Bài viết của một học viên từ tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 09-04-2015] Vào tháng 04 năm 2009, Bệnh viện Y học Trung Quốc ở tỉnh Hồ Bắc chẩn đoán chị gái cả của tôi mắc bệnh ung thư dạ dày giai đoạn đầu. Ung thư đã lan sang các hạch bạch huyết của chị, và chị ấy được khuyên cần cắt bỏ dạ dày.
Mọi người trong gia đình chúng tôi bị sốc khi biết tin đó. Tôi đến bệnh viện và nói với chị: “Chị à, Đại Pháp có thể cứu người. Chị nên đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và tin tưởng vào Đại Pháp; chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu chị thôi.” Chị tôi đáp: “Chị sẽ bắt đầu đọc sách ngay bây giờ.”
Hai ngày sau, chị tôi vào Bệnh viện thứ tư tỉnh Hồ Bắc (Bệnh viện ung thư Hồ Bắc). Sau đó chị ấy đã nói với tôi: “Trong ba ngày trước khi phẫu thuật chị không điều trị gì. Chị đã đọc Chuyển Pháp Luân trong ba ngày đó.”
Chị tôi được cắt bỏ bốn phần năm dạ dày và được truyền dịch vào tĩnh mạch 24 giờ một ngày. Việc truyền dịch vào tĩnh mạch làm chị ấy khó chịu, vì vậy bốn ngày sau khi phẫu thuật, chị đã ngưng truyền dịch. Các ống nối với dạ dày, mũi, và bàng quang của chị ấy cũng đã được rút ra. Các bác sỹ cho biết một số bệnh nhân cần có ống truyền dinh dưỡng trong hơn sáu tuần, nhưng vào ngày thứ bảy chị tôi đã có thể ra khỏi giường và tự đi vào nhà tắm. Chị được xuất viện sau chín ngày.
Sau khi chị tôi trở về nhà, chị rất đói và đòi ăn bánh bao hấp. Không ai dám đưa cho chị ấy bất cứ thứ gì. Thay vào đó, họ chỉ cho chị ăn đồ loãng. Chị tôi phàn nàn rằng chị rất đói. Điều đó thật đáng ngạc nhiên, bởi vì giờ đây chị chỉ còn một phần năm dạ dày. Một tuần sau khi trở về nhà, tôi đã đưa chị về nhà của tôi, và chị bắt đầu học Pháp và luyện công.
Trong hai tuần đầu sau khi phẫu thuật, chị tôi rất yếu. Chị có vẻ ngoài hốc hác và nước da vàng lợt. Tuy nhiên, khi chúng tôi học Pháp, chị đọc Chuyển Pháp Luân trôi chảy và đầy năng lượng. Chúng tôi lần lượt đọc, nhưng chị tôi đôi lúc không dừng lại, thậm chí không để tôi có cơ hội đọc. Bất kể chị đã đọc bao nhiêu trang, hễ tôi cứ dừng đọc là chị lại chen vào và tiếp tục. Chị không giống như người vừa trải qua ca phẫu thuật lớn chút nào. Hàng sáng, chúng tôi học Pháp và cùng ăn sáng. Đôi lúc chúng tôi ngồi trong thế hoa sen trên thảm trong phòng khách cả vài giờ [đồng hồ].
Sau năm ngày học Pháp, tay và chân của chị tôi đã có vẻ hồng hào. Chị rất phấn khích về điều này, vì nhiều năm qua, hai bàn tay và chân của chị rất lạnh, khô và nứt. Ban đêm, chị thường cần phải tắm nước nóng rồi bôi dầu và đi tất chân. Mặc dù vậy, chân chị không ấm được suốt đêm. Tuy nhiên, chỉ trong năm ngày, chị đã trải nghiệm được những chuyển biến lớn củng cố quyết tâm tu luyện của chị.
Sau ca phẫu thuật, chồng của chị gái tôi và một chị khác đã mua một số dinh dưỡng bổ sung đắt tiền cho chị. Tuy nhiên, chị không cảm thấy ngon khi ăn chúng và thích thực phẩm thông dụng hơn. Chị ở cùng tôi khoảng một tháng và ăn nhiều vào mỗi bữa ăn. Thật khó có thể tưởng tượng làm sao mà một người có dạ dày bị cắt bỏ gần hết lại có thể ăn nhiều và nhanh đến vậy! Đó chính là hiệu quả trị bệnh của Pháp Luân Đại Pháp.
40 ngày sau khi phẫu thuật, chị gái tôi đi kiểm tra tổng thể, và mọi thứ đều bình thường. Mọi người trong gia đình rất yên tâm! Hiện giờ năm năm đã trôi qua, và chị gái tôi rất khỏe mạnh. Chị có thể làm được hai công việc và không phải uống loại thuốc hay thực phẩm bổ sung nào.
Chính Pháp Luân Đại Pháp đã mang đến cho chị gái tôi cuộc đời thứ hai. Chúng tôi rất cảm kích Sư phụ Lý Hồng Chí và Pháp Luân Đại Pháp. Câu chuyện này được viết ra để chứng thực Pháp. Tôi hy vọng mọi người trên thế giới sẽ ghi nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân-Thiện-Nhẫn hảo. Tôi hy vọng mọi người sẽ có một tương lai tốt đẹp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/4/9/307230.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/5/23/150699.html
Đăng ngày 06-07-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.