Bài viết của Bích Vũ

[MINH HUỆ 02-06-2013] Đầu mùa hè năm 2011, được bạn bè giới thiệu, tôi bắt đầu đến làm việc cho một tập đoàn lớn ở Trung Quốc. Đây là một tập đoàn thành công nhất trong khu vực của chúng tôi. Chủ của tập đoàn này rất trẻ tuổi, nhưng anh đã là một tỉ phú. Anh sở hữu nhiều công ty và các tài sản khác nhau trên khắp Trung Quốc. Anh là người thành công trên mọi phương diện.

Những người bạn của tôi làm việc ở công ty đó kể cho tôi những câu chuyện về sự thành công của ông chủ trẻ tuổi này. Anh ta cũng đã từng phải đi làm công ăn lương trước khi bắt đầu khởi nghiệp kinh doanh với một số đối tác. Chính sách đàn áp Pháp Luân Công tại Trung Quốc lên tới đỉnh điểm vào năm 2001 khi hàng trăm nghìn học viên Pháp Luân Công bị sa thải khỏi nơi làm việc của họ trong cả các doanh nghiệp nhà nước lẫn tư nhân. Họ đã bị giam cầm, tra tấn và thậm chí bị giết hại vì kiên định với đức tin của mình vào Pháp Luân Công dù cho Hiến pháp của Trung Quốc công nhận quyền tự do tín ngưỡng của các công dân.

Do trong gia đình có bà nội và các dì cùng tu luyện Pháp Luân Công, người chủ trẻ tuổi đó biết rằng họ là những người tốt và có trách nhiệm. Anh ấy đã quyết định tuyển dụng các học viên Pháp Luân Công và thuê họ làm nhân viên. Một số học viên vừa mãn hạn tù và không có thu nhập. Họ đã phải chạy đến khu vực này để tránh việc bị bức hại tại quê hương mình. Anh ấy đã cấp cho họ một nơi cư trú an toàn và tạo cho họ có một nguồn thu nhập ổn định. Khi những nhân viên của mình bị bắt giữ vì đi giảng chân tướng về Pháp Luân Công, phân phát các tài liệu giảng chân tướng, hay đi treo các biểu ngữ vào những sự kiện quan trọng của Pháp Luân Công, anh ấy đã đi đến đồn cảnh sát để [bảo lãnh] cho họ được thả ra. Công việc kinh doanh của anh ấy bắt đầu khởi sắc sau một vài năm. Anh đã mua lại một số công ty và trở thành một tập đoàn gần như độc quyền về ngành công nghiệp trong khu vực.

Khi anh nói với một trong những người dì của anh rằng: “Cháu phải thuê đến hai người để làm công việc mà một học viên Pháp Luân đảm nhận.” Điều đó cho thấy rằng anh ấy đã không chỉ tin cậy các học viên Pháp Luân Công, mà còn công nhận đạo đức nghề nghiệp tuyệt vời của họ.

Khi anh cấp cho họ [các học viên Pháp Luân Công] cơ hội việc làm, đáp lại, các học viên đã giúp doanh nghiệp của anh ấy phát triển thịnh vượng.

Kiểm soát chất lượng là một trong những bộ phận quan trọng nhất của công ty cung ứng nguyên liệu – một trong những công ty con [trong tập đoàn] của anh. Anh ấy đã tuyển chủ yếu các học viên Pháp Luân Công làm nhân viên của bộ phận này. Nguyên liệu phải được các nhân viên kiểm soát chất lượng kiểm tra và kí duyệt trước khi chúng được thu mua. Bộ phận kiểm soát chất lượng thường mua nguyên liệu với tổng doanh số lên đến vài trăm triệu nhân dân tệ. Các quản đốc sẽ dùng số tiền được thanh toán này để trả lương cho các công nhân của họ. Khỏi phải nói cũng có thể biết được rằng các quản đốc rất muốn bán được nguyên liệu của họ với mức giá tốt. Điều đó cũng có nghĩa là các nhân viên kiểm soát chất lượng có thể dễ dàng tận dụng lợi thế vị trí của mình để kiếm những món lợi nhuận hấp dẫn bằng cách nhận hối lộ. Người ta cho rằng, mỗi nhân viên kiểm soát chất lượng có thể dễ dàng kiếm được thêm từ 8.000 đến 10.000 nhân dân tệ một tháng, trong khi người quản lý bộ phận này có thể kiếm được số tiền lên đến 05 đến 06 con số (từ vài chục nghìn đến vài trăm nghìn nhân dân tệ).

