Bài viết bởi phóng viên Minh Huệ từ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-03-2013] Sinh viên Cung Quần Nhã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp một năm trước đây và là sinh viên hệ chính quy khoa Trung Văn của trường Cao đẳng Sư phạm Nội Giang.

Cô rời khỏi trường khoảng trưa ngày 08 tháng 03 năm 2013, sau khi bị phòng bảo vệ và ban bí thư trường thẩm vấn, và mất tích từ sau đó.

Ban giám hiệu của trường ra thông báo chính thức, rằng cô “nghỉ học một năm vì cha ốm”. Cô Cung đã sống với mẹ từ sau khi cha mẹ cô ly dị vào năm 2007 và liên lạc rất ít với cha cô.

Cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cách đây không lâu và nhờ đó mà sức khỏe cô được hồi phục. Tuy nhiên, cô đang đối diện với rất nhiều vấn đề sau khi cô bị bạn cùng phòng báo cáo là tu luyện Pháp Luân Công.

Bảo vệ trường đe dọa sẽ giao cô cho công an và bắt cô viết “giấy cam kết” vào sáng ngày 08 tháng 03.

Không có một nguồn thu nhập nào, cô Cung đã trốn khỏi trường, và từ đó không liên lạc gì với thân nhân. Ban giám hiệu nhà trường đã nói dối mẹ cô khiến cho bà trách nhầm con gái, và còn nói rằng bà sẽ gửi tặng nhà trường một tấm biểu ngữ lụa để bày tỏ lòng cảm kích.

Tu luyện Đại Pháp chữa lành các bệnh tật của cô Cung và thay đổi cuộc đời cô

Cô Cung sống ở Thành phố Đại Châu. Cô được nhận vào khoa Hóa trường Cao đẳng Nội Giang năm 2010. Cuối năm đó, cô chuyển sang khoa Trung Văn. Trong hai năm rưỡi học tại trường, cô Cung đã gặp và kết bạn với nhiều người. Mọi người biết đến cô không chỉ như là một cô gái yêu thích văn học mà còn là người đã từng mắc nhiều căn bệnh và liên tục phải uống thuốc. Cô cũng bị trầm cảm và khao khát tìm được ý nghĩa nhân sinh. Đắm mình đọc sách, cô từ từ nhận ra được một hướng đi trong cuộc sống.

Cô Cung được tặng một cuốn sách Pháp Luân Đại Pháp và bắt đầu tu luyện vào mùa đông năm 2012. Cô hành xử dựa trên nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày và tất cả các triệu chứng bệnh tật đều biến mất.

Các bạn cùng phòng báo cáo về cô Cung

Một thời gian ngắn sau khi học kỳ mới năm 2013 bắt đầu, hai người bạn học cùng phòng của cô Cung, những người hiểu nhầm về Pháp Luân Đại Pháp do tuyên truyền vu khống của chính quyền, đã báo cáo cô lên người quản lý ký túc xá.

Cô Cung giữ bình tĩnh và giảng chân tướng về Pháp Luân Công cũng như cuộc bức hại cho người quản lý và các bạn cùng phòng. Người quản lý và bạn cùng phòng nói với cô: “Chúng tôi biết môn tu luyện của cô là tốt, nhưng cô phải cẩn thận. Chúng tôi phải báo cáo những vấn đề này lên Ban giám hiệu của trường vì đây là bổn phận của chúng tôi.”

Cuối hôm đó, Ông Lễ Minh, Bí thư khoa tiếng Trung và Vương Anh, giáo viên hướng dẫn, cùng với một cán bộ khác, đã thẩm vấn cô Cung trong văn phòng của Bí thư ở khoa tiếng Trung. Cô Cung nói cho họ những gì cô đã đọc, đã luyện và những gì cô biết về Pháp Luân Đại Pháp.

Họ nói rằng cô rất có lý, tuy vậy họ đề nghị cô không thừa nhận rằng cô tu luyện Pháp Luân Đại Pháp để đảm bảo sự an toàn của mình.

