Bài viết của Đồng Tâm
[MINH HUỆ 15-05-2013] Tôi năm nay gần 70 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 05 năm 1996. 16 năm tu luyện của tôi đã minh chứng Đại Pháp là sâu sắc, tinh thâm và phi thường thế nào. Suy nghĩ của tôi đã thay đổi sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, và tôi đã trải nghiệm sự thư thái về tâm trí và tách xa khỏi những rắc rối của người thường. Sau đây tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của bản thân liên quan đến vấn đề sức khỏe và tiền bạc.
Không có nơi nào để đi
Tôi học xong trung học vào thời điểm xảy ra Nạn đói lớn. Tôi luôn bị đói và thể chất rất yếu. Sau khi trở thành một thiếu niên, tình trạng trở nên xấu hơn. Bất cứ ăn gì vào, dù là thực phẩm dạng lỏng, cũng sẽ khiến tôi bị đau cuống họng. Trong một số trường hợp nghiêm trọng, sau khi tôi cố gắng nuốt thức ăn thì lại nôn ra ngay sau đó. Tôi phải thực sự cẩn thận với thức ăn. Tôi không thể ăn đồ ăn lạnh hoặc quá cứng. Tôi phải dùng thuốc Trung Y và châm cứu. Tuy nhiên, nó vẫn rất khó để duy trì sức khỏe của tôi.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi phải gánh trên vai trách nhiệm hỗ trợ gia đình chồng và nuôi con của mình. Tôi đã làm việc không mệt mỏi với sự lo lắng và buồn bã. Cùng với với bệnh dạ dày làm phiền, tôi còn bị mất ngủ và không thể ngủ nhiều đêm liền. Điều này khiến cho nhịp tim của tôi bất thường. Nhịp tim của tôi đập hơn 120 lần mỗi phút, khiến tôi bị chóng mặt, mệt mỏi và vã mồ hôi.
Dù vậy, tôi không đình trệ công việc và vẫn làm việc chăm chỉ. Tôi không nhận được phần thưởng nào cho thành tích xuất sắc của mình, thay vào đó, sự chăm chỉ của tôi khiến cho một vài đồng nghiệp ganh tỵ và làm nhiều việc chống lại tôi. Với sự tức giận và lo lắng, tôi sắp bị suy sụp tinh thần, và sức khỏe đã suy giảm nhanh chóng. Mọi căn bệnh đều xảy đến với tôi, bao gồm thiếu máu cục bộ cơ tim, viêm bể thận (pyelitis), đau đây thần kinh sọ, đau khớp, sốt nhẹ, và nổi mề đay. Căn bệnh pyelitis của tôi khá nặng và tôi bị đau lưng sau khi ngồi hơn năm phút. Tôi phải nằm trên giường hoặc là vào bệnh viện.
Một lần, sau khi bị đau suốt đêm, một bác sĩ đã đến thăm tôi. Ông ấy nhìn tôi và tay chân của tôi và ngạc nhiên. Ông ấy khuyên tôi xét nghiệm máu trong bệnh viện và mang kết quả đến cho ông ấy xem. Sau khi đưa ông ấy kết quả, ông nói: “Có hàng nghìn tế bào máu trắng.” Ông ấy hỏi: “Bà từng nghe đến bệnh bạch cầu chưa?” Tôi đã bị sốc.
Tôi phải dùng nhiều thuốc mỗi ngày – tôi đã cạn kiệt tài chính. Tôi từng hai lần bị dị ứng thuốc chí tử và gần như chết đi hai lần. Nhân viên y tế đã cố gắng cứu tôi đều nói rằng tôi có quý nhân phù trợ và tôi sẽ hạnh phúc vì tôi đã sống sót, vì những trường hợp này dường như là vô vọng.
Sau đó không có bác sĩ nào chăm sóc tôi sau khi họ nghe về sự dị ứng của tôi, vì họ không muốn phải gặp một sự cố khác. Vì thế tôi phải tìm những cách khác để lo cho sức khỏe của mình, gồm cả khí công.
Tôi đã học hơn 10 loại khí công và nghe nhiều bài giảng về khí công. Nhưng sau hơn 10 năm các bệnh của tôi chẳng những không chữa lành, và tôi còn rước vào thêm một số thứ xấu. Cơ thể tôi lúc nào cũng cảm thấy khó chịu, giống như các lỗ chân lông bị kim đâm. Tôi cảm thấy tuyệt vọng và mệt mỏi để sống tiếp.
Gặp được Đại Pháp
Khi tôi lâm vào ngõ cụt, thì có người đã đưa cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Số phận của tôi đã thay đổi. Đại Pháp đã mang tôi đến một miền đất tịnh độ.
