Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan

[MINH HUỆ 14-10-2017] Gần đây, tôi có tham dự lễ tang của khá nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thấy những học viên này đều có một điểm chung: họ làm nhiều việc để giúp mọi người minh bạch về Đại Pháp và có trách nhiệm lớn trong những hạng mục nhất định. Họ làm rất nhiều việc, nhưng họ ngủ thiếp khi luyện công, học Pháp, tham dự các buổi họp và thậm chí khi họ đang lái xe.

Sau khi tham dự một buổi tang lễ, thỉnh thoảng tôi nghĩ mình nên dành thời gian để đào sâu hơn và soi xét những chấp trước tương tự mà tôi thấy ở bản thân mình. Nhưng cái tâm đó trở nên mờ nhạt đi khi tôi bị cuốn vào công việc. Một ngày tôi chợt nhận ra rằng mình không thể bỏ lỡ nhưng cơ hội này mãi. Tôi phải nhìn sâu hơn vào những chấp trước của mình để nhổ nó tận gốc.

Chấp trước của tôi tăng trưởng như thế nào

Tôi nhận thấy bản thân mình có tâm chấp trước vào làm các việc và muốn hiển thị với người khác rằng tôi là một người có năng lực. Nếu tôi không đào sâu những chấp trước này và buông bỏ chúng, tôi biết rằng chúng sẽ bám vào tôi như phụ thể và không bao giờ chịu buông bỏ.

Thật khó để hình dung ra chấp trước này đã phát triển và duy trì trong suốt những năm tu luyện của tôi như thế nào.

Sư phụ giảng:

Cựu thế lực đối với tất cả các đệ tử Đại Pháp đều có an bài một bộ những thứ của chúng…” (Thanh tỉnhTinh tấn yếu chỉ III)

Tôi soi xét bản thân mình bằng cách đối chiếu với đoạn giảng Pháp này và ngộ ra rằng trong suốt quá trình làm công tác Đại Pháp, cựu thế lực đã làm tôi nảy sinh tâm hiển thị.

cựu thế lực cũng an bài cách tôi nghĩ và điều chỉnh những hành động của tôi trong quá trình tôi tham gia vào làm các việc lớn nhỏ. Nói một cách đơn giản, đây là quá trình tẩy não của cựu thế lực, một âm mưu lâu dài nhằm khuếch đại những quan niệm về “cái tôi” của bản thân. Vào những thời khắc quan trọng, quan niệm muốn chứng thực bản thân trong công việc này đã ngăn cản tôi làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu chúng ta.

Ví dụ, khi tôi còn nhỏ, bố tôi thường khen tôi trước họ hàng và bạn bè. Ông nói rằng tôi giỏi giang và làm việc chăm chỉ. Những người lớn mỉm cười với tôi và tôi sẽ đáp lại bằng nụ cười toe toét. Tôi hiểu rằng khi tôi làm điều gì đó mà người khác không làm được, những người lớn sẽ khen ngợi tôi.

Ở trường học, tôi là trợ lý của giáo viên và thường làm những việc vặt cho các bạn cùng lớp. Trong công việc, tôi phối hợp với người quản lý của mình và làm thêm việc khi cần thiết. Khi mọi người nói tôi là một nhân viên chăm chỉ và là một người có trách nhiệm, tôi thấy đặc biệt vui mừng.

Quản lý của tôi thường giao cho tôi làm những nhiệm vụ khẩn cấp. Dù khó khăn, khổ sở thế nào đi chăng nữa, tôi sẽ hoàn thành nó một cách lặng lẽ mà không phàn nàn. Tôi thường được khen thưởng với một bản đánh giá hàng năm xuất sắc và tôi sẽ nhận được một một phần thưởng lớn hơn bất kì ai vào cuối năm.

Không có gì sai khi làm việc chăm chỉ và có trách nhiệm, cũng không sai khi nhận nhiệm vụ quan trọng. Điều sai là sự tự hào quá mức cùng với sự thỏa mãn của tôi khi được khen vì làm tốt công việc.

Loại cảm giác muốn làm hài lòng này kéo dài hàng chục năm, và suốt những năm tháng này đã gia tăng sức nặng của tâm hiển thị. Trong tiềm thức, tôi nghĩ rằng đây là điều khiến tôi trở thành duy nhất, vì vậy, tôi rất đặt tâm vào nó. Giống như nhân vật hoạt hình Popeye, người ăn rau chân vịt để mạnh mẽ hơn. Tâm tự cao tự đại khiến tôi luôn phấn đấu để chứng thực cho sự tồn tại của mình. Không có tôi thì không làm được gì cả!

