Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp mới tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-8-2018] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp mới bắt đầu tu luyện vào tháng 8 năm 2017.

Mẹ tôi bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Trước đó, bà bị bệnh thấp khớp, suy nhược thần kinh, đau nửa đầu, viêm dạ dày và các bệnh khác. Vào thời điểm đó, mẹ tôi bị đau liên tục, và việc uống thuốc không giúp được gì cho bà. Bởi thân mang nhiều bệnh, mẹ tôi hay tức giận, và nóng tính.

Trong vòng một tháng tu luyện Đại Pháp, bà trở thành một người mới. Bà tràn đầy năng lượng, tính khí của bà thay đổi và mọi bệnh tật của bà đều biến mất. Bà khuyến khích cha tôi và tôi tham gia luyện tập cùng. Vào mùa hè năm đó, cả gia đình chúng tôi ngồi nghe những bài giảng Pháp của Sư phụ. Mẹ tôi cũng dạy tôi năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Vì chỉ hiểu Pháp ở bề mặt, nên cả cha tôi và tôi đều dừng tu luyện sau đó. Ông bận rộn với công việc, còn tôi lo rằng Đại Pháp sẽ ảnh hưởng đến việc học của tôi.

Tôi từng nhẹ nhàng, lịch thiệp, và cũng kiên nhẫn hướng nội bởi tôi nhớ những gì Sư phụ đã dạy chúng tôi. Nhưng khi lớn lên, tôi đắm mình trong xã hội người thường. Theo thời gian, tôi quên mất lời dạy của Sư phụ và trở nên ích kỷ, cộc cằn và dễ kích động.

Sau khi tôi có con, tôi trở nên cáu kỉnh, ganh đua và thường xuyên tức giận. Tôi cũng không ngừng tranh tranh đấu đấu với người khác. Ngay cả cha tôi cũng nhận thấy những thay đổi trong tôi. Tôi thấy mình không có gì sai bởi tôi cho rằng nếu tôi quá khoan dung, mọi người sẽ lợi dụng tôi.

Thái độ của tôi về mối quan hệ giữa đàn ông và phụ nữ cũng lệch lạc. Tôi cảm thấy bản thân hấp dẫn nên việc đàn ông theo đuổi tôi là điều hiển nhiên, bất kể tôi có kết hôn hay không. Tôi rất thích được yêu và theo đuổi, và không nhận ra rằng suy nghĩ này của tôi là thuận theo sự suy đồi của đạo đức xã hội.

Bỏ lỡ cơ hội trở lại tu luyện

Mặc dù vậy, Sư phụ đã không từ bỏ tôi và đã cho tôi nhiều cơ hội để tôi quay trở lại tu luyện trong nhiều năm. Vào năm 2011, tôi phát hiện 16 bông hoa Ưu Đàm nở trên ban công nhà tôi. Tôi rất vui mừng, bởi vì theo kinh sách Phật giáo, hoa Ưu Đàm ba nghìn năm mới nở một lần này được cho là đến từ thiên thượng, mang đến phước lành. Tôi đã chụp một số bức ảnh và cho mẹ tôi xem. Mẹ tôi nói rằng tôi có một mối liên hệ tiền định với Phật giáo.

Khi tôi mang thai vào năm 2012, tôi thấy sáu, bảy bông hoa Ưu Đàm trong phòng khách. Tôi đã mời mẹ tôi đến nhà xem. Thật tuyệt vời khi lại được nhìn thấy những bông hoa này, nhưng tâm tôi vẫn chưa thay đổi để bắt đầu tu luyện trở lại. Trong vài năm qua, tôi thường mơ về việc tham gia kỳ thi trung học. Những người xung quanh tôi đều rất lo lắng chuẩn bị cho kỳ thi, nhưng tôi thì không. Tôi đã không ôn tập gì cả. Khi tôi mơ lại một lần nữa, tôi cảm thấy mình có đôi chút lo lắng, nhưng vẫn không học. Lần tiếp theo tôi có cùng một giấc mơ, các kỳ thi đã nhanh chóng đến gần. Tôi lao vào ôn tập và cảm thấy vô cùng lo lắng.

Sau mỗi giấc mơ, tôi thức dậy và bối rối tự hỏi tại sao mình lại mơ như vậy. Những giấc mơ như là điểm hóa của Sư phụ cảnh báo tôi không được để lạc bản thân trong cõi người thường quá lâu, và Chính Pháp đã đến thời khắc cuối cùng. Nếu tôi vẫn không thức tỉnh thì mọi chuyện sẽ muộn màng.

Mặc dù cha tôi và tôi đã đọc tất cả các bài giảng mới của Sư phụ, và thỉnh thoảng tôi cùng mẹ đi phát tài liệu giảng chân tướng, tôi vẫn không muốn buông bỏ cuộc sống nhàn nhã của mình. Không có cách nào tôi có thể giúp tôi quay trở lại tu luyện Đại Pháp.