Tôi sốt sắng cố đọc hết cuốn sách nhưng lại cảm thấy buồn ngủ lạ lùng, dù là đứng hay ngồi để đọc. Tôi gần như không mở mắt nổi. Sau đó tôi và gia đình đã nghe băng ghi âm các bài giảng của Sư phụ tại Tế Nam. Một tuần sau, bệnh đau dây thần kinh sọ của tôi đã hoàn toàn biến mất sau khi nó đã dày vò tôi hơn một thập niên. Tôi ngủ ngon và rất thèm ăn. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã điều chỉnh cơ thể tôi. Tôi cảm thấy thực sự kỳ diệu. Cả gia đình tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp.
Chúng tôi đã gom tất cả các sách khí công khác trong nhà lại và đốt chúng. Cùng ngày hôm đó, khi tôi đang ngồi luyện tĩnh công, tôi cảm thấy Sư phụ đã gỡ bỏ những thứ xấu trên thân thể tôi. Cơn đau không còn nữa. Tôi đã rơi nước mắt, và thật sự cảm ơn sự giúp đỡ của Sư phụ.
Vào ngày thứ ba tham gia luyện công nhóm, khi đang luyện tĩnh công, tôi cảm thấy mình đang ngồi trên đỉnh một ngọn núi cao. Khi nhìn xuống dưới, con người giống như những con kiến nhỏ. Tôi đã đề cao tầng thứ nhanh chóng thông qua tu luyện Đại Pháp.
Sư phụ cũng cho tôi thấy nhiều con vật và cây cối trong những không gian khác vào thời kỳ đầu tu luyện. Chúng thật sự rất đẹp. Thỉnh thoảng tôi có thể “cảm giác bản thân mình mỹ diệu hệt như đang ngồi trong vỏ trứng gà, cảm giác thoải mái phi thường” (Chuyển Pháp Luân). Một lần, khi đang luyện bài công pháp thứ hai, cơ thể tôi biến thành vô số lạp tử đủ màu sắc và bắt đầu trôi nổi xung quanh.Tôi không biết được đầu hay tứ chi của mình ở đâu. Tôi cảm thấy chúng đang nổi cùng với các lạp tử. Vũ trụ và tôi đã thành một thể. Tôi tận hưởng cảnh tượng yên bình hơn 20 phút.
Những câu chuyện như thế xảy ra hầu như hàng ngày. Đại Pháp đã cho tôi thấy sự kỳ diệu và Sư phụ đang khích lệ tôi. Tôi cảm thấy mình là sinh mệnh may mắn nhất.
Sư phụ cũng tịnh hóa cơ thể tôi nhiều lần. Mọi bệnh tật của tôi đã biến mất sau đó. Dưới đây là hai ví dụ.
Một buổi tối thứ Bảy, khi chuẩn bị đi ngủ, tôi cảm thấy cần phải đi vệ sinh vì bị tiêu chảy. Tôi vào ra nhà vệ sinh nhiều lần và ngạc nhiên rằng tôi có nhiều thứ bẩn trong cơ thể. Khi tôi nghĩ về việc đi đến nơi luyện công vào sáng sớm hôm sau, cơn tiêu chảy đột ngột dừng lại. Cả buổi sáng, tôi không còn đi vệ sinh nữa. Nhưng sau khi về nhà vào buổi trưa, tôi phải đi ngay lập tức. Lần này thậm chí còn mạnh hơn. Tôi đi ra đi vào nhà vệ sinh hơn 50 lần. Nhưng tôi cảm thấy rất dễ chịu sau đó. Các vấn đề dạ dày đã biến mất. Từ đó tôi có thể ăn bất cứ thứ gì, nóng hay lạnh, mềm hay cứng. Việc tịnh hóa thân thể tôi chỉ mất khoảng 15 giờ. Thật sự là kỳ diệu.
Vào một buổi tối mùa hè năm đó, tôi đột nhiên cảm thấy hai chân bị lạnh và chúng càng ngày càng trở lên lạnh hơn thấu đến xương. Tôi đắp chân bằng tấm ga trải giường nhưng không thể giúp gì. Tôi đặt thêm một cái chăn lên chân nhưng vẫn thấy lạnh. Tuy nhiên, sau một tuần, lưng và hai chân của tôi cảm thấy nhẹ nhàng và các cơn đau lưng đã biến mất. Tôi đã chứng kiến một sự kỳ diệu nữa.
Tôi đã bị bắt sau khi cuộc đàn áp bắt đầu. Trong trại lao động, tôi đã bị bức hại đến mức hai chân bị liệt. Tôi không thể cảm giác được chân và đôi giầy, và chân rất đau và lạnh. Tôi phải vịn vào lan can khi lên xuống cầu thang. Sau khi được thả, tôi cảm thấy Sư phụ đã tịnh hóa cơ thể tôi mỗi khi tôi luyện các bài động công. Các khớp của tôi kêu răng rắc. Gia đình tôi nói rằng rất khó tin nếu họ không tận mắt chứng kiến. Sau đó tôi có thể tự mình dễ dàng lên xuống cầu thang.
