[MINH HUỆ 18-12-2008]

Chồng tôi là một cảnh sát viên

Chồng tôi là một cảnh sát viên. Anh rất ủng hộ tôi tập luyện Pháp Luân công. Khi cuộc bức hại bắt đầu năm 1999, anh khuyến khích tôi kiên định. Khi tôi mới bắt đầu đi phát tờ bướm và bích chương mà làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Công, tôi hơi lo. Anh mặc vào bộ đồng phục cảnh sát và nói, “Chúng ta hãy cùng đi. Tôi sẽ đi theo em.” Dù cha mẹ anh bị bệnh, con chúng tôi cần đi nhà trường và chúng tôi không giàu có lắm, mỗi lần tôi cần tiền để làm tờ bướm, anh rất rộng rãi về điều đó. Sau khi tôi đi ra ngoài để làm sáng tỏ sự thật và khuyên người ta từ bỏ thẻ đảng viên ĐCSTQ, anh luôn lưu tâm và hỏi, “Hôm nay có bao nhiêu người từ bỏ thẻ đảng viên?” Sau công việc, anh hay vào bếp để giúp đỡ tôi. Anh có thể nói, “Để anh làm việc này cho. Em đi ra ngoài và phát chính niệm đi. Đến giờ rồi.”

Lời nói riêng của một trưởng sở cảnh sát

Công ty tôi nằm khá gần Sở Cảnh sát vùng Xia. Trong lúc làm việc, tôi có một số liên lạc với các cảnh sát viên nơi đó. Tôi khá thân với người trưởng sở cảnh sát.

Anh tôi, chị dâu tôi và nhiều người thân tất cả là học viên Pháp Luân Công. Tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân nhưng chưa bắt đầu tu luyện. Sau khi tôi về hưu, dưới ảnh hưởng của anh và chị tôi, tôi bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công. Tôi buông bỏ các tính xấu của tôi hút thuốc và uống rượu thật nhanh. Tôi đọc các sách Pháp Luân Công và không muốn buông xuống. Tôi được tiến bộ lớn lao về mặt sức khỏe thể chất.

Một ngày kia tôi đi ngang qua sở cảnh sát. Nơi cửa vào, tôi gặp người trưởng sở. Ông gọi lớn, “Anh làm gì mà bận quá vậy? Gần đây tôi không nhìn thấy anh đâu cả?”

Tôi trả lời lớn tiếng, “Tôi tập luyện Pháp Luân Công. Xin mau họp các cảnh sát viên của ông và để tôi giảng cho họ nghe một bài về Pháp Luân Công.” Ông ta khoát tay và nhìn chung quanh lo lắng, “Hãy vào đây. Nói nhỏ thôi. Vào đây và ngồi xuống trong văn phòng của tôi.”

Ông hỏi nhỏ, “Anh thật đã bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công?” “Phải!” tôi trả lời. “Vậy rồi sao?” ông hỏi. Tôi nghiêm nghị nói với ông, “Tôi đã bỏ hút thuốc, uống rượu và cờ bạc thật mau lẹ. Áp huyết và bệnh tim của tôi đã được trị dứt trong một thời gian ngắn. Nếu ông đã đọc các sách Pháp Luân Công ông sẽ hiểu vì sao các học viên Pháp Luân Công kiên định như vậy. Pháp Luân Công có phạm một luật pháp nào không? Không có! Gần đây, khắp nước, một số luật sư chân chính bắt đầu bênh vực các học viên Pháp Luân Công. Không có một luật nào trong hiến pháp Trung quốc mà cấm Pháp Luân Công. Điều mà Pháp Luân Công làm là hoàn toàn nằm trong luật và tất cả sự bức hại là nghịch với luật và còn phạm tội ác.”

Lúc đó, người trưởng sở bước nhẹ đến cửa văn phòng ông. Ông đẩy mạnh cánh cửa mà đã đóng để chắc ý là nó được đóng kín. Sau đó ông bình tĩnh nói riêng với tôi, “Tôi không bao lâu sẽ về hưu. Sau khi tôi về hưu, xin mời anh đến nhà tôi. Xin anh nói tất cả những gì anh biết về Pháp Luân Công và tình trạng của nó.” Tôi trả lời lớn tiếng, “Xin vâng!”

Tôi cảm thấy rất an ủi. Một chúng sinh đã được cứu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/12/18/191792.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/12/24/103240.html
Đăng ngày 28-12-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share