Nếu một người không tu luyện, người đó sẽ không biết được rằng tâm ích kỷ và tâm tự cao tự đại là không tốt. Nó cản trở tôi nhìn thấy chân tướng trong tu luyện.

Việc đột phá tâm người thường này rất khó, nó đã theo tôi trong suốt nhiều năm qua. Tôi cảm tưởng như mình không làm được gì cả, hoặc là cảm giác trống trải nếu tôi không làm nhiều việc và tham gia vào mọi thứ.

Tâm hiển thị gây trở ngại cho cuộc sống gia đình

Càng nghe nhiều chia sẻ liên quan đến tâm hiển thị, tôi càng nhận ra sự nguy hiểm của chấp trước này đối với tu luyện của bản thân. Ví dụ, khi phát chính niệm, đầu não tôi ngay lập tức nghĩ muốn làm một việc khác chẳng hạn như lau dọn nhà cửa hay trả lời một cuộc gọi khẩn cấp.

Một ví dụ khác là đến lúc học Pháp, tôi đột nhiên nhớ ra mình quên nhắc nhở ai đó về một vấn đề quan trọng. Tôi nên làm gì? Tôi càng nghĩ thì càng mất tập trung vào việc học Pháp. Tại sao trước đó không gọi điện giúp đỡ các học viên rồi trở lại học Pháp?

Thông qua việc hoàn thành các nhiệm vụ, tâm hiển thị trở nên rất mạnh mẽ và thậm chí dẫn tôi đến cực đoan. Tôi hoàn thành hết việc này đến việc khác vì các học viên nói họ cần gấp. Càng dành thời gian làm những việc đó tôi càng ít dành thời gian làm công việc nhà. Thời gian ăn tối liên tục bị đẩy lùi lại.

Về gia đình tôi, tôi bận rộn hơn những người đi làm bên ngoài. Mẹ chồng, chồng và con trai không vừa lòng với tôi. Tôi sao nhãng gia đình và thờ ơ với cảm nhận của họ. Tôi nghĩ mình đang làm những việc ngay chính nhất, nhưng trên thực tế tôi đã khiến họ lo lắng và không dành thời gian cho họ.

Phát chính niệm để loại bỏ tâm hiển thị

cựu thế lực lợi dụng tâm người thường này để can nhiễu tôi. Nó khiến tôi mất tập trung khi phát chính niệm và ngồi đả tọa.

Tôi quyết định phải đột phá khỏi nhân tâm này. Khi chủ ý thức mạnh. Tôi có thể phát chính niệm ngay khi dục vọng nổi lên. Tôi không cần phải đợi đến bốn thời điểm phát chính niệm toàn cầu để loại bỏ can nhiễu này.

Đây là cách tôi phát chính niệm: “Thanh trừ triệt để chấp trước đã cắm rễ trong [bản thân] ta, từ vi quan đến hồng quan, tầng tầng khắp thân thể và tư tưởng của ta. Ta không muốn chấp trước này. Nó can nhiễu ta làm ba việc. Sư phụ Lý Hồng Chí của ta không thừa nhận những an bài của cựu thế lực. Ta cũng không thừa nhận. Ta là đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp và chỉ đi theo Sư phụ. Ta không muốn và không chấp nhận nó.” Hơn 10 năm trôi qua, nhưng giờ đây tôi mới hiểu những gì Sư phụ giảng trong bài thơ “Vô vi”.

“Tam giáo tu luyện giảng vô vi

Dụng tâm bất đương tức hữu vi,

Chuyên hành thiện sự hài thị vi,

Chấp trước tâm khứ chân vô vi.”

(Vô viHồng Ngâm)

Diễn nghĩa:

Tu luyện của tam giáo đều dạy vô vi,

Dùng tâm không cẩn thận thời là hữu vi;

Chuyên làm về việc thiện vẫn là [hữu] vi,

Tống khứ tâm chấp trước [mới là] vô vi chân thật.

Tôi vô cùng biết ơn sự từ bi khổ độ của Sư phụ.

Trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/14/355466.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/26/166183.html

Đăng ngày 26-12-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share