động, chiếc xương lại trệch ra. Cuối cùng, chúng tôi nẹp cố định nó lại.

Buổi sáng ngày thứ hai, tôi muốn tập các bài công Pháp, nhưng cánh tay và bàn tay phải của tôi bị sưng lên. Mắt cá chân bên phải của tôi cũng sưng vù. Tôi đau đớn vô cùng, và tôi đã nghĩ đến chuyện mất bao lâu để bình phục. Tôi lo lắng rằng việc giảng thanh chân tượng của mình sẽ bị ảnh hưởng. Sau đó, tôi nhớ ra rằng mình có Sư Phụ và có Pháp, và tôi có thể vượt qua khảo nghiệm này. Sau đó, tôi tăng cường học Pháp và phát chính niệm đúng giờ. Các bạn đồng tu chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của họ với tôi và phát chính niệm thay tôi. Nhưng, tôi vẫn luôn cảm thấy mệt mỏi. Tôi cứ nghĩ rằng mình là một người tu luyện, bất kể điều gì xảy ra, tư tưởng của tôi phải đồng hóa với Pháp.

Sư Phụ đã viết trong tập Hồng Ngâm II, bài “Chính niệm chính hành”, rằng:

Đại giác bất uý khổ
Ý chí kim cương chú
Sinh tử vô chấp trước
Thản đãng Chính Pháp lộ
.”

Tôi đã quyết tâm loại bỏ hết thảy các yểu tố của cựu thế lực trong cơ thể tôi, và loại bỏ tà linh Đảng Cộng sản Trung Quốc, học Pháp nhiều hơn và phát chính niệm thường xuyên hơn. Tình trạng của tôi khá lên dần sau mỗi lần phát chính niệm.

Ngày thứ ba, tôi bỏ băng quấn quanh cánh tay ra và bắt đầu tập các bài công pháp. Tôi chỉ có thể đưa tay phải lên tới ngang hông, và tôi cần vợ tôi giúp, bà đã luôn động viên tôi tập các bài động tác bất chấp đau đớn. Tôi đồng ý với bà ấy bởi tu luyện không cần điều kiện gì. Ngoại trừ hai ngày sau khi bị đụng xe, tôi đã thu xếp tập đủ năm bài động tác và phát chính niệm mỗi ngày. Chưa đầy hai tháng, tôi lại có thể đi giảng thanh chân tượng trực diện trở lại.

Do tai nạn này, tôi nhận ra rằng chúng ta phải rất nghiêm túc trong việc tu luyện. Bất chấp bao nhiêu đau đớn chúng ta trải qua, chúng ta phải giữ lấy chính niệm chính hành. Chúng ta phải giữ tất cả những tư tưởng theo Pháp, giữ vững niềm tin vào Sư Phụ, và loại bỏ hết những ý nghĩ tiêu cực. Chúng ta không được để tà ác lợi dụng sơ hở của chúng ta. Một khi chúng ta ngộ ra các Pháp lý, hành động của chúng ta sẽ đồng hóa với Pháp, nếu không chúng ta sẽ không qua được một khảo nghiệm nào.

Những tư tưởng khác nhau sẽ dẫn đến những kết quả khác nhau. Trong Chuyển Pháp Luân, Sư Phụ đã dạy: “Tốt xấu xuất tự một niệm, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.

Sư Phụ cũng viết, “Đó là vấn đề có ngộ hay không, cũng chính là vấn đề có thể [cứu] độ được hay không.

Tu luyện đồng thời vừa khó khăn lại vừa trang nghiêm và vĩ đại. Chúng ta phải tinh tấn và thường xuyên học Pháp. Tôi không phải là người có học vấn cao, và tôi chỉ muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình. Xin hãy chỉ ra những gì còn thiếu sót. Tôi xin cảm tạ Sư Phụ và cám ơn các bạn đồng tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/4/9/221260.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/4/26/116348.html
Đăng ngày: 17-05-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với bản gốc.

Share