Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-10-2017] Năm 1995, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi rất ủng hộ tôi và nói rằng tu luyện rất tốt cho sức khỏe. Ông cũng thường nhắc nhở tôi luyện công, học Pháp và phát chính niệm. Hơn nữa, ông còn giúp tôi phát tài liệu giảng chân tướng về Đại Pháp và không bao giờ phàn nàn về số tiền mà tôi đã tiêu dùng cho việc sản xuất tài liệu.

Tuy nhiên, ông không tin rằng luyện công có thể tu Tiên đắc Đạo. Tôi và các đồng tu khác đã cố gắng giải thích cho ông nhiều lần, nhưng ông luôn nói rằng: “Nếu các bà có thể bay lên cho tôi xem, dù chỉ cách mặt đất một tấc thôi cũng được thì tôi sẽ tin những gì các bà nói.”

Vì vậy, tôi chỉ coi ông ấy là một người có căn cơ kém cỏi.

Một ngày tháng 10 năm 2007, tôi bị trình báo với cảnh sát vì đã nói chuyện với một học sinh về Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, khoảng 8 cảnh sát đã đến nhà để bắt tôi. Tôi liền vào bếp khóa chặt cửa lại không cho họ vào. Vì vậy, cảnh sát đã đe dọa sẽ bắt mẹ và chồng tôi. Chồng tôi đã bị họ làm cho kinh sợ đến mức hoảng loạn tinh thần. Sau đó, ông trở thành một người đãng trí và mất khả năng lao động.

Mặc dù tình cảnh đáng thương như vậy, nhưng ông vẫn không ngừng bị cảnh sát Lưu Đông Sinh đe dọa và cưỡng đoạt tiền bạc. Lưu dọa sẽ bắt tôi nếu ông để lộ chuyện này. Đến lúc tôi biết chuyện, thì chồng tôi đã nộp cho Lưu tổng cộng hai nghìn nhân dân tệ.

Năm 2013, tôi phát hiện chồng tôi có một số vấn đề về sức khỏe nên đã đưa ông đi khám. Kết quả khám cho thấy ông bị nhiều bệnh kinh niên như cao huyết áp, gan nhiễm mỡ, tai biến mạch máu não, tràn dịch não, và thoát vị đĩa đệm.

Tháng 5 năm 2016, ông bị đột quỵ và bị liệt nửa người. Không những vậy, bệnh tràn dịch não đã dẫn đến chứng teo não và khiến ông bị mất trí nhớ. Ông lúc nào cũng lấy ngón tay gãi lên đầu khiến cho da đầu không ngừng chảy máu. Mặc dù cơn đột quỵ của ông đã được kiểm soát nhưng bệnh tràn dịch não thì không có phương pháp điều trị hữu hiệu.

Ngày 13 tháng 12 năm 2016, ông bị ngã và bị rạn một đốt sống lưng. Sau khi nằm liệt giường hai tháng, ông đã có thể ngồi dậy. Sau đó, ông lại bị ngã từ trên giường xuống khiến cho các đốt sống khác bị tổn thương. Ông phải nằm liệt giường hai tháng nữa mới có thể tự đứng dậy đi lại được. Tôi và hai đồng tu khác thấy vậy chưa kịp mừng cho ông thì ông lại đột nhiên ngã ngay trước mặt chúng tôi khiến cho một đốt sống lưng khác nữa bị tổn thương. Chúng tôi đã đưa ông đến bệnh viện, bác sỹ nói rằng ông không còn hy vọng gì nữa và sẽ phải nằm liệt giường trong suốt phần đời còn lại.

Một đồng tu nói với tôi: “Đây là lần đầu tiên tôi đến nhà chị, và rồi ông ấy bị ngã. Chắc hẳn tôi có chỗ nào đó chưa tu tốt!”

Tôi đã sốc khi nghe đồng tu ấy nói vậy. Sau đó, tôi nhớ lại những gì Sư phụ giảng trong bài “Giảng Pháp tại Pháp hội Australia”

“…một người luyện công, cả gia đình được lợi ích…”

Tôi nghĩ: “Đúng vậy. Tại sao người nhà của tôi không được hưởng lợi ích?” Nghĩ vậy, tôi đã nói với đồng tu: “Nếu chị có thiếu sót trong tu luyện, thì thiếu sót của tôi còn lớn gấp bội.”

Suy nghĩ kỹ về bệnh tật và thương tích của chồng, tôi ngộ ra rằng tôi có rất nhiều vấn đề trong tu luyện. Được sự trợ giúp của các đồng tu, tôi bắt đầu học Pháp chăm chỉ và đã tìm ra rất nhiều thiếu sót và chấp trước ngoan cố đã tồn tại từ lâu mà tôi không nhận ra.

Tôi đã được cảnh báo để nhận ra những thiếu sót đó. Người nhà của tôi làm sao có thể được hưởng lợi nếu tôi tu bản thân không tốt? Tôi cảm thấy rất có lỗi với Sư phụ và có lỗi với chồng tôi.

Tôi nói với ông ấy: “Ông đã phải chịu nhiều khổ nạn bởi vì tôi không tu luyện tốt. Chúng ta hãy cùng cầu xin Sư phụ tha thứ.”

Vào ngày 17 tháng 6 năm 2017, chồng tôi lại bị ngã một lần nữa.

Bốn ngày sau, ông ngồi dậy được trên giường và muốn đứng lên. Tôi đỡ tay ông và giúp ông đứng dậy. Thật là một kỳ tích, ông ấy đã bắt đầu đi lại được. Tôi liên tục thầm nói: “Tạ ơn Sư phụ! Tạ ơn Sư phụ!”

Chồng tôi khóc và hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo! Tạ ơn Sư phụ!”

Sau đó, chồng tôi đã ném đi hơn 10 loại thuốc mà ông đã từng uống. Ông bắt đầu bước vào tu luyện, giảng chân tướng, và phát chính niệm. Đến nay, ông đã giúp ba người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó.

Vài ngày trước đây, chồng tôi đi khám sức khỏe. Kết quả khám cho thấy bệnh gan nhiễm mỡ của ông đã biến mất, huyết áp của ông đã ổn định trở lại, bệnh thoát vị đĩa đệm cũng biến mất. Ông đã khỏi bệnh mà không phải dùng tới một viên thuốc nào.

Bây giờ, sức khỏe của ông đã hồi phục, ngoại trừ việc đi lại hơi chậm. Chồng tôi đã được trải nghiệm sự thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/17/355529.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/11/14/166398.html

Đăng ngày 29-12-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share