Bài của một học viên ở Đông Bắc Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-03-2014] Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1998. Kể từ đó tôi đã chứng kiến một số điều diệu kỳ trên con đường tu luyện của mình. Dưới đây là một vài trong số những điều đó.
Đối đãi với những câu chuyện đùa phản cảm bằng nhân phẩm
Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện, tôi ra ngoài để ăn tối với một vài đồng nghiệp và các quản lý. Một người trong số họ đã kể một câu chuyện đùa phản cảm. Tôi cảm thấy không vui nhưng không biết phải làm gì. Sau đó một lúc, tôi nhớ đến đoạn Pháp sau trong bài “Người tu cần tránh” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ và bắt đầu đọc nhẩm nó:
“Chấp trước vào sắc, ắt không khác chi kẻ ác, miệng niệm kinh văn mà tặc nhãn đảo quanh, quá xa rời Đạo, ấy là người thường tà ác. ”
Thật ngạc nhiên, cơ thể chùng xuống của tôi ở trên ghế đột nhiên được tác động bởi một lực êm dịu và mạnh mẽ. Ngay lúc đó, tôi ngồi thẳng thoải mái, với vẻ trang nghiêm.
Đọc nhẩm Pháp
Trong suốt một thời gian tôi đã làm việc ở một nơi trong một khu vực mới phát triển với phương tiện giao thông rất hạn chế. Một lần sau khi hoàn thành xong công việc vào khoảng 8 giờ tối, tôi phải đi bộ về nhà, bởi vì không có xe buýt hay taxi. Tôi đã tốn hơn một giờ để về đến nhà.
Sau một ngày làm việc, tôi thật sự rất mệt mỏi. Khi đi bộ, tôi đọc một số phần mà thế dự bị trước khi luyện công yêu cầu trong Đại Viên Mãn Pháp:
“Hai chân giang rộng bằng vai, đứng thẳng tự nhiên, hai chân hơi cong một chút, chỗ gối và háng đặt ở trạng thái chùng, toàn thân buông lỏng, lỏng nhưng không oải. Hàm dưới hơi thu, lưỡi đặt hàm trên, hàm răng hơi hở một chút, môi miệng ngậm lại, hai mắt nhắm khẽ, nét mặt mang ý an hoà.”
Sau khi đọc nhẩm bài giảng của Sư Phụ khi đi bộ. Tôi thấy mình đi càng lúc càng nhanh. Tôi cảm thấy thật nhẹ nhàng, như thể chân không chạm đất vậy.
Khi gần tới nhà, tôi đột nhiên cảm giác các kinh mạch xung quanh hông tôi mở ra. Với tất cả kinh mạch khai mở, tôi không hề thấy mệt mỏi và cảm giác rất dễ chịu.
Bị tra tấn bằng nước lạnh
Tôi lại đến Bắc Kinh một lần nữa vào tháng 03 năm 2000 để thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã bị bắt và đưa đến một trại giam địa phương trong một tháng. Điều đầu tiên mà các tù nhân làm là đổ nước lạnh lên người tôi, một màn tra tấn được gọi là “tắm nước lạnh.”
Trời vẫn còn rất lạnh vào tháng Ba ở miền Bắc Trung Quốc. Khi họ đổ nước lạnh lên tôi, hết thùng này đến thùng khác, tôi bắt đầu đọc nhẩm các bài giảng của Sư phụ. Tôi biết mọi việc sẽ ổn vì tôi là một đệ tử Đại Pháp. Tôi cảm thấy một luồng năng lượng ấm áp, nhẹ nhàng phát ra trong cơ thể mình, rồi lan rộng ra bên ngoài cho đến bề mặt. Khi các tù nhân tiếp tục đổ nước lạnh lên người tôi, chỉ có da của tôi cảm thấy hơi lạnh, còn bên trong tôi cảm thấy ấm áp như bình thường.
Điều này tiếp diễn trong nửa giờ trước khi các tù nhân dừng lại. Nhìn tôi một cách kính trọng, người tu nhân cầm đầu của phòng giam nói: “Anh rất trung thành với Pháp Luân Đại Pháp. Anh có thể cho chúng tôi xem luyện các bài tập như thế nào không?”
