Bài của Cát Lan ở Thiên Tân, Trung quốc

[MINH HUỆ 27-02-2010] Các học viên có thể chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của họ và học hỏi lẫn nhau bằng cách tham gia nhóm học Pháp chung. Học Pháp chung đã dạy tôi cách hướng nội để tìm và loại trừ những chấp trước của mình.

Sư Phụ giảng:

Còn có một vấn đề; chư vị là tu luyện trong xã hội người thường; vấn đề đối diện với người nhà vốn không tu luyện, vẫn luôn xử lý không tốt. Tất nhiên, vẫn là câu nói ấy, ‘băng dày ba thước không bởi lạnh một ngày’; ngay từ đầu không xử lý tốt thì oán giận tích lại quá thâm sâu, dần dần về sau tạo thành một loại gián cách, dường như hoàn toàn không xử lý nổi.”(“Giảng Pháp tại Manhattan 2006”)

Học đoạn trên khiến tôi nhận ra rằng tôi có vấn đề tương tự. Vì tôi đã không tu luyện tốt, người chồng không tu luyện của tôi đã không ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy thường xuyên nhận xét chế nhạo và đôi khi nguyền rủa Pháp Luân Đại Pháp và Sư Phụ. Tôi đã cố gắng để giải thích sự thật với anh ấy. Anh ấy không chỉ từ chối nghe mà còn nguyền rủa tôi. Tôi đã tổn thương và cảm thấy tồi tệ và bất lực rằng anh ấy đã làm tôi đau khổ.

Vài ngày trước trong khi đang phát chính niệm trong phòng khác, anh ấy bước vào và hét lên “Tại sao cô lại làm như vậy nữa? Tôi đang khát và cần uống nước.” Tôi đã không nói nhiều và nói rằng nước nóng được đựng trong hai chiếc phích. Tôi cảm thấy bất công và nghĩ anh ấy không có quyền buộc tội tôi khi đã có nước nóng ở trong phích. Là một đệ tử tôi vẫn bình tĩnh và đã không tranh cãi với anh ấy và cố gắng cẩn thận ở nhà để tránh mâu thuẫn.

Tôi đã đưa ra sự việc này trong khi học Pháp và xin giúp đỡ. Một học viên nói với tôi rằng tôi vẫn không đủ nhẫn. Cô ấy đã chia sẻ cách mà cô đã luyện nhẫn khi con trai và con dâu hét vào mặt cô một cách phi lý. Tôi nói với cô ấy chúng không có quyền thiếu tôn trọng cha mẹ của chúng. Cô ấy mỉm cười và nói: “Bạn phải nhẫn mà không tức giận.” Tôi đã không thấy bất kỳ sự tức giận nào, mà đúng hơn là từ bi khi cô ấy kể lại kinh nghiệm của mình. Một học viên khác nhắc nhở tôi học bài giảng của Sư Phụ “Nhẫn là gì?” trong Tinh tấn yếu chỉ.

Xét trên các nguyên lý của Đại Pháp, tôi đã làm thế nào trước đó? Tôi đã cố gắng nén sự tức giận của mình để tránh sự leo thang hơn nữa, nhưng cảm thấy bất công. Tôi vẫn dùng tâm người thường của mình để giải quyết mâu thuẫn và đã không có từ bi cùng với nhẫn mà Sư Phụ yêu cầu ở chúng ta.

Sư Phụ cũng giảng:

Vậy cũng nói, hết thảy những điều này mà chư vị gặp phải khi cứu độ chúng sinh và chứng thực Pháp đều không hề ngẫu nhiên. Dẫu chỉ là việc nhỏ, một ý kiến của cá nhân, chư vị khi giảng chân tướng mà gặp các chủng các dạng người và sự việc khác nhau, đều không hề quá đơn giản; nhưng chư vị chỉ có ôm giữ tâm từ bi mà làm thì mới được. Đối với thái độ hiểu sai của người thường thì không được tranh biện; chỉ vì cứu người, cứu chúng sinh; tôi nghĩ rằng hiệu quả này có thể cải biến tất cả.(“Giảng Pháp tại Manhattan 2006”)

Tôi đã nhận ra vấn đề của mình nhờ học Pháp nhóm và chia sẻ kinh nghiệm. Là một đệ tử tôi nên suy nghĩ một cách từ bi với những người khác trước tiên. Đối với sự việc nước nóng, tôi đã nhớ lại rằng chồng tôi đã về nhà sau một ngày làm việc. Anh ấy mệt, khát, nóng và muốn uống nước lạnh. Làm sao tôi có thể mong rằng anh ấy uống nước nóng trong phích trong những ngày nóng như vậy? Thỉnh thoảng anh ấy trách mắng tôi, và tôi đã trách mắng lại. Tôi không nên đối xử với anh ấy như vậy và nên xin lỗi anh ấy, nhưng tôi đã không có cơ hội để nói với anh ấy. Khi tôi phát chính niệm xong và bước vào trong phòng, tôi bị sốc bởi những gì mình nhìn thấy. Chồng tôi đang làm bánh hấp, rửa bát đĩa, và nói chuyện với tôi bằng một giọng nhẹ nhàng đầy ấm áp, điều mà trước đó không hề  thấy. Sư Phụ giảng: “Tu tại tự kỷ, công tại Sư Phụ(Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân, bản dịch năm 2000)

Tôi đã có thể xác định ra tâm tranh đấu và thiếu từ bi của mình. Sư Phụ đã loại trừ những nhân tố xấu từ tôi. Tôi cũng đã nhìn thấy sự thay đổi ở chồng tôi. Mọi việc mà xảy ra trong môi trường tu luyện của tôi là được quyết định bởi những tư tưởng của tôi. Kể từ đó, tôi và chồng tôi đã điềm tĩnh hơn và tôn trọng lẫn nhau. Con tạ ơn Sư Phụ và tôi rất biết ơn các bạn đồng tu của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/2/27/218925.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/3/11/115266.html

Đăng ngày 13-03-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share