Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đức

[MINH HUỆ 31-8-2018] Tôi là một học viên phương Tây, trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tôi chưa bao giờ tiếp xúc với lối sống phương Đông. Tôi lớn lên ở vùng nông thôn Bavaria và rất gắn bó với quê hương mình. Trong quá trình lớn lên, tôi rất quan tâm đến kỹ thuật và tất cả những gì liên quan đến vật lý và khoa học ứng dụng. Tôi được tiếp nhận sự giáo dục rất tốt, được đào tạo chuyên nghiệp, học về điện khí công trình và khoa học máy tính. Còn với những gì liên quan đến văn hóa nghệ thuật thì tôi không quan tâm.

Nhìn lại, tôi thấy rằng chính là số phận đã dẫn dắt tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Những tác phẩm của Sư phụ Lý Hồng Chí rất thú vị, nhất là từ khi tôi phát hiện ra nhiều nguyên lý trong cuốn Chuyển Pháp Luân liên quan đến vật lý hiện đại. Điều đó khiến tôi rất hứng thú.

Khi nhận thức mọi thứ tốt hơn, việc luyện công với tôi đã trở thành một thói quen. Khi tôi tiếp xúc với các học viên, họ nói rằng tôi đã dung nhập tu luyện với cuộc sống hàng ngày của mình và mọi thứ đều diễn ra rất tự nhiên. Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi nhận ra rằng mình đã thay đổi rất nhiều, nhiều hơn cả những gì mà tôi ý thức được.

Đó là một ngày cuối tuần khi tôi đang ngồi ở bàn làm việc của mình. Một cách dễ dàng và nhanh chóng, với cảm xúc dâng trào, tôi đã viết ra bài thơ đầu tiên của mình.

Tôi viết:

Trong mê mờ

Một người dạo bước trong căn phòng

Mê mờ che kín tầm mắt, hết thảy đều gian nan.

Người người trầm mê trong tham lam và dục vọng.

Chính tà điên đảo, hết thảy dơ bẩn đều tại đây.

Anh đang tìm kiếm khoảng lặng trong tâm.

Chúng sinh trong mê không biết tội.

Mỗi bước đi sẽ quyết định hạnh phúc hay bi thương.

Quên trở về với gia viên chân chính, nhưng thời gian đang gấp rút vô cùng.

Vũ trụ đang biến hóa rất nhanh.

Bóng tối quá khứ bỗng biến hóa thành huy hoàng.

Thiên đường trở nên thuần tịnh và vũ trụ mới được hồi sinh.

Sáng Thế Chủ đã định ra hết thảy trong vũ trụ, hoàn mỹ vô cùng.

Lần đầu sau khi đọc bài thơ này, tôi thấy choáng váng, nhưng tôi cũng rất cao hứng với bài thơ mình đã viết. Tôi đã tìm lại được cảm hứng với tiếng mẹ đẻ của mình – tiếng Đức. Tôi không dừng lại ở bài thơ đầu tiên này mà còn viết thêm 300 bài khác nữa.

Đối với tôi, tôi vẫn tiếp tục say mê trên con đường tu luyện Đại Pháp của mình. Đặc biệt đối với lĩnh vực nghệ thuật. Tu luyện Đại Pháp giúp tôi trở thành một nhà thơ. Không chỉ vậy, sự hứng thú của tôi đối với nghệ thuật và văn hóa đã được thức tỉnh, cũng giống như niềm đam mê của tôi với kỹ thuật vậy.

Có những lúc tôi tự hỏi: “Điều gì sẽ xảy ra nếu mình không tu luyện Đại Pháp?” Tôi chắc chắn rằng Đại Pháp đã khai mở nguồn cảm hứng sáng tạo của tôi, và cuộc sống của tôi trở nên phong phú hơn, thêm ý nghĩa và thú vị hơn.

My thanks go to Master Li, who introduced Dafa to the public and provided Westerners with the opportunity to practice Falun Dafa.

Cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí, vì Ngài đã hồng truyền Đại Pháp ra công chúng và cấp cho người phương Tây cơ hội được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/31/373147.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/1/171724.html

Đăng ngày 15-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share