Năm 2015, mẹ tôi gặp quan nghiệp bệnh và có triệu chứng ung thư phổi. Mặc dù rất lo lắng, nhưng tôi vẫn tin Sư phụ và Đại Pháp có thể cứu bà. Tôi động viên bà can đảm và vượt qua cơn hoạn nạn. Vì không tu luyện, nên tôi không hiểu rằng tất cả mọi chuyện là do cựu thế lực an bài. Mẹ tôi hiếm khi liên lạc với các học viên khác và không chia sẻ kinh nghiệm tu luyện với bất cứ ai, vì vậy bà không nhận ra rằng đây là can nhiễu từ cựu thế lực.

Trở lại tu luyện

Năm 2017, mẹ tôi lại bị can nhiễu bởi nghiệp bệnh. Mẹ tôi bị đau đầu nặng, mắt mờ và không thể đi thẳng. Bác sĩ nói bà có một khối u trong não. Tôi rất đau đớn khi biết tin. Mẹ tôi đã chăm sóc tôi từ khi tôi còn là một đứa trẻ, sau đó bà đã giúp tôi chăm sóc con tôi. Tôi không thể chấp nhận những gì đã xảy ra với bà, vì vậy tôi đã nghỉ việc để chăm sóc bà.

Một ngày, một vài học viên đến thăm mẹ tôi. Họ học Pháp và phát chính niệm cùng nhau. Mẹ tôi không thể cử động chân tay, vì vậy tôi đã giúp bà giở sách khi họ đọc Pháp. Trong bầu không khí tĩnh lặng, tôi cảm thấy yên bình, và nghĩ rằng có lẽ tôi cũng có thể là một người tu luyện. Vào thời điểm đó, tôi có một số mâu thuẫn với chồng và không thể hòa giải. Hôn nhân của tôi đã chấm dứt. Tôi nhận ra chỉ có Đại Pháp mới có thể giúp tôi thoát khỏi những khó khăn của mình.

Trong những ngày đó, các học viên khuyên tôi đọc Pháp thành tiếng cho mẹ tôi nghe. Một ngày, tôi có các triệu chứng của viêm thanh quản và cảm lạnh. Tôi nghĩ rằng có lẽ tôi nên nghỉ ngơi, vì đọc lớn tiếng sẽ khó chịu hơn. Nhưng tôi cần giúp mẹ tôi học Pháp, vì vậy tôi vẫn quyết tâm đọc cho mẹ nghe.

Sau khi đọc to, tôi không còn cảm thấy đau họng nữa, và các triệu chứng cảm lạnh đã biến mất. Ngay cả mụn trên trán của tôi cũng biến mất. Tôi đã bị những nốt đỏ này trên mặt trong hơn sáu tháng. Chúng làm tôi rất đau và không có thuốc nào chữa được. Nhưng bây giờ, việc đọc Pháp làm chúng biến mất. Thật kỳ diệu! Sự việc này đã giúp tôi có thêm chính niệm vào tu luyện.

Mẹ tôi không còn có thể tự chăm sóc bản thân vào thời điểm này, và việc của tôi là chăm sóc bà. Ngoài ra, tôi còn đi chợ và nấu ăn cho gia đình mình. Khi tôi rảnh rỗi, tôi học Pháp và bắt đầu đọc bài “Khổ Kỳ Tâm Chí” trong tập thơ Hồng Ngâm của Sư phụ. Bài thơ đã cho tôi hy vọng và sức mạnh trong thời gian khó khăn đó. Các học viên khuyến khích tôi luyện công.

Sau khi luyện công lần đầu, tôi đã ngủ rất ngon. Tôi đã từng mất ngủ trong một thời gian dài, nhưng lần này tôi ngủ thiếp đi một cách dễ dàng và có một giấc ngủ sâu. Các bài công pháp đã giúp tôi nâng cao sức khỏe rất nhiều, vì vậy tôi đã kiên trì luyện công. Kể từ đó, tôi không còn bị mất ngủ nữa.

Vì lo lắng cho bệnh tật của mẹ tôi, mà cha tôi đã bị sút cân rất nhanh. Ông cũng bị mất ngủ. Hàng ngày, ông bỏ ra ngoài và hút thuốc vì ông tin rằng làm như thế sẽ giúp giảm căng thẳng. Ông đã thấy những thay đổi trong tôi, vì vậy sau vài lần chia sẻ với các học viên, cuối cùng ông cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tìm kiếm danh vọng và thăng tiến

Tôi đã từng nghĩ rằng tôi đã từ bỏ danh vọng và thăng tiến, nhưng hai tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã nhìn thấy con người thật của mình. Tôi làm việc cho một cơ quan chính phủ, và bộ phận của chúng tôi có thẩm quyền và quyền lực. Tiền lương của tôi cao hơn hầu hết các phòng ban khác.

