Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Nam, Đài Loan
[MINH HUỆ 13-10-2017] Tôi đã nhận trách nhiệm làm người điều phối hạng mục vào những ngày thứ Bảy và Chủ nhật ở một điểm du lịch nổi tiếng tại Đài Nam, Đài Loan vì tôi thấy bản thân có thể tự sắp xếp được. Tuy nhiên, ngày qua ngày, khi tôi gọi càng nhiều cuộc điện thoại cho học viên, thì tôi càng thấy kiệt sức và mệt mỏi. Không chỉ vậy, danh sách thông tin điện thoại của học viên còn ngày một nhiều lên, và nó khiến tôi thấy những việc này không đơn giản như mình đã nghĩ.
Tôi nhận ra thực tế rằng tôi không biết rõ về các học viên ở những điểm luyện công khác nhau. Và tôi cũng quan sát thấy các dịp cuối tuần và ngày lễ; các học viên cũng cần phải làm việc nhà, mua sắm, tham gia các hoạt động với gia đình và bạn bè, chưa nói đến học Pháp, làm hạng mục, và các việc khác. Làm thế nào để tôi có thể tìm người qua vài cuộc điện thoại? Đôi khi có những việc đột ngột xảy ra như con nhỏ bị ốm, cha mẹ già cần chăm sóc, hoặc những việc phát sinh ngoài giờ. Dần dần, mọi người bắt đầu coi tôi như “thành viên cứu hộ” vì tôi đã trở thành người “hỗ trợ dự bị” khi cần thiết.
Hướng nội
Cứ thế mà tôi đã trượt dài trong việc điều phối ở điểm du lịch cho đến một ngày, khi học viên tên Tiêu [hóa danh] đã nói với tôi vào phút cuối rằng cô không thể đến điểm du lịch hỗ trợ tôi vào ngày hôm đó. Dù tôi không mong muốn việc này chút nào nhưng không còn cách nào khác. Sau đó việc này đôi khi lại tiếp tục xảy ra, cũng với học viên này, và thường là vào phút cuối. Kết quả là, tâm tính tôi trở nên ủ rũ, và mọi phiền toái, oán giận, bực dọc đều xuất hiện. Tại sao? Tại sao? Tôi đã trút nỗi giận của mình cho người học viên lái xe chở tôi đến điểm du lịch.
Sau khi lắng nghe tôi một lúc, người học viên này không những không tỏ ra giận dữ, mà còn nhẹ nhàng trả lời: “Bạn đang bị chấp trước vào công việc!”
Sư phụ giảng:
“Con người khi không lý trí mà hò hét lớn lối mà phát tiết thì chính là ma tính đang phát tác, chính là phía mặt ma tính đang khởi tác dụng. Con người rất từ bi, rất từ thiện, rất hoà ái, rất ôn hoà, thì đó là phía mặt thiện đang khởi tác dụng.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [2006])
Sư phụ cũng giảng:
“Tu luyện Chính Pháp Chính Giác chính là để mọi người ức chế ma tính, tống khứ ma tính” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [2006])
Tôi cứ nhìn chăm chú người học viên này và nhớ lại những gì Sư phụ dạy. Tôi là một phụ đạo viên và vẫn đang tu luyện. Tại sao tôi lại trở nên không tốt? Tại sao tôi lại để bản thân cư xử như vậy? Dù tôi đã cố gắng điều khiển cảm xúc và bình tĩnh, nhưng những từ ngữ “chấp trước vào làm việc” vẫn vang lên ở bên tai tôi trong thời gian dài. Khi tôi lấy ra và nhìn vào bảng danh sách số điện thoại của học viên, tôi bắt đầu loại bỏ từng lớp từng lớp trong tâm trí mình, điều này giống như một tiếng sét đánh – tôi phải hướng nội.
Điều đó là sự thật khi tôi không thực thi được công việc điều phối viên tốt, và tôi đã không làm việc dựa trên Pháp. Tôi đang làm việc Đại Pháp với tâm trí của người thường.
Sư phụ giảng:
“việc mà chư vị làm nếu không ở trong Pháp, nếu không có lực lượng của Pháp, bản thân chư vị tu không tốt, [thì] chư vị làm những việc ấy cũng không được tốt. Có lẽ là việc đó chư vị đã làm rồi, nhưng nó không khởi tác dụng, chính là không cứu được người ta, là vì chư vị cũng không khởi tác dụng giải thể nhân tố tà ác“ (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp”, Giảng Pháp tại các nơi XI)
Thay đổi thái độ làm việc
Sau khi nhận ra, tôi tự sửa bản thân và nhìn lại mình từ góc nhìn của một học viên. Tôi gọi điện cho các đồng tu với tâm thái hòa ái và hỏi họ có thể sắp xếp thời gian tham gia hoạt động ở điểm du lịch không.
Khi các học viên gặp khó khăn trong việc hoàn thành cam kết từ trước vì tình huống gia đình, tôi cũng cố gắng viên dung để hiểu hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan của họ. Tôi cũng khuyến khích họ đừng nản lòng, những gì gặp phải đều là những thứ giúp chúng ta tiến về phía trước. Tôi cũng nói sẽ liên hệ lại khi chúng tôi cần người hỗ trợ ở điểm du lịch.