Bị gây áp lực phải bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Cô Cung nghĩ rằng thế là đã xong, nhưng cô lại nhận được một cú điện thoại từ người quản lý ký túc Dịch Tiểu Tuệ lúc 10 giờ sáng ngày 08 tháng 03, nói rằng cô cần phải đến khoa tiếng Trung ngay lập tức. Vào lúc đó, trong ba lô màu đen của cô chỉ có sách vở và một chiếc điện thoại di động.

Khi cô vội vàng đến khoa tiếng Trung, bí thưvà người quản lý ký túc đều nói với cô rằng không có gì phải sợ, mọi thứ sẽ ổn cả ngay sau khi cô trung thực trả lời các câu hỏi và tuân theo các chỉ dẫn.

Cô Cung đã hoảng sợ, nhưng cuộc thẩm vấn đã bắt đầu diễn ra ngay lúc đó. Những người tham gia cuộc họp lúc đó bao gồm có trưởng phòng bảo vệ của trường, Bí thư Ông Lễ Minh, Vương Anh, người quản lý ký túc xá Dịch, và giảng viên Khang, người viết biên bản họp.

Cuộc họp diễn ra trong phòng hội thảo trên tầng bốn của tòa nhà khoa Trung Văn. Cô Cung bị đặt rất nhiều câu hỏi, bao gồm cô đã bắt đầu tu luyện ở đâu, các sách Pháp Luân Đại Pháp của cô ở đâu, cô liên lạc với các học viên khác như thế nào. Do tất cả những người có mặt ở đó đều là giảng viên và cán bộ của trường, cô đã thành thật trả lời các câu hỏi.

Trưởng phòng bảo vệ của trường sau đó yêu cầu cô viết bản cam đoan rằng sẽ không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nữa. Cô Cung giải thích chi tiết rằng pháp môn cô tu luyện là tốt và chân chính. Trưởng phòng bảo vệ im lặng, nhưng mọi người khác thay nhau thuyết phục cô tuyên bố bỏ tu luyện.

Trưởng phòng bảo vệ lúc đó nói: “Nếu cô không viết giấy cam đoan, cô sẽ không còn ngồi ở đây như buổi trưa thế này và sẽ không phải là giảng viên hỏi cô thế này đâu”, điều này có ẩn ý là cô sẽ bị đưa đến đồn công an.

Bị bắt buộc phải bỏ trốn hay là bị đưa đến công an

Chuông hết tiết học reo lên và cô Cung hỏi: “Liệu tôi có thể quay trở lại ký túc xá và nghĩ thêm về việc này không? Tôi bị đau đầu rồi.”

Người quản lý ký túc của cô, lúc đó đứng ở bên phải cạnh cô, hỏi rằng: “Cô có hứa là sẽ nghĩ về điều này một cách độc lập khi cô quay trở về ký túc không?” Cô trả lời: “Có”. Lúc đó đã là 12h30 trưa và các giảng viên, trưởng phòng đã đều đói bụng và họ cho cô rời đi.

Trước khi cô rời đi, họ nhấn mạnh thêm rằng cô nhất định phải quay lại ký vào “giấy cam đoan” từ lúc đó đến cuối ngày.

Cô Cung nhanh chóng rời đi và sau đó không ai thấy cô nữa. Gia đình và bạn bè của cô đều lo lắng.

Cô Cung sống cùng với mẹ và em trai. Sau khi nghe tin, mẹ cô bỏ lại cửa hàng kinh doanh tạp hóa, nguồn thu nhập duy nhất của gia đình, và đi đến Nội Giang. Mẹ cô đau buồn và khóc lóc khi bà đến trường. Bà ở lại khách sạn gần trường trong một tuần và đợi con gái quay trở lại.

Đồ đạc cá nhân của cô Cung, gồm có một máy laptop nhãn hiệu Mac, đã bị sung công và gia đình cô được thông báo rằng chỉ có cô Cung mới có thể nhận lại chúng.

Nếu có bất kỳ sinh viên nào đến ký túc xá của cô để hỏi thăm, họ đều bị bạn cùng phòng của cô báo cáo lên người quản lý ký túc. Ban giám hiệu trường nói với tất cả những người bạn tốt khác của cô rằng không được liên hệ với mẹ cô.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/24/四川内江师范学院女生龚群雅被迫离校-271292.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/4/16/138949.html

Đăng ngày 23-05-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share