[MINH HUỆ 7-01-2009] Ngày 12 tháng 5 2008, một trận động đất kinh hoàng làm rung chuyển vùng núi huyện Vấn Xuyên tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung quốc. Một bà lão đang chăn cừu khi mặt đất bắt đầu rung chuyển bà té xuống đất đầy nước mắt, đờ người vì sợ. Có vài học viên Đại Pháp gần đó, và họ mời bà vào nhóm. Họ nói, “Xin hãy theo chúng tôi và bà sẽ được an toàn. Xin đọc cùng với chúng tôi, ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo!,’ ‘Chân Thiện Nhẫn hảo!’ ‘Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp!’” Cả đàn Cừu hình như cũng hiểu những lời này. Chúng ngưng chạy rối lọan và quây quanh các học viên. Bầu trời trở nên tối đen khắp nơi, nhưng phía sườn núi nơi có nhóm đệ tử vẫn xuất hiện mặt trời. Nhìn thấy vậy, dân chúng trong thung lũng phía dưới và sinh viên Đại học Sư Phạm bắt đầu chạy lên núi. Các học viên đưa cho mỗi người một tờ bướm về Pháp Luân Đại Pháp, và dạy họ niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo, Pháp Luân Đại Pháp là chánh pháp!“
Trong khi đó, một viên chức huyện đang đi công vụ đến Wolong cùng với bốn đồng sự, trong đó có cả vị phó chủ tịch và một người lái xe. Khi họ chuẩn bị trở về, viên chức sắp bước vào xe hơi thì một nhân viên địa phương nói với ông ta, “Xin ở lại một chút nữa, văn phòng chúng tôi cần sự giúp đỡ của ông.” Ông ở lại về sau trong khi bốn đồng sự rời đi trong xe hơi. Trước khi họ ra khỏi vùng, chiếc xe gặp tai nạn. Người ta không tìm được xác họ. Viên chức chính phủ thoát chết đã không bao giờ khủng bố các học viên và đối tốt với họ, trong khi những người khác quả thật đã tham gia vào cuộc khủng bố.
Trong những ngày sau trận động đất, một giám đốc văn phòng sở vận tải, người quen đường tại Vấn Xuyên đã dẫn đầu một đội cứu trợ. Trong khi đá và bùn rơi quanh ông, ông thầm niệm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Ông vượt qua nhiều khu vực nguy hiểm, lên núi xuống đồi, nhưng luôn trở về an toàn. Cuối cùng, ông dẫn đội cứu trợ thứ nhất gồm ba mươi tám người đưa năm mươi người dân đến nơi an toàn
Bà Mã Đức Hoa ở Ánh Tú vẫn còn trẻ khi chồng bà mất và bà có một người con gái nuôi. Bà sinh sống khó khăn và được liệt vào nhóm thu nhập thấp. Thân nhân của bà là một học viên, vì vậy bà biết được sự thật về Pháp Luân Công và thoái khỏi các tổ chức của Đảng. Khi động đất diễn ra vào ngày 12 tháng 5, bà không có thời giờ để chạy ra và bị vùi dưới ngôi nhà. Bà có thể nghe tiếng nói và bước chân của những người gần đấy và bà khóc kêu cứu, “Xin hãy cứu tôi, tôi vẫn còn sống!” Một số người nghe tiếng của bà và kêu bà chờ đợi. Bà chờ ba ngày nhưng không ai giúp bà. Cuối cùng vào ngày thứ tư khi bà được lôi lên, bà chỉ bị gẫy một cái xương sườn và một vài vết xước ở chân. Bà bình phục mau lẹ. Con gái của bà học tại Thành Đô và định trở về Ánh Tú vào ngày 12 tháng 5. Nhưng cô đổi ý vào phút chót và thoát nạn. Cả hai đều chân thành tin là Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ Lý đã cứu mạng họ!
