Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc.

[MINH HUỆ 5-6-2018] Tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) vào cuối năm 1998. Thời điểm đó, bụng tôi rất đau và thường phải đến bệnh viện địa phương để khám nhưng các bác sỹ ở đó bảo rằng không có vấn đề gì. Tuy nhiên, tôi liên tục bị những cơn đau hành hạ.

Tôi kể lại tình trạng của mình cho một người đồng nghiệp nghe, và cô ấy khuyên: “Chị nên tập Pháp Luân Công đi! Pháp Luân Công có thể chữa lành bệnh cho chị.” Tôi đã suy nghĩ nhiều về lời đề nghị này.

Bố mẹ và chị dâu tôi đều là các học viên Pháp Luân Công nên tôi cũng quyết định thử xem sao. Vì thế, ngày hôm sau, tôi đã về nhà bố mẹ để tìm hiểu thêm. Mẹ đưa tôi một bộ video các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí, sau khi nghe xong cả chín bài giảng, cơn đau bụng của tôi biến mất một cách kỳ diệu.

Sau khi về nhà, tôi lập một điểm luyện công ở công viên gần nhà và bắt đầu học các bài công Pháp. Tuy nhiên năm 1999, đột nhiên chúng tôi bị cấm luyện công ở công viên. Người ta thông báo rằng đó là chỉ đạo của chính quyền. Vì mới bắt đầu tu luyên nên đức tin và hiểu biết về Đại Pháp vẫn còn hạn chế, vì thế tôi quyết định tạm thời dừng học luyện Pháp Luân Công và an ủi bản thân rằng tôi lúc nào cũng có thể bắt đầu lại.

Mười tám năm sau, mùa đông năm 2016, khi đang làm việc ở nhà hàng, bụng tôi lại đau âm ỉ. Tôi không để tâm mãi đến vài ngày sau, khi cơn đau trở nên trầm trọng hơn. Cuối cùng tôi nộp đơn từ chức cho quản lý và ở nhà để hồi phục sức khỏe. Mặc dù nghỉ ngơi ở nhà hơn một tháng nhưng dạ dày tôi vẫn đau nhiều hơn và tôi bắt đầu sụt cân. Chị gái hay tin khuyên tôi đến bệnh viện thị xã. Bác sỹ ở đó đã cảnh báo về tình trạng nghiêm trọng của tôi và khuyên tôi nên đến khám ở bệnh viện tỉnh.

Sau nhiều xét nghiệm, bác sỹ bảo rằng họ nghi ngờ tôi bị ung thư tụy. Chồng con tôi vội vào gặp tôi ngay khi được thông báo bệnh tình. Tôi nhập viện và bác sỹ bắt đầu tiến hành hàng loạt xét nghiệm. Trong vòng ba ngày, tôi xuất hiện nhiều triệu chứng mới. Da dẻ và mắt dần chuyển sang vàng, cơ thể vô cùng mệt mỏi, buồn nôn, ói mửa và tiêu chảy. Tôi bắt đầu sút cân và một khối u cứng mọc ở vùng bụng. Tất cả đều là dấu hiệu của ung thư tụy!

Các bác sỹ sắp xếp để phẩu thuật cho tôi trong vòng năm ngày. Họ cảnh báo cho chúng tôi về các nguy cơ và thông báo rằng ca phẫu thuật rất quan trọng và sẽ kéo dài hơn 10 tiếng. Anh chị và chồng tôi đã quyết định rút hết tiền tiết kiệm để tôi làm phẫu thuật.

Sau cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu ngày 20 tháng 7 năm 1999, nhiều người thân của tôi đã ngừng tu luyện. Chỉ còn vợ chồng anh trai và mẹ tôi là vẫn tiếp tục.

Lúc đó, anh trai kéo tôi sang bên và hỏi tôi nghĩ sao về việc tập Pháp Luân Công trở lại. Tôi bảo mình đã có kế hoạch tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công trở lại sau đợt phẫu thuật. Sau đó, anh bảo: “Nếu em thật tâm muốn quay trở lại tu luyện, em không nên tiến hành ca mổ này. Chỉ có Sư phụ mới có thể chữa khỏi hoàn toàn cho em. Hãy về nhà và học Pháp với anh!” Những lời anh trai nói gợi lại những ký ức về các bài giảng của Sư phụ và khuyến khích chính niệm trong tôi. Tôi bảo rằng mình sẽ về nhà với anh và học Pháp. Tôi quyết định không tiến hành ca mổ mà thay vào đó tôi tin tưởng mọi thứ Sư phụ đã an bài cho tôi.