Khi tôi thay đổi cung cách làm việc trở nên tích cực hơn và chia sẻ với các học viên dựa trên Pháp, thì hoàn cảnh cũng nhanh chóng thay đổi. Ngày càng có thêm nhiều học viên tham gia điểm du lịch.
Tôi muốn đưa ra một ví dụ minh họa cho việc những thay đổi tích cực sau khi tâm tôi chuyển biến. Có lần tôi muốn tham gia một buổi đào tạo. Khi tôi chuẩn bị đi, một học viên nói rằng ông ấy không thể đến điểm du lịch. Lúc đó tôi gặp chút khó khăn nhưng vẫn cố không để tâm lay động. Tôi nói: “Không vấn đề gì, tôi sẽ tìm ai đó thay thế cho ông.” Lúc đó đang là buổi tối, và tôi không chắc ai đó sẽ đi. Sau đó đến 10 giờ tối, một học viên đã gọi hỏi còn chỗ lái xe nào trống không vì ông có thể tới hỗ trợ điểm du lịch. Điều này thật kỳ diệu, tôi cảm tạ Sư tôn vì đã an bài hoàn hảo. Điều đó thực sự đúng như Sư phụ giảng:
“Sư phụ lĩnh tiến môn, tu hành tại cá nhân.” (Chuyển Pháp Luân)
Loại bỏ mâu thuẫn
Cũng bởi hoàn cảnh tu luyện và nhận thức Pháp khác nhau, nên việc giảng chân tướng ở điểm du lịch là lựa chọn của mỗi cá nhân. Thêm nữa, cũng bình thường khi mọi người đều có ý kiến của mình. Do đó, mâu thuẫn là không thể tránh khỏi. Khi đối diện với những vấn đề này, tôi thường lắng nghe những điều mọi người lo ngại và khuyến khích họ chia sẻ cởi mở. Điều quan trọng là mọi người cần biết sự thật và loại bỏ can nhiễu trước khi trao đổi. Chính vì thế, tôi tận dụng thời gian và cố gắng xử lý các vấn đề theo cách viên dung nhất. Điều này đã mang lại kết quả tốt và mâu thuẫn vì thế đã được giải quyết.
Chính Pháp đang sắp kết thúc, chúng tôi đều không muốn lãng phí thời gian. Vì vậy chúng tôi đều quyết định luôn phải chính niệm chính hành, không chia sẻ, gián đoạn học viên ở điểm du lịch. Đôi khi trời đổ mưa khi chúng tôi chuẩn bị tới điểm du lịch, nhưng khi chúng tôi tới đó, trời đã tạnh mưa. Điều này cho thấy Pháp thân của Sư phụ luôn ở bên cạnh chúng ta. Mọi thứ sẽ hoàn thành tốt đẹp khi chúng ta có chính niệm và khi tâm trí chúng ta luôn hướng về việc cứu độ chúng sinh.
Tôi khuyến khích các học viên tham gia các điểm luyện công và học thuộc Pháp vào ngày Chủ nhật hàng tuần trước khi đến điểm du lịch. Các học viên đã học thuộc Luận Ngữ và phát chính niệm khi lái xe đến và về. Họ cũng chia sẻ nhiều câu chuyện và trải nghiệm giảng chân tướng ở điểm du lịch. Ba việc chúng tôi đều làm tốt chỉ trong nửa ngày. Và điều này khiến chúng tôi cảm thấy rất tuyệt vời.
Một điểm giảng chân tướng tiêu biểu
Bản thân điểm du lịch là một nơi giảng chân tướng tiêu biểu. Các học viên mặc đồ lịch sự và luôn tươi cười. Thêm nữa, họ được một phụ đạo viên ở điểm luyện công mời đến nên họ cũng không cảm thấy cô lập. Họ được giao những nhiệm vụ đơn giản như phát tờ rơi hoặc giúp hỗ trợ phát chính niệm. Điều đó giúp họ loại bỏ tâm sợ hãi. Qua thời gian, họ được những người có nhiều kinh nghiệm hỗ trợ. Mọi việc đều tốt đẹp khi chúng tôi có chính niệm và khi tâm trí chúng tôi đều hướng về việc cứu độ chúng sinh.
Nhìn lại thì tôi thấy thông qua công việc điều phối viên ở điểm du lịch, nhiều tâm chấp trước của tôi đã nổi lên bề mặt và dần dần bị loại bỏ. Ngày càng có nhiều học viên tham gia hạng mục này. Tôi cũng nhận ra mọi thay đổi đều là triển hiện uy lực của Đại Pháp. Tôi đã học được cách áp dụng các nguyên lý của Pháp để đề cao bản thân và cư xử từ bi với các học viên. Từ trong thâm tâm, tôi cảm tạ Sư tôn đã cho tôi cơ hội tu luyện tuyệt vời này!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/13/355422.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/11/8/166323.html
Đăng ngày 2-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.