Là một học viên Pháp Luân Công, tôi sẽ không vì tiền mà bán rẻ sự ngay chính của mình. Tôi đã từng làm việc với một đồng tu cao tuổi là nhân viên kiểm tra chất lượng thuộc bộ phận kiểm soát chất lượng. Chúng tôi thường nói với các quản đốc và công nhân của họ rằng: “Chúng tôi sẽ trả đúng giá cho nguyên liệu mà chúng tôi mua. Chúng tôi sẽ đảm bảo tuân thủ theo các quy định và hướng dẫn của công ty chúng tôi. Hãy yên tâm rằng chúng tôi sẽ không bao giờ trả thấp cho các anh đâu.”

Lúc đầu, họ đã không tin chúng tôi, nhưng sau một thời gian họ đã nói với tôi rằng: “Các anh thực sự đã trả cho chúng tôi một cách công bằng. Thật là may mắn vì các anh đã đảm nhận vị trí kiểm soát chất lượng của chúng tôi.” Lúc này tôi mới nói với họ rằng tôi là một người chính trực vì tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi bắt đầu giảng rõ chân tướng về Pháp Luân Công và thuyết phục họ thoái khỏi các tổ chức liên đới của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) mà họ đã tham gia khi còn trẻ. Nhiều công nhân đã liễu giải được chân tướng về Pháp Luân Công và đã thực hiện tam thoái.

Một hôm, một viên quản đốc đã cho người học viên cao tuổi làm việc cùng tôi 3.000 nhân dân tệ sau khi ông ấy bán một lô nguyên liệu. Lúc đưa tiền hối lộ, viên quản đốc đã nói với người học viên này rằng: “Cảm ơn bác đã quan tâm đến công nhân của tôi.” Người học viên đã lịch sự từ chối nhận tiền. Trước Tết [Nguyên Đán], có một viên quản đốc khác đã biếu người học viên cao tuổi bốn hộp trái cây tươi ngon, nhưng ông ấy cũng đã từ chối. Người quản đốc này đã hiểu lầm ý của ông và cố gắng đưa cho ông 300 nhân dân tệ vào ngày hôm sau, nhưng học viên cao tuổi ấy vẫn lịch sự từ chối một lần nữa.

Coi nhẹ tiền tài là một điều quan trọng đối với một học viên Pháp Luân Công, nhưng việc luôn luôn đối xử tốt với mọi người ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn tại nơi làm việc cũng không kém phần quan trọng. Người ta sẽ luôn luôn tìm cách để bán nguyên liệu loại hai với giá của loại một hoặc ít nhất là với một mức giá tốt hơn mức giá quy định. Điều quan trọng đối với tôi khi làm một nhân viên kiểm soát chất lượng là phải khéo léo trong đàm phán giá cả để tránh được những khoản thất thoát không mong muốn đồng thời không ảnh hưởng đến sự ngay chính của mình.

Khi tôi thấy nguyên liệu thô có vết rạn nứt, tôi sẽ định giá chúng một cách hợp lý dựa vào chất lượng. Thông thường những công nhân sẽ không tranh luận vì họ cũng biết chất lượng của nguyên liệu. Đương nhiên, luôn có những người làm mọi việc trở nên nghiêm trọng. Tuy nhiên, tôi luôn thân thiện và lịch sự trình bày lý do với họ. Khi họ nói chuyện với tôi, tôi sẽ trả lời họ với một nụ cười thân thiện. Sau một vài giao dịch, rốt cục họ luôn cảm thấy xấu hổ về cách hành xử của mình và đã xin lỗi tôi nhiều lần.

