Một học viên ở Duyên Biên,Trung Quốc kể lại
[MINH HUỆ 18-05-2014] Tôi là một phụ nữ nông thôn thất học chưa từng bao giờ được tới trường, do đó tôi bị mù chữ. Để kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, tôi muốn chia sẻ một số trải nghiệm thần kỳ mà tôi có kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Nghe Pháp
Tôi đắc Pháp vào năm 1996. Trước đó, tôi đã phải chịu đựng đủ mọi loại bệnh tật, bao gồm cả bệnh loét tá tràng, các vấn đề về cột sống, và chứng đau đầu nghiêm trọng mà đã ngăn không cho tôi tới trường học. Mỗi khi giận dữ, cơn đau lại được tăng lên và tôi bị co giật. Cuộc đời tôi như sống trong địa ngục trần gian và tôi cảm thấy rất đau khổ.
Một hôm, khi một đồng nghiệp thấy tôi cầm một nắm thuốc, cô ấy nói: “Chị nên tập Pháp Luân Công. Công pháp này rất tốt.” Tôi nói tôi không đọc được chữ vì tôi thất học. Cô ấy nói: “Chị có thể nghe băng thâu âm các bài giảng Pháp. Tôi sẽ mang băng cho chị.” Tôi đồng ý. Tôi cảm thấy rất tốt khi được nghe băng Sư phụ giảng Pháp. Do vậy, tôi nghe bất cứ khi nào có thể, nghĩ rằng mình thật may mắn khi được Sư phụ quan tâm chăm sóc.
Sau đó, người đồng nghiệp đề nghị rằng tôi nên học cả những bài công pháp để đạt được hiệu quả tốt hơn. Cô ấy đã dạy tôi động tác và đưa cho tôi một băng hình hướng dẫn luyện công của Sư phụ. Tôi mất vài ngày để học các động tác. Khi học đến bài công pháp số hai, tôi có thể cảm nhận được một Pháp Luân đang xoay ở giữa hai cánh tay.
Tôi kể với chồng tôi về điều này. Anh ấy rất vui và khuyến khích tôi tiếp tục tập luyện. Ngay sau đó, tất cả các bệnh tật của tôi đã biến mất. Chồng tôi rất vui khi thấy những thay đổi ở tôi và nói với mọi người mà anh ấy gặp rằng: “Pháp Luân Công quả thực rất tốt. Tất cả các vấn đề bệnh tật của vợ tôi đã biến mất và bây giờ cô ấy có thể làm được mọi công việc nhà.” Đại Pháp quả thực siêu thường. Hàng ngày tôi đều rất vui vẻ.
Đọc Pháp
Sau khi nghe Pháp được khoảng hai tháng, người đồng nghiệp nói: “Chị không thể lúc nào cũng mang máy ghi âm theo mình được. Chị nên đọc sách.” Tôi nói: “Nhưng tôi mù chữ”. Cô ấy đáp: “Tôi có thể dạy chị. Nếu thực sự chị muốn học, Sư phụ sẽ giúp chị. Có rất nhiều chuyện kỳ diệu đã xảy ra.” Tôi hơi lo lắng một chút và nghĩ: “Mình đã hơn 40 tuổi và không biết một chữ nào.” Tôi không chắc liệu mình có làm được không. Người đồng nghiệp khích lệ tôi: “Chị chỉ mới có hơn 40 thôi mà. Có những người hơn 60 còn học đọc cơ đấy.”
Do đó, tôi đã lấy một cuốn Chuyển Pháp Luân và bắt đầu tập đọc. Đầu tiên, tôi nhờ mọi người trong gia đình dạy tôi đọc từng chữ, nhưng khi bắt đầu đọc sang đến trang thứ hai, tôi lại quên hết những chữ đã học ở trang một, do đó, tôi lại phải quay lại trang một và tập đọc lại. Người đồng nghiệp nói tôi cần tiếp tục đọc từng trang một. Khi tôi làm việc, đồng nghiệp dạy tôi đọc, khi tôi ở nhà, mọi người trong nhà cũng dạy tôi khi họ có thời gian.
Ghi chép Pháp
Sau đó, chồng tôi đề nghị tôi chép tay cuốn sách, nói rằng tôi sẽ học nhanh hơn nếu làm theo cách đó. Ban đầu, tôi hơi do dự, suy nghĩ: Tôi còn không biết đọc, thì làm sao mà viết được đây? Lúc đó, những học viên khác cũng bắt đầu chép tay cuốn sách. Do đó, tôi đã can đảm và cũng bắt đầu chép sách.
