Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-05-2015] Tôi bị ung thư xương giai đoạn cuối và sắp chết. Sau khi tôi đã mua một lô đất nghĩa trang, gia đình và bạn bè đã đến để nói lời tạm biệt, tôi đã gặp được Pháp Luân Công. Năm tháng sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã hồi phục.

Bị bệnh nan y

Vào năm 2009 lưng tôi bắt đầu bị đau. Một năm sau đó tôi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư xương giai đoạn cuối. Xương của tôi bị rỗng, giống như một tổ ong. Ngày hôm sau khi tôi nhập viện, tôi đã phải ngồi xe lăn, và một ngày sau đó tôi không thể bước đi được nữa vì đau đớn tột cùng.

Chị gái tôi sống ở vùng ngoại ô, đã đến gặp tôi và nói rằng Pháp Luân Công chính là niềm hy vọng duy nhất của tôi. Tuy nhiên, do bị tẩy não bởi tuyên truyền lừa dối của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) về Pháp Luân Công, tôi trả lời chị ấy một cách mỉa mai: “Em tin rằng tiền mới chính là niềm hy vọng duy nhất của em. Em không luyện Pháp Luân Công còn sống được vài năm. Nếu luyện Pháp Luân Công lập tức muốn cái chết? ”. Chị ấy không nói gì thêm và làm hết sức mình để chăm sóc cho tôi.

Bạn bè, người thân đã đến giúp đỡ và cho tôi mượn tiền. Tôi tự tin chuẩn bị sẵn những loại thuốc tốt nhất. Vài năm sau tôi đã phải chi trả hơn một triệu nhân dân tệ cùng với những khoản đã được bảo hiểm chi trả, chỉ để nhìn thấy sức khỏe của mình tồi tệ hơn. Nội tạng tôi dần suy nhược, xương tôi thì ngừng tái tạo máu, và bản thân thì quá đau đớn. Trong thời gian này, chị gái thường xuyên mang tài liệu Pháp Luân Công đến cho tôi, nhưng tôi không chịu đọc bất cứ tài liệu nào.

Vào tháng 6 năm 2014, bác sĩ nói với tôi rằng ông không thể làm được gì hơn, và kê cho tôi các lại thuốc dành cho người sắp chết. Người tôi nhanh chóng sưng tấy và hầu như không thể thở được. Đồng nghiệp đã đến để nói lời tạm biệt, còn gia đình tôi thì đã chuẩn bị hậu sự và đất ở nghĩa trang cũng đã được liên hệ rồi.

Pháp Luân Đại Pháp đã thanh lọc cơ thể tôi

Chị gái tôi đã đến một lần nữa. Mặc dù bị bức hại và khó khăn về tài chính nhưng chị không bao giờ dừng nói chuyện với tôi về cuộc đàn áp Pháp Luân Công trong những năm qua, chị thậm chí còn thuyết phục tôi thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Tôi vô cùng xúc động bởi cách chị đã đồng hành cùng tôi trong suốt trận chiến với căn bệnh ung thư, ngay cả sau khi cha mẹ và các anh chị em khác đã quay lưng lại với tôi khi thấy tôi trở thành gánh nặng.

Tôi thấy ở chị mình phẩm chất và đạo đức cao thượng của một học viên Pháp Luân Công. Khi chị ấy một lần nữa bảo tôi tôi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, tôi đã đồng ý.

Tôi niệm câu ấy hơn 1.000 lần mỗi ngày, và một tháng sau đó tôi đã có thể ngồi xe được rồi. Một người bạn lái xe đưa tôi đến chỗ chị gái. Tôi muốn cùng chị tu luyện Pháp Luân Công, mặc cho tất cả mọi người khác trong gia đình tôi phản đối. Tôi biết chị gái thực tâm tốt với tôi, chị ấy tốt như vậy, chị sẽ không lừa gạt tôi. Tôi tin rằng mình sẽ trẻ trung và khỏe mạnh như chị ấy sau khi tôi tu luyện.

