Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-8-2018] Tôi là một học viên Pháp Luân Công ở tuổi trung niên, bắt đầu tu luyện từ năm 1996. Trên con đường tu luyện này, tôi đã gặp rất nhiều chông gai. Tôi xin được chia sẻ cách mình đã thoát khỏi cám dỗ xem TV trên Internet và mạng xã hội như thế nào.
Tôi hy vọng những học viên gặp tình huống tương tự sẽ có tham khảo qua kinh nghiệm của tôi.
Tôi bắt đầu học thuộc Pháp từ cuối năm ngoái cùng các học viên khác trong nhóm học Pháp ở địa phương. Đầu tiên chúng tôi học thuộc các bài thơ trong Hồng Ngâm và các bài kinh văn trong Tinh Tấn Yếu Chỉ. Sau đó mỗi người chúng tôi đọc thuộc lòng một mục trong cuốn Chuyển Pháp Luân mà chúng tôi đã học thuộc trong tuần trước. Sau khi đọc thuộc Pháp, chúng tôi cùng nhau đọc Chuyển Pháp Luân.
Lúc đầu, chúng tôi đã gặp rất nhiều vấn đề. Một vài người trong chúng tôi mắc rất nhiều lỗi khi đọc thuộc Chuyển Pháp Luân. Một số không có thời gian để học thuộc được chút nào. Một người chỉ có thể nhớ được một đoạn ngắn mỗi tuần. Khi đọc thuộc những đoạn dài hơn, [chúng tôi] luôn gặp tình trạng thuộc được câu trước thì quên câu sau.
Tôi cũng mắc rất nhiều lỗi khi đọc thuộc lòng Pháp. Có lần câu nào tôi cũng mắc lỗi. Các đồng tu không biết phải làm sao với tôi. Một số người thậm chí còn nảy sinh quan niệm tiêu cực về tôi. Tôi cảm thấy rất căng thẳng khi đọc, nên tôi lại bắt đầu lại. Lần kế tiếp, tôi đã không phạm bất cứ lỗi nào nữa. Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó tôi rời thị trấn để đi tổ chức mừng sinh nhật mẹ tôi. Tôi làm theo những kế hoạch của gia đình vì tôi không muốn họ nghĩ rằng mình không hiếu thảo.
Tôi phát hiện tâm mình không yên được trong môi trường mới. Tôi bắt đầu buông lơi trong tu luyện và xem các phim truyền hình trên TV. Vì chuyện này, tôi thậm chí còn tranh cãi với cả mẹ mình.
Tôi cảm thấy mình vì lo lắng cho bà nên đã đến để gặp bà, nhưng cuối cùng lại thành tu luyện thiếu tinh tấn. Tôi đã không hướng nội để tìm ra chấp trước vào tình đối với mẹ. Tôi chỉ dành một khoảng thời gian rất nhỏ để ghi nhớ Pháp.
Mùa thu năm ngoái cảnh sát ở Trung Quốc đã sách nhiễu các học viên Pháp Luân Công trên diện rộng. Khi không thể tìm thấy tôi, họ đã liên tục gọi cho gia đình tôi. Gia đình tôi có chút phàn nàn về tôi, nhưng tôi biết ơn họ vì họ đã bảo vệ tôi khỏi cảnh sát.
Chị gái tôi đã lo lắng và không hài lòng với việc mẹ tôi gặp ai cũng giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Tôi cũng nhắc mẹ phải thận trọng trong môi trường bức hại nặng nề. Sau đó tôi cảm thấy rằng mình đã sai khi nói với bà điều đó. Mẹ tôi đã đúng. Quan niệm của tôi là của người thường, và không dựa trên Pháp.
Ngay khi về đến nhà, tôi đã cảm thấy một sự cô đơn không gì diễn tả nổi. Tôi không muốn làm bất cứ việc gì và chỉ nằm dài trên giường. Tôi cứ hành xử như vậy suốt một khoảng thời gian. Tôi bắt đầu không quan tâm đến việc học Pháp hay luyện công. Tôi chỉ muốn ngồi cùng gia đình và xem các bộ phim truyền hình, xem những video mà họ đã gửi cho tôi qua Wechat, Baidu hoặc chơi với cháu gái của mình. Tôi đã gần giống như một người thường!
Các đồng tu có chút lo lắng khi mẹ tôi đi vắng. Họ đã đến chỗ tôi để học Pháp, phát chính niệm và luyện công cùng tôi. Trạng thái của tôi rất tốt khi họ ở đây, nhưng sự cám dỗ của các trang web trở nên rất mạnh ngay khi họ ra về. Đôi khi tôi cũng đọc các tiểu thuyết mà đã được chuyển thể thành những bộ phim truyền hình kia.
Tôi đã hành động như vậy suốt hai tháng. Cuối cùng khi mẹ tôi về, các học viên địa phương đã thở phào nhẹ nhõm. Mẹ tôi đã liên tục nói với tôi suy nghĩ của bà về hành vi của tôi. Tôi cũng muốn thay đổi bản thân.
Một ngày kia tôi bảo với mẹ mình rằng tôi không muốn mãi cứ dựa vào bà và cũng không muốn cứ mãi tìm các đồng tu để xin khuyên nhủ. Tôi nói tôi sẽ tự khắc phục vấn đề của mình.
Tôi chuyển đến một căn nhà trống gần gia đình, ở đó không có Internet. Lúc đầu, tôi không muốn từ bỏ nó hoàn toàn. Tôi đã mang theo một cuốn tiểu thuyết tải xuống từ trang web. Sau đó tôi nghĩ mình nên thật sự tinh tấn vì tôi đã quyết định thay đổi. Tôi đã xoá ngay cuốn tiểu thuyết và chăm chỉ học thuộc Pháp, luyện công và phát chính niệm. Một tuần sau, cách hành xử của tôi đã trở lại bình thường. Hiện giờ, tôi học thuộc Pháp dễ dàng hơn nhiều.
Tôi muốn nhắc nhở các đồng tu, đặc biệt là những người ở tuổi trung niên hay trẻ hơn, đừng nên mê đắm những thứ trên web. Nó giống như một căn hầm ma mị – khó mà thoát ra được một khi đã tiến vào.
Hiện giờ, các học viên trong nhóm học Pháp của chúng tôi đã ngày càng tích cực hơn trong việc học thuộc Pháp. Chúng tôi cảm thấy rằng việc đó giúp chúng tôi tăng cường nhận thức về các Pháp lý. Tôi hy vọng ngày càng có nhiều học viên sẽ bắt đầu học thuộc lòng Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/18/372547.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/29/171687.html
Đăng ngày 10-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.