Các học viên làm ở vị trí kiểm tra chất lượng sẽ nói với các quản đốc và công nhân của họ khi thỏa thuận rằng: “Chúng ta đều muốn kiếm sống. Không có gì là sai khi mong muốn kiếm được nhiều tiền hơn, nhưng tôi nghĩ đây là giá hợp lý cho lô nguyên liệu này. Ông chủ của tôi trả tiền, chứ không phải là tôi đâu, vì vậy chẳng có bất kỳ động lực nào khiến tôi trả giá thấp cho các anh đâu. Tôi hy vọng rằng mọi người sẽ hiểu được vị trí của tôi.”

Các công nhân nói rằng họ thấy các học viên Pháp Luân Công rất khiêm nhường và trung thực, vì thế, họ thường rất thích trò chuyện với chúng tôi. Chúng tôi tận dụng những cơ hội này để giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho họ. Mỗi lần chúng tôi tới các xưởng sản xuất để kiểm tra chất lượng, chúng tôi đều mang theo một túi xách các tài liệu giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công và những lá bùa hộ mệnh. Chúng tôi để chúng ở trên bàn và chúng đều được lấy đi ngay lập tức. Sau khi hoàn thành việc kiểm soát chất lượng, các công nhân thường vây quanh chúng tôi để chia sẻ cho chúng tôi những điều tốt đẹp đã xảy ra với họ sau khi họ biết được chân tướng về Pháp Luân Công. Một số thì muốn biết thêm về việc luyện [các bài công pháp] sau khi họ đã đọc hoặc xem xong tài liệu mà chúng tôi đã tặng cho họ. Họ nói với chúng tôi rằng họ sẽ không còn tin bất cứ điều gì về việc chế độ ĐCSTQ tuyên truyền chống lại Pháp Luân Công nữa.

Tất cả các học viên Pháp Luân Công tại bộ phận kiểm soát chất lượng đã làm việc không biết mệt mỏi để giảng rõ chân tướng khi họ hoàn thành công việc được giao. Vì thế, các công nhân ở đây đã biết được rằng Pháp Luân Công là tốt và đang bị đàn áp một cách bất công. Tôi nghĩ đó là lý do tại sao các công nhân ở đây đã không hề bị thương hay gặp bất kỳ tai nạn lao động đáng kể nào trong vài năm qua cả kể từ khi người chủ sở hữu công ty bắt đầu tuyển dụng các học viên Pháp Luân Công.

Người chủ công ty không tu luyện Pháp Luân Công, nhưng anh ấy tin tưởng các học viên Pháp Luân Công sẽ làm tốt công việc được giao và họ sẽ không lấy cắp đồ của anh ấy.

Việc chúng ta có thể vẫn giữ được sự trung thực và không bị mua chuộc khi đối mặt với những cám dỗ hàng ngày đã chứng minh rõ ràng cho những nguyên lý của Pháp Luân Công. Đây là lý do tại sao Pháp Luân Công đã thu hút được 100 triệu học viên tại Trung Quốc trong vòng bảy năm. Cho dù chế độ ĐCSTQ muốn “nhổ tận gốc” Pháp Luân Công vào năm 1999, nhưng trên thực tế [Pháp Luân Công] đã được hồng truyền tại hơn 100 quốc gia trên thế giới. Mặc dù đất nước Trung Quốc vẫn tiếp tục bị ám ảnh bởi cuộc đàn áp Pháp Luân Công, nhưng ngày càng có nhiều người Trung Quốc hơn đã biết được chiến dịch tuyên truyền kích động thù hận Pháp Luân Công [của ĐCSTQ] là hoàn toàn sai trái, và rằng Pháp Luân Công thực sự là một môn tu luyện tuyệt vời.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/2/亿万富翁的明智之举-274803.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/6/25/140664.html

Đăng ngày 19-07-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share