Ngay sau khi chúng tôi tới nhà chị, chị nói với tôi rằng nếu tôi quyết định tu luyện, tôi không nên tập trung suy nghĩ vào việc chữa bệnh nữa. Tôi đã buông ý nghĩ đó sau khi đọc điều được giảng trong Chuyển Pháp Luân:

Nếu chư vị ôm giữ các chủng tâm chấp trước, đến cầu công năng, đến trị bệnh, đến nghe ngóng lý luận, hoặc giả ôm giữ mục đích bất hảo nào đó, như thế đều không được.“

Là một người tu luyện chân chính, chư vị mang theo thân thể có bệnh thì chư vị tu luyện không được. Tôi phải giúp chư vị tịnh hoá thân thể. Tịnh hoá thân thể chỉ hạn cuộc cho những ai đến học công chân chính, những ai đến học Pháp chân chính. Chúng tôi nhấn mạnh một điểm: [nếu] chư vị không bỏ được cái tâm ấy, không bỏ được cái [suy nghĩ về] bệnh ấy, [thì] chúng tôi chẳng thể làm gì, đối với chư vị chẳng thể giúp được. Tại sao? Bởi vì trong vũ trụ này có một [Pháp] lý: những sự việc nơi người thường, chiểu theo Phật gia [tuyên] giảng, đều có quan hệ nhân duyên; sinh lão bệnh tử, [chúng] tồn tại đúng như vậy ở [cõi] người thường. Bởi vì con người trước đây đã làm điều xấu [nên] nghiệp lực sinh ra mới tạo thành có bệnh hoặc ma nạn. Chịu tội [khổ] chính là hoàn trả nợ nghiệp; vậy nên, không ai có thể tuỳ tiện thay đổi nó; thay đổi [nó] cũng tương đương với mắc nợ không phải trả; cũng không được tuỳ ý mà làm thế, nếu không thì cũng tương đương với làm điều xấu.”

Chị cũng bảo tôi rằng tôi nên chuẩn bị tư tưởng vì sẽ có nhiều can nhiễu khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên, bởi vì đó là một cuốn sách thần kỳ, và có thể giúp thanh lọc cơ thể lẫn tâm trí tôi nên sẽ có rất nhiều nhân tố khiến cho việc đọc sách lần đầu không được thuận lợi.

Quả nhiên tôi thấy không thoải mái và bị phân tâm khi đọc. Các kí tự dường như trôi đi trước mắt tôi. Tôi cố gắng để tập trung, và tôi đã mất một tuần để đọc xong cuốn sách. Ba ngày sau đó, tôi cảm thấy một luồng nhiệt tuôn xuống đầu và thông thấu toàn thân. Tôi trước đây vì thể chất ốm yếu nên chưa bao giờ cảm thấy nóng, mà chỉ thấy lạnh, thậm chí vào những ngày hè nóng nực.

Tôi chiểu theo các nguyên lý của Pháp Luân Công, và sức khỏe của tôi đã được cải thiện từng ngày. Tôi có cảm giác ngon miệng trở lại và bắt đầu tăng cân, tôi cũng có thể duỗi thẳng lưng và bước đi một cách dễ dàng.

Một ngày nọ tôi bị vấp vào một cái ghế và bị ngã. Trong quá khứ, tôi rất cẩn thận khi đi, vì xương tôi rất giòn, tôi có thể dễ dàng bị gãy xương và bị liệt. Khi đang ngồi trên mặt đất để hồi phục sau cú ngã, chị gái nói với tôi rằng tôi được bảo hộ và sẽ ổn. Tôi nghĩ ngay đến điều Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.”

Tôi đã thực sự không bị thương.

Ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi phục hồi

Chồng tôi và tôi đã về nhà để thăm anh trai của anh ấy đang bị ốm. Trước đây khi tôi rời khỏi thành phố và đến nhà chị gái , tôi yếu ớt đến nỗi không thể đi được. Bây giờ tôi đi bộ còn nhanh hơn cả chồng tôi.

Gia đình không thể tin nổi những gì họ nhìn thấy và đã hỏi tôi rất nhiều câu hỏi. Tôi nói với họ mình đã được hưởng lợi ích từ môn tu luyện như thế nào, và giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Tôi đã có thể thuyết phục tất cả họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Đã năm tháng trôi qua kể từ khi tôi trở thành một học viên. Thay vì qua đời như các bác sĩ dự đoán, tôi vẫn còn sống và khỏe mạnh. Da tôi căng mịn, hồng hào, tôi đã tăng gần 7 kg, và đã có thể ra ngoài xem triễn lãm hoa hoặc đi dạo trong công viên như một người khỏe mạnh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/5/20/309436.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/5/26/150766.html

Đăng ngày 10-07-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share