Bị đánh đập trong trại lao động cưỡng bức
Cả vợ tôi và tôi đều bị bắt giữ vào tháng 10 năm 2000 vì đã nói với mọi người về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đã bị gửi đến một trại lao động cưỡng bức trong thời hạn ba năm.
Tuần đầu tiên sau khi chúng tôi đến, một số tù nhân phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp trước mặt chúng tôi. Khi một số người của chúng tôi đứng lên để giảng rõ sự thật, các lính canh và tù nhân lao vào chúng tôi và đánh chúng tôi rất dã man. Một số học viên bị bất tỉnh ngay lập tức.
Tôi đã rất bình tĩnh và không chút sợ hãi. Trong tâm trí của tôi, chỉ có một niệm: một học viên Pháp Luân Đại Pháp cần bảo vệ Pháp. Mặc dù các lính canh và tù nhân liên tục đánh tôi, tôi không cảm thấy chút đau đớn nào, giống như cơ thể tôi được làm bởi một loại vật chất rất chắc mà không bị ảnh hưởng bởi việc đánh đập chút nào.
Khi càng nhiều các học viên bước ra ủng hộ chúng tôi, việc đánh đập sớm dừng lại. Thay vì trừng phạt chúng tôi nhiều hơn nữa, các nhân viên đã cho chúng tôi một bữa ăn trưa ngon ngày hôm đó.
Từ sự việc này tôi có hiểu biết sâu sắc hơn về lời Sư phụ giảng trong “Cũng một đôi lời”:
“Bài “người tốt” không nói nhiều [nhưng] làm rõ một [đạo] lý. Chính niệm kiên cố không thể phá đối với chân lý vũ trụ là cấu thành nên thể kim cương vững như đá tảng của đệ tử Đại Pháp lương thiện, làm run sợ hết thảy tà ác, ánh sáng chân lý phóng ra làm hết thảy những nhân tố tư tưởng bất chính của các sinh mệnh phải giải thể. Có chính niệm mạnh bao nhiều, thì có uy lực lớn bấy nhiêu. Các đệ tử Đại Pháp thật sự từ người thường mà bước ra. “
Bệnh ghẻ lở
Khi tôi bị giam tại một trại lao động cưỡng bức vào đầu năm 2001 chúng tôi nghe nói về vụ tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn, vụ việc phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp. Mặc dù không thể tiếp cận với các thông tin bên ngoài, nhưng chúng tôi biết rằng việc tự tử là chống lại những lời dạy của Pháp Luân Đại Pháp và nghi ngờ vụ việc này đã được dàn dựng. Để đáp trả, chúng tôi đã tổ chức tuyệt thực trong năm ngày.
Sau khi bị đánh đập và bức thực, một số học viên đã chết. Các học viên khác trong đó có tôi đã bị chuyển đến một trại lao động cưỡng bức khác.
Vì hoàn cảnh điều kiện sống rất tệ ở đó, tôi đã bị ghẻ ở nhiều nơi trên cơ thể. Vào ngày sau khi tôi đến trại lao động cưỡng bức mới, người tù nhân cầm đầu hỏi tôi có tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không. Khi tôi nói rằng tôi sẽ tiếp tục, anh ta bảo một số tù nhân khác đến tra tấn tôi. Họ cởi bỏ quần áo của tôi, đè tôi xuống giường, và đánh tôi bằng dép nhựa, đặc biệt là tại những chỗ tôi bị ghẻ.
Thật sự rất đau đớn. Sau đó, tôi nhớ lại những lời giảng của Sư phụ trong Chuyển Pháp Luân: “Khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng”. Khi các tù nhân tiếp tục đánh đập tôi, tôi liên tục đọc những lời này.
Thật ngạc nhiên, cơn đau đã biến mất. Tôi chỉ cảm thấy hơi tê khi các tù nhân đánh mình. Mặt khác, người tù nhân cầm đầu, người đã bắt đầu cuộc tấn công này, không thể nâng cánh tay lên trong ba ngày.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/4/20/266.html
Đăng ngày 08-06-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.