Khi tôi nói với mọi người trong nhà về quyết định của mình, họ ngay lập tức phản đối: “Con có biết bệnh con nặng đến mức nào không? Con phải tiến hành phẫu thuật!” Vài người cho rằng anh trai tôi đã can thiệp đến quyết định của tôi, họ bắt đầu đổ lỗi cho anh: “Con sẽ phải chịu trách nhiệm nếu có vấn đề gì xảy ra với em con!” Anh trai tôi vẫn im lặng. Tôi nói với cả nhà: “Đừng đổ lỗi cho anh ấy. Đây là quyết định của con. Mọi người không thể làm gì giúp con được lúc này đâu. Thôi, cả nhà về đi!”

Trước khi anh trai tôi ra về, tôi bảo anh rằng tôi nhất định sẽ đến nhà anh vào ngày hôm sau. Anh khuyên tôi chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Sau khi cả nhà về, bác sỹ nói rằng ông muốn tôi tiến hành điều trị. Tôi bảo ông cho tôi đi nhà vệ sinh trước. Tôi chầm chậm đi đến nhà vệ sinh và liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Trong khi bác sỹ đang chuẩn bị dụng cụ truyền nước thì ống thuốc bị vỡ và thuốc đổ ra ngoài, tôi nhận ra đó là điểm hóa của Sư phụ khích lệ tôi rời bệnh viện. Nhưng để được thế, tôi phải thuyết phục chồng và con gái. Tôi gọi chồng tôi lại và bảo: “Có phẫu thuật thì em cũng không thể qua khỏi được.” Chồng tôi bảo: “Anh sẵn sàng chi tiền để em lành bệnh.” Tôi bảo: “Không phải là vấn đề về tiền. Anh biết bệnh tình của em nguy kịch thế nào mà. Cách điều trị thông thường sẽ chẳng cứu được em đâu. Nhưng Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp có thể cứu em. Em muốn về nhà để tu luyện.”

Thấy anh ấy có vẻ hoài nghi, tôi tiếp tục: “Hãy cho em hai tháng và em sẽ chứng minh cho anh thấy là em sẽ hồi phục hoàn toàn.” Trước vẻ kiên quyết của tôi, cuối cùng chồng tôi cũng phải đồng ý và anh nói: “Nếu thật như thế thì đó quả là một kỳ tích.” Rồi tôi gọi con gái lại và bảo: “Mẹ thật sự không thể ở đây. Chúng ta còn hơn năm ngày trước khi ca mổ được tiến hành theo lịch. Mẹ muốn về nhà cho tự do, thoải mái. Con gái tôi đồng ý với điều kiện là phải cho phép cháu túc trực cạnh tôi để theo dõi bệnh tình.

Trong khi đợi xe, tôi bắt đầu ói mửa không ngừng. Tuy nhiên, khi tôi đặt chân lên xe hơi thì hết nôn ói, tình trạng của tôi cải thiện dần trong suốt 120 km đường đến nhà anh trai tôi. Ở đó, chị dâu chuẩn bị sẵn mỳ cho chúng tôi và tôi đã ăn hết nửa tô mà không than phiền gì cả.

Ở nhà anh trai, buổi sáng tôi luyện công và sau đó là học Pháp. Buổi chiều, chúng tôi dành thời gian đi phát lịch Đại Pháp cho các nhà gần đó, còn buổi tối tôi tiếp tục học Chuyển Pháp Luân cùng anh chị dâu. Bệnh tình của tôi khá hơn và các triệu chứng bệnh đã biến mất. Trong vòng 20 ngày, sức khỏe của tôi đã hồi phục hoàn toàn và cân nặng trở lại mức bình thường như trước kia.

Điều kỳ diệu này đã khuyến khích chị gái, chồng tôi, em gái út và vợ của em trai thứ của tôi bước vào tu luyện trở lại.

Việc tôi phục hồi bệnh tình đã khiến gia đình nhà chồng tôi tin tưởng vào sự vẻ đẹp của Đại Pháp và tất cả đều thoái Đảng. Chồng và con gái rất ủng hộ tôi tu luyện. Bất cứ ai hỏi về tình trạng của tôi, chồng tôi đều nói rằng: “Pháp Luân Công đã chữa lành bệnh cho vợ tôi. Pháp Luân Công vô cùng thần kỳ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/5/368440p.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/12/171085.html

Dịch ngày 30-07-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share