Khi tôi đi làm lại sau thời gian nghỉ dài để chăm sóc mẹ tôi, cơ quan tôi đang cơ cấu lại. Tôi còn trẻ, có trình độ học vấn cao, và luôn đảm nhận những nhiệm vụ quan trọng, vì vậy tôi không lo lắng về vị trí của mình. Vào một buổi chiều, người phụ trách gọi tôi vào văn phòng của ông và báo tin rằng tôi đã được chuyển đến một bộ phận khác, và ông cảm thấy tiếc về điều đó.

Tôi đã cố tỏ ra bất động tâm, nhưng khi trở về nhà, tôi cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương. Một số đồng nghiệp được chuyển đi trình độ không bằng tôi. Bây giờ mọi người sẽ nhìn nhận tôi như thế nào? Tôi bắt đầu đổ lỗi cho người quản lý về việc này. Tôi đã làm việc không mệt mỏi trong nhiều năm, nhưng chưa bao giờ nhận được lời khen hay sự động viên nào. Tôi cảm thấy hận ông ta. Tôi biết đã đến lúc mình cần buông bỏ chấp trước vào việc giữ thể diện, tâm danh lợi, tâm oán hận, và sự tức giận, nhưng làm được điều này không hề dễ dàng. Tôi đã cố gắng phân tích hoàn cảnh của mình và hiểu về “mất và được” trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi không ngừng giằng co giữa chính niệm và những suy nghĩ xấu trong tôi.

Hàng ngày các đồng nghiệp cũng chạy đến bàn của tôi để phàn nàn về người quản lý. Tất cả họ đều nói rằng ông ta thật kinh khủng, và ông ấy đã hưởng công trạng trên công sức vất vả của chúng tôi. Tâm tôi dường như bị kích động. Ông ta không chỉ chuyển chúng tôi đến một phòng ban khác, mà còn giảm lương của chúng tôi. Tại sao? Tôi đã rất phẫn nộ, và trút mọi sự bất mãn vốn ẩn giấu trong lòng tôi ra.

Sau đó, tôi nhận ra rằng tôi không nên nói sau lưng người quản lý. Tôi đã không suy nghĩ và hành xử như một người tu luyện! Tôi chán ghét bản thân mình vì đã cư xử như thế. Tôi thầm nói với Sư phụ, “Sư phụ, con không muốn tiếp tục ôm giữ tâm phàn nàn nữa. Còn cầu xin Ngài hãy giúp con. Con muốn buông bỏ hoàn toàn chấp trước vào danh-lợi”.

Dần dần, tôi bắt đầu bình tĩnh trở lại. Không phải ngẫu nhiên mà người quản lý đã đối xử với tôi như vậy. Có lẽ tôi đã mắc nợ ông ấy từ kiếp trước. Đây là cơ hội để tôi đề cao tâm tính và tăng công. Tôi nên cảm ơn ông ấy mới phải. Với nhận thức này, tôi đã có thể vượt qua khảo nghiệm.

Tinh tấn trong tu luyện

Tôi có nhiều cơ hội để liên tục hướng nội và đề cao bản thân, không chỉ ở nơi làm việc, mà còn trong các công việc Đại Pháp. Nhờ học Pháp, tôi đã buông bỏ được những chấp trước vào công việc như: cần phải hoàn thành tốt nhiệm vụ, tìm kiếm thành công, dễ làm khó bỏ, lo lắng, bi quan, cáu kỉnh, v.v. Cứ mỗi lần vượt quan, Sư phụ đều ở bên cạnh tôi, cấp cho tôi điểm hóa và khích lệ tôi tinh tấn.

Học Pháp càng nhiều, tôi càng minh bạch các Pháp lý. Điều này khiến tôi ngày càng vững tin vào Đại Pháp. Từ đó, tôi trở nên tinh tấn hơn trong tu luyện và làm các hạng mục Đại Pháp hiệu quả hơn.

Kể từ khi bắt đầu tu luyện, tôi đã trải qua những chuyển biến to lớn cả thể chất lẫn tinh thần. Ví dụ, giấc ngủ của tôi và toàn bộ thể lực của tôi đã được cải thiện đáng kể. Tôi cũng trở nên lạc quan hơn trong cuộc sống, và không còn cảm thấy lo lắng nữa. Nếu không có sự giúp đỡ của Sư phụ, giờ đây tôi đã suy sụp vì áp lực công việc và gia đình.

Tôi vẫn còn một chặng đường dài để đi trên con đường tu luyện của mình. Tôi cần phải tiếp tục tinh tấn hơn để trừ bỏ hoàn toàn các chấp trước của mình. Đồng thời, tôi cần phải làm việc chăm chỉ với lòng từ bi. Điều này sẽ giúp tôi cứu được thêm nhiều chúng sinh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/21/372647.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/3/171755.html

Đăng ngày 13-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share