Bài viết của một học viên ở Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-08-2008] Ở một thành phố nhỏ, cổ kính ở đông bắc Trung Quốc, có một cây cầu gần trạm xe lửa. Cây cầu là con đường duy nhất để mọi người có thể vượt qua đường sắt và đây cũng là tuyến đi đông đúc nhất trong thành phố. Vì cây cầu không được chính quyền địa phương bảo dưỡng nên nó ở trong tình trạng rất tệ. Mới đây, một số thanh sắt của cầu, thanh lên xuống bị lấy cắp, khiến thanh sắt cong rời ra và mở hoác. Cầu trông rất ghê và nó không chỉ khiến cho diện mạo thành phố xấu đi mà còn gây nên những bất ổn nghiêm trọng cho dân địa phương. Một số người thậm chí đã bị thương: Một người dân địa phương đã bị vấp ngã bởi một trong những thanh sắt cong khi qua cầu và bị gẫy một tay; một học sinh tiểu học bị vấp ngã bởi thanh sắt trên đường đến trường và bị trầy mặt bên phải khi bị ngã.

Học viên Pháp Luân Công địa phương đã yêu cầu các cơ quan có trách nhiệm sửa chữa cây cầu, nhưng không một ai trong số họ hồi âm và làm một điều gì cả. Cuối cùng, các học viên quyết định tự mình sửa chữa cây cầu.

Các học viên mang dụng cụ và xi măng từ nhà đi sửa chữa cầu. Họ sữa hơn 100 bậc thang bị gẫy hỏng, dựng một thang lên xuống mới bên phía nam của cây cầu, rửa sạch những chỗ vấy bẩn ở hai bên cây cầu. Rất nhiều người đi qua cầu khi họ đang làm việc. Khi họ nghe được rằng đây là các học viên Pháp Luân Công và các học viên đang sửa chữa cầu một cách tình nguyện, tất cả đều nói: “Pháp Luân Đại Pháp Hảo.” Một số người cũng hỏi: “Chính quyền nói Pháp Luân Công không tốt, thế tại sao họ không đi chữa cầu đi?”

Rất nhiều người xúc động vì những gì các học viên đang làm. Chủ một quán ăn đã mang nước đến cho họ và giúp họ sửa cầu. Chủ một cửa hàng rau nói, “Nếu các bác có cần bất cứ dụng cụ nào, hãy đến nhà tôi mà lấy.” Một người thợ nề dành hẳn một ngày làm việc (thu nhập 100 tệ) để giúp các học viên sửa cầu. Tất cả người qua đường đều biểu lộ sự tán thành và nói, “Pháp Luân Đại Pháp thật sự tốt! Hôm nay chúng tôi thực chứng kiến điều đó.” Các học viên trả lời, “Sư Phụ chúng tôi dạy phải nghĩ đến người khác trước và tuân theo nguyên lí Chân Thiện Nhẫn.”

Những người trước kia đã hiểu nhầm về Pháp Luân Đại Pháp đểu bình phẩm, “Vậy Pháp Luân Đại Pháp thật sự là tốt. Tôi thất vọng vì chính phủ. Và cái vụ tự thiêu cũng là được chính phủ dàn dựng.” Có một viên cảnh sát nghỉ hưu mà các học viên Pháp Luân Công đã thuyết phục thoái đảng nhiều lần mà ông vẫn chưa chịu. Sau khi tự mình chứng kiến những hành động từ bi của các học viên, ông thay đổi thái độ ngay lập tức và nói, “Pháp Luân Đại Pháp Hảo. Tôi thoái đảng.”

Mỗi khi có người đi qua cầu, họ đều được biết, “Chân Thiện Nhẫn đang sửa cầu. Pháp Luân Công đang sửa cầu. Bảo vệ cây cầu nhé.”

Cô bé bị xước mặt đi đến cầu và chỉ vào thanh sắt mà cô đã vấp ngã. Cô bé khóc và nói, “Ông ơi, ông thật tốt bụng. Tất cả các học viên Pháp Luân Công đều có tâm từ bi. Họ đã sửa lại cây cầu. Đây là thanh sắt mà con đã vấp, nó làm trầy mặt con. Phải mất hơn một tháng con mới khỏi. Con sẽ nhớ đến tất cả mọi người và sẽ nói với cha mẹ con.”

Một cậu bé sáu tuổi giúp các học viên dọn rác. Cậu nói với các học viên, “Cháu nghe bà cháu kể là các học viên Pháp Luân Công đã sửa cầu và họ rất là tốt! Trước đấy, ông cháu nói Pháp Luân Công không tốt, nhưng sau khi ông nghe chuyện bà nói, ông bảo từ nay sẽ không cho phép ai nói xấu Pháp Luân Công nữa.”

Ngày đầu tiên chỉ có một vài học viên làm việc trên công trường. Công việc càng tiến triển, càng nhiều học viên tham gia hơn nữa. Một số đến sau khi họ nghe tin tức, một số khác chỉ là đi ngang qua rồi tham gia giúp đỡ. Cuối cùng, có hơn 20 học viên tham gia. Mọi người nhận thấy rằng hoá ra vẫn có nhiều người tập luyện Pháp Luân Công.

Các học viên mua thuốc lá cho ông chủ cửa hàng bán rau, người đã mang nước uống cho họ, nhưng ông từ chối không nhận, và nói: “Làm ơn cất thuốc đi. Các bác đã sửa cầu cho chúng tôi và đây là điều phải ghi nhớ mãi. Tôi mới là người phải mua gì đó để cảm ơn tất cả các bác. Chúng tôi rất vui được giúp đỡ chút ít, nhưng các bác mới là những người thật sự cứu mọi người. Pháp Luân Đại Pháp thực sự là, thực sự là tốt!”

Khi sửa chữa và làm sạch cầu, các học viên liên tục giải thích sự thật về Pháp Luân Công và đề nghị mọi người thoái ĐCSTQ. Nhờ các hành động từ bi và trái tim từ thiện của các học viên, đã có nhiều người thoái đảng và các đoàn thể thanh thiếu niên của ĐCSTQ. Các học viên đã coi trọng trách nhiệm của mình, hoàn thành thệ nguyện tiền sử và hỗ trợ Sư Phụ trong Chính Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/8/19/184341.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/9/1/100292.html
Đăng ngày 9-9-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share