Tôi chưa từng viết bất cứ thứ gì trước đây, thậm chí ngay đến cả tên mình, tay tôi run lên khi cầm bút, và tôi phải mất một lúc mới viết được một chữ. Tôi căng thẳng đến nỗi mồ hôi chảy đầm đìa, nhưng tôi vẫn tiếp tục.
Vì phải làm việc vào ban ngày, nên tôi chỉ có thể chép sách vào ban đêm. Khi mệt, tôi nằm ngả ra bàn để nghỉ ngơi. Khi ngủ dậy, tôi sẽ lại tiếp tục chép sách cho đến sáng. Mặc dù rất mệt để vừa đọc và chép sách, tôi vẫn rất vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc mỗi ngày.
Vài tháng trôi qua, lần đầu tiên, tôi đã hoàn thành việc chép tay cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi thực sự rất phấn khích và không thể tin được là tôi – một người thất học mù chữ, lại có thể đọc và viết được chỉ trong có vài tháng. Điều này còn vượt quá cả những giấc mơ ngông cuồng nhất của tôi. Tôi thực sự cảm nhận được sự kỳ diệu của Đại Pháp.
Cuộc trốn thoát kỳ diệu
Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào tháng 07 năm 1999.
Một ngày năm 2002, tôi đã bị bắt giữ phi pháp và bị đưa tới đồn cảnh sát. Tôi bị đánh đập tàn bạo suốt đêm và cơ thể đầy những vết thâm tím. Chân tôi bị sưng to tới nỗi tôi không thể mang giày. Sau đó, cảnh sát đã làm giả một số tài liệu và muốn gửi tôi tới sở cảnh sát. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ: “Sư phụ, con không nên ở đây. Con muốn ra khỏi đây.”
Tôi bị nhốt trong một căn phòng có một cửa sổ nhỏ với những thanh chấn song bên ngoài. Tôi đã đẩy các chấn song nhưng chúng không di chuyển. Người cảnh sát được giao nhiệm vụ giám sát tôi đang ngủ ở cửa bên cạnh. Tôi trèo lên của sổ và cố đẩy các thanh chấn song, nhưng lại phải trèo xuống vì lo rằng người cảnh sát có thể thức giấc. Một chiếc xe máy được đựng ở bên ngoài cửa sổ và mỗi lần tôi đẩy chấn song, chiếc xe lại phát ra tiếng động. Tôi cầu xin Sư phụ giúp tôi làm cho chiếc xe yên lặng. Quả nhiên, nó đã trở nên yên lặng.
Tôi cố đẩy các thanh chấn song nhiều lần, nhưng chúng không hề di chuyển. Tôi nghĩ: “Sư phụ chắc chắn sẽ giúp mình thoát ra ngoài. Hãy thử lại lần nữa.” Tôi chui đầu qua thanh chấn song. Đầu tôi rộng khoảng 17 cm, nhưng khoảng cách giữa các thanh chấn song chỉ khoảng 12 cm. Nó không đủ rộng để cho tôi chui lọt, tuy nhiên ngay khi đầu tôi chạm vào các thanh chấn song, nó đã chui lọt qua.
Tôi thực sự rất vui mừng, nhưng vẫn không chắc liệu thân mình có chui lọt không. Tôi cố và đã chui được qua mà không gặp bất cứ vấn đề gì cả. Tôi ngồi trên ngưỡng cửa sổ, nhưng không thể tụt xuống được vì đôi chân bị sưng tấy. Vừa lúc đó có một học sinh trung học đi ngang qua và tôi gọi cô ấy giúp tôi một tay. Với sự giúp đỡ của cô ấy, tôi đã xuống khỏi ngưỡng cửa sổ. Sau đó tôi bắt một chiếc taxi và rời đi.
Họ hàng và bạn bè tôi không thể tin được rằng tôi đã chui được ra ngoài qua các thanh chấn song cửa sổ. Tuy nhiên, các học viên thì đều biết rằng Sư phụ có thể làm bất cứ việc gì và Đại Pháp quả thực là siêu thường.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/21/1284.html
Đăng ngày 23-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.