Phép lạ của Đại Pháp đã xảy ra với tôi nhiều lần. Tôi hiểu rằng nhân thân nan đắc, nên tôi phải trân quý cơ hội này và sẽ tinh tấn tu luyện vì tôi đã chờ đợi Đại Pháp trong nhiều kiếp.
Tái sinh
Thông qua tu luyện dựa trên các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, tôi đã được tái sinh. Dưới đây là hai ví dụ loại bỏ chấp trước vào tiền bạc.
Ví dụ 1: Một ngày nọ, sau khi nhận được khoản trợ cấp 50.000 nhân dân tệ mua nhà, tôi đã đến ngân hàng và muốn chuyển số tiền vào tài khoản chứng nhận gửi tiền chính của tôi. Sau khi người nhân viên hiểu ý tôi, cô ấy đã giúp tôi các thủ tục giấy tờ và đưa cho tôi một sổ ngân hàng mới. Sau đó cô ấy đã đi ra phía khác. Tôi vẫn còn 50.000 nhân dân tệ trong túi và đang chờ để đưa cho cô. Cô ấy thấy tôi chưa rời đi và đã đến hỏi tại sao tôi vẫn còn ở đây. Tôi nói rằng tôi vẫn chưa đưa tiền cho cô ấy. Cô ấy đã bị sốc và nhận ra sai lầm của mình. Cô ấy thực sự lo lắng. Khi đồng nghiệp cô ấy hỏi có vấn đề gì, tôi đã không nói gì. Cô ấy thực sự biết ơn tôi. Tôi đã viết vào một mảnh giấy rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công và theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi nói rằng chúng tôi là những người trung thực. Xin hãy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tôi đã đưa cho cô ấy mảnh giấy. Cô ấy cười và gật đầu. Sau đó, tôi quay trở lại và nói chuyện với cô ấy ít phút. Cuối cùng cô ấy đã thoái khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.
Sau đó, khi tôi kể với một người họ hàng về việc này, anh ấy nói rằng tôi thật ngốc và đã làm mất 50.000 nhân dân tệ. Tôi hỏi anh ấy: “Nếu là con anh đã gây ra sai lầm và đối mặt với nguy cơ mất việc, anh sẽ cảm thấy thế nào?” Tôi nói rằng các học viên trân quý cơ hội Đại Pháp và cứu người là nhiệm vụ hàng đầu. Tôi không thể cứu người nếu tôi giữ tiền và có thể thậm chí mất đi cơ hội tu luyện. Vì thế chúng ta nên làm những điều ngay chính. Anh ấy gật đầu và mỉm cười.
Ví dụ 2: Có người đã thuê một trong những ngôi nhà của tôi trước khi tôi bị bắt. Khi tôi được thả, giá thuê nhà đã tăng gấp đôi. Nhưng tôi đã không tăng giá. Ông ấy vẫn thuê cùng mức giá trong bảy năm qua dù giá đã tăng rất nhiều. Khi chuyển đi, ông ấy đã thể hiện lòng biết ơn chân thành vì tôi vẫn giữ giá thuê trong 10 năm qua.
Khi tôi kể chuyện này với một người bạn là một doanh nhân chuyên về thông tin nhà ở, anh ấy nói rằng tôi đã làm mất 100.000 nhân dân tệ do không tăng giá thuê. Tôi đã kể về người thuê nhà – ông ấy thông cảm với các học viên và tin rằng Đại Pháp là tốt. Ông ấy thường xuyên đọc các tài liệu của Pháp Luân Công và tôn trọng tín ngưỡng của tôi. Khi công an đến bắt tôi, ông ấy đã đuổi họ đi một cách ngay chính. Khi họ đến để điều tra tôi, ông ấy đã từ chối trả lời bất kỳ câu hỏi nào. Sự chính trực và lương tâm của ông ấy còn hơn cả tiền bạc. Vì vậy tôi không quan tâm đến việc mất tiền. Bạn của tôi đã cảm động và nói: “Các học viên Pháp Luân Công thật tuyệt vời!” Tôi đã nói rằng Sư phụ của chúng tôi là vĩ đại và Đại Pháp là vĩ đại. Anh ấy nói trong nước mắt: “Sư phụ của các vị thật tuyệt vời.”
Ngày 13 tháng 05 là một ngày thiêng liêng gấp đôi đối với tôi – Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới và là sinh nhật của Sư phụ Lý Hồng Chí. Một lần nữa tôi xin cảm ơn Sư phụ và cảm ơn Đại Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/5/15/【庆祝513】感恩师父-感恩大法–272874.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/5/26/140130.html
Đăng ngày 22-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.