Toàn thành phố Ánh Tú đều bị san bằng bởi trận động đất, và hàng ngàn người thiệt mạng. Bà nói nếu không phải nhờ Đại Pháp, họ đã không thể sống sót. Bà Mã Đức Hoa nói Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã hành động thật kinh khủng trong cuộc khủng hoảng này. Chính phủ biết rằng họ nghèo, nhưng không hỗ trợ nhà tạm. Họ phải khó khăn lắm mới có được một chỗ tạm để ở, nhưng chính phủ không trợ cấp cho họ gì. Khi họ yêu cầu, chính phủ tuyên bố rằng họ không còn đồ cứu trợ. Bà Mã Đức Hoa nói thêm, “Con gái tôi và tôi đã quen với cách đối xử tàn tệ của chính phủ, và từ lâu chúng tôi đã biết là ĐCSTQ không tốt. Bây giờ chúng tôi càng thấy rõ vì sao trời sẽ tiêu diệt ĐCSTQ. Đó là vì nó đối xử tàn tệ với người tốt.” “Một ngày kia, hai bà lão và tôi đang đi trên đường tại Ánh Tú, và nhìn thấy một phóng viên báo chí đang chụp hình. Chúng tôi hỏi ông ta, ‘Tại sao quí vị chỉ chụp hình những tin tốt và không chụp những tin xấu?’ Nhà báo kêu chúng tôi giải thích, và ba người chúng tôi báo cáo về việc tham nhũng của các viên chức chính phủ, và nhất là điều gì xảy ra sau trận động đất. Vì chúng tôi nói lớn tiếng, có những người đi đường dừng lại nghe. Có người báo lại cuộc nói chuyện của chúng tôi cho thị trưởng của Ánh Tú. Cảnh sát và lính vũ trang đến và trục xuất vị phóng viên nhà báo, cấm ông ta chụp hình và hăm dọa bắt ông ta nếu ông ta không nghe theo lệnh của họ. Họ cũng nói dối vị phóng viên là các con đường đến Vấn Xuyên bị chặn. Cuối cùng, họ la mắng chúng tôi và hăm dọa tống chúng tôi đi tù nếu chúng tôi còn tiếp tục nói xấu chính phủ.“
Bà Mã nói thêm, “Trong lúc Thủ tướng Ôn Gia Bảo đi thăm Ánh Tú, chính phủ địa phương giấu các nạn nhân trận động đất bằng cách đưa họ lên núi, và chọn ra nhiều cô trẻ đẹp từ cơ quan chính phủ và các trường mẫu giáo, cho họ ăn mặc đồ dân tộc địa phương. Chính phủ địa phương che dấu tình trạng thật của trận động đất, và chỉ báo cáo những tin tốt. Một số viên chức chính phủ còn đóng làm nạn nhân và nói chuyện với báo chí. Trên tin tức truyền hình, một người con gái trẻ tên là Trần tuyên bố rằng cô đã cứu được nhiều người. Đó là lời nói dối! Cha mẹ của cô này từ một thị xã khác và chỉ đi đến Ánh Tú để làm ăn. Chúng tôi nghĩ họ nhận được một số lợi lộc từ chính phủ địa phương và đồng ý hợp tác với họ.“
Dân chúng từ khắp nơi Trung quốc hào phóng quyên góp vật phẩm cứu viện cho nạn nhân tại Vấn Xuyên. Một số công ty cứu trợ chăn len trị giá 2,000 tệ. Những hàng này được các viên chức ĐCSTQ nhận lấy, và sau đó phân phát lại. Dân cư nghèo đói tưởng rằng các tặng phẩm này là lòng tốt của ĐCSTQ. Sau trận động đất, Bí thư tỉnh ủy Vấn Xuyên, Vương Bân tuyên bố cần phải phân tán dân chúng từ các vùng trung tâm thành phố. Y dẫn một nhóm viên chức công an và ra lệnh cho họ ném đá vào kính xe hơi đỗ quanh trung tâm thành phố. Điều này được làm mà không cho các chủ xe biết. Một phụ nữ trẻ chứng kiến hành động của chúng và giận dữ la mắng chúng. Cảnh sát quay lại và quát lại bà. Các dân cư địa phương trở nên căm hận họ khi nói về những sự việc này. Nhiều người nghĩ rằng ĐCSTQ thật là nhỏ nhen và tà ác!
___________________________________________________________________________________________________________________________
Bản tiếng Trung: tại https://www.minghui.org/mh/articles/2009/1/7/193098.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/2/14/104799.html
Đăng ngày 27-06-2009: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản