Bài viết của Tĩnh Tâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-05-2015] Khi biết rằng mình sắp sinh hạ được một bé gái, cả hai vợ chồng tôi vui mừng khôn xiết.

Nhưng, khi cháu được một tuổi, chúng tôi đã choáng váng khi được các bác sĩ thông báo rằng cháu đã bị mắc bệnh tim bẩm sinh.

Tôi đã đưa cháu tới vài bệnh viện khác nhau để kiểm tra và các kết quả chẩn đoán đều xác nhận như vậy.

Cháu rất yếu, chỉ cần trời trở lạnh một chút cũng khiến cháu bị viêm phổi. Các bác sĩ phải truyền nước cho cháu. Nhưng thay vì khỏi viêm phổi, cháu lại bị sốt cao tới 40 độ C. Khuôn mặt bé bỏng của cháu đỏ bừng lên vì sốt.

Bác sĩ đã cố cho cháu uống vài loại thuốc để hạ sốt, nhưng không có tác dụng. Ngay cả bác sĩ cũng không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Tuyệt vọng, tôi đã đưa cháu tới một bệnh viện lớn để tìm biện pháp chữa trị hiệu quả hơn.

Sức khỏe của cháu ngày càng trở nên xấu hơn. Cháu rất khó thở, đặc biệt khi bị cảm lạnh. Bất cứ khi nào bị cảm, cháu đều phải nằm viện ít nhất là một tuần lễ. Chưa đầy mười ngày sau khi từ viện trở về, chúng tôi đã lại phải đưa cháu nhập viện lần nữa.

Chồng tôi đã phải nghỉ việc để ở nhà chăm cháu. Suốt ngày chúng tôi lo lắng cho sức khỏe của cháu.

Bác sĩ nói rằng một loại dị ứng đã gây ra chứng khó thở cho cháu. Chúng tôi đưa cháu đi kiểm tra với vài loại chất gây dị ứng khác nhau, và phát hiện ra rằng cháu bị dị ứng với trứng và gạo, thực phẩm mà cháu ăn hàng ngày.

Chúng tôi phải cho cháu ăn mì, thứ đồ ăn mà cháu không thích, do đó cơ thể cháu càng ngày càng gầy mòn.

Vài người bạn cho rằng chứng khó thở của cháu có thể là do chức năng miễn dịch thấp, do vậy tôi đã tìm các loại thực phẩm có thể làm tăng khả năng miễn dịch của cháu. Tôi cắt thức ăn thành những miếng nhỏ để nấu cho cháu. Chúng tôi làm mọi cách có thể.

Bế tắc

Không có biện pháp gì để làm giảm bớt cơn bệnh của cháu. Giấc ngủ của cháu cũng bị ảnh hưởng. Đôi khi cháu thức giấc vì không thở được chỉ sau khi mới thiếp đi được năm phút. Hai vợ chồng tôi không dám ngủ vì sợ rằng cháu đột nhiên thức dậy và cần sự giúp đỡ của chúng tôi.

Trong một lần tới bệnh viện, cháu đột nhiên thấy khó thở và bám chặt vào tay tôi. Ngay lập tức, cháu được đưa vào phòng cấp cứu.

Bác sĩ nói cháu đang trong tình trạng cực kỳ nguy hiểm. Nếu biện pháp chữa trị không có tác dụng, tim của cháu có thể ngừng đập.

Cánh tay của cháu bị buộc chặt xuống giường để ngăn cháu khỏi bị rơi xuống đất. Chúng tôi không được phép ở lại trông cháu mà chỉ được đứng bên ngoài theo dõi qua camera giám sát mỗi ngày được khoảng hai, ba phút. Công việc quan trọng nhất của chúng tôi trong bốn ngày cháu nằm viện đó là hàng ngày tới bệnh viện để được nhìn cháu qua hệ thống camera giám sát.

Nhìn con gái bé bỏng đã phải chịu đau đớn vì bệnh tật hành hạ khiến lòng tôi tan nát

Bất chấp chi phí chữa trị đắt đỏ, chồng tôi nói anh chấp nhận chữa trị bệnh tật cho cháu với bất kỳ giá nào. Thậm chí ngay cả như vậy đi chăng nữa, thì các biện pháp chữa trị cũng chỉ có thể giữ được mạng sống cho cháu chứ không trị dứt hoàn toàn bệnh tim của cháu được. Và ở độ tuổi đó, cháu đã phải chịu đựng quá nhiều.

Trong thâm tâm, tôi biết chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể cứu được cháu. Tôi đã được nghe nói rằng pháp môn tu luyện thiền định cổ xưa này đã chữa được bệnh cho hàng triệu người, nhưng cuộc bức hại bất ngờ do chính phủ phát động vào ngày 20 tháng 7 năm 1999 đã cướp đi cơ hội được tu luyện của nhiều người trong đó có cả tôi.

Tôi chỉ mới tu luyện được gần một năm trước khi cuộc bức hại bắt đầu, nhưng Đại Pháp đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu đậm. Bản thân tôi đã trải nghiệm được nhiều những hiệu quả tích cực do Pháp Luân Đại Pháp mang lại cả về thể chất lẫn tinh thần. Đây là điều mà bạn sẽ không bao giờ quên nếu như bạn là người đã từng tu luyện Đại Pháp.

Sau khi kết hôn, tôi muốn quay trở lại tu luyện. Nhưng chồng tôi, do bị ảnh hưởng nặng nề bởi những lời tuyên truyền dối trá của Đảng cộng sản Trung Quốc đã không cho phép tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân cũng như luyện công. Tôi đã rất thất vọng, nhưng không biết phải làm thế nào để thay đổi tình hình.

Thần tích của Pháp Luân Đại Pháp

Nhưng giờ đây, tôi đã cầu xin Sư phụ cứu giúp con gái bé bỏng của tôi.

Sang đến ngày thứ tám, bác sĩ yêu cầu chúng tôi bế cháu đi kiểm tra. Khi trao cháu cho tôi bế sau khi tiêm xong, cháu đang ngủ rất say.

Mặt cháu trắng bệch, đôi môi nứt nẻ, cơ thể đầy những vết kim tiêm. Tôi không thể tưởng tượng nổi cháu đã phải chịu đau đớn như thế nào trong suốt tám ngày qua.

Khi bế cháu trên tay, tôi liên tục nói thầm vào tai cháu “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Không có bất kỳ dấu hiệu nào biểu hiện ra bên ngoài, những thay đổi đang diễn ra trong cơ thể cháu.

Bác sĩ nói rằng tình trạng của cháu bây giờ đã ổn định và sẽ chuyển cháu qua khu điều trị thông thường.

Khi được chuyển ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, cháu rất yếu và không thể ngẩng đầu lên được. Các y tá cố gắng tiêm thêm cho cháu một mũi, nhưng cơ thể cháu đã có quá nhiều vết tiêm và không còn chỗ nào có thể tiêm thêm được nữa.

Sau đó, chúng tôi được thông báo rằng con gái tôi cần phải phẫu thuật tim.

Tôi không muốn con gái tôi phải phẫu thuật nữa vì cảm thấy rằng cơ thể cháu quá yếu để có thể chịu đựng được một cuộc phẫu thuật như vậy. Tôi cầu xin Sư phụ cho tôi điểm hóa là có nên phẫu thuật hay không.

Tôi thầm nói với Sư phụ trong tâm, bất kể là cháu có phải phẫu thuật hay không, thì tôi sẽ cùng cháu học Pháp sau khi cháu được về nhà, và xác định rằng không ai có thể ngăn cản được tôi.

Tôi nói với bác sĩ rằng tôi không muốn cháu phải phẫu thuật. Trong sự ngạc nhiên của tôi, bác sĩ đã vui vẻ đồng ý thậm chí còn giúp chúng tôi làm thủ tục xuất viện và chúng tôi đưa cháu về nhà.

Tôi rất vui mừng vì biết rằng Sư phụ đang giúp chúng tôi.

Khi về tới nhà, tôi bật băng thâu âm các bài giảng Pháp của Sư phụ và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” cho con gái tôi nghe.

Chồng tôi thấy rằng không còn biện pháp gì nữa, do đó đã không ngăn cản khi tôi dạy con gái học Pháp Luân Đại Pháp.

Một gia đình mạnh khỏe hạnh phúc

Đêm đầu tiên sau khi từ viện trở về nhà, con gái tôi bắt đầu nôn mửa. Bình thường cháu rất khó thở sau khi nôn, nhưng lần này cháu đã ngủ rất say. Tôi biết rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho cháu.

Hàng ngày tôi đều bật băng thâu âm các bài giảng Pháp của Sư phụ cho cháu nghe và dạy cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”. Tình trạng sức khỏe của cháu đã được cải thiện hàng ngày và không còn phải đi bệnh viện nữa.

Chồng tôi bây giờ rất ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi chứng kiến những sự thay đổi thần kỳ của cô con gái nhỏ. Anh ấy đã làm một cái khung đặc biệt để treo bức chân dung của Sư phụ ở trong nhà.

Sau khi biết được câu chuyện của con gái tôi, người bạn thân của tôi hỏi tôi làm thế nào để tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Con gái tôi bây giờ rất khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng. Cháu rất thông minh và học hỏi mọi thứ rất nhanh. Cháu có thể đọc được các bài thơ của Sư phụ và có thể nhớ được hàng trăm chữ tiếng Hán.

Ánh sáng của Pháp Luân Đại Pháp đã chiếu rọi gia đình tôi, ngôi nhà nhỏ của chúng tôi lại trở về như ngày xưa, đầy ắp những tiếng nói cười vui vẻ.

Con xin khấu đầu trước Sư phụ, xin nguyện sẽ tu luyện tinh tấn để không cô phụ sự từ bi khổ độ của Sư phụ.

Xin chúc mừng ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới! Xin kính chúc Sư phụ sinh nhật vui vẻ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/5/9/308517.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/5/17/150600.html

Đăng ngày 01-07-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share