Bài viết của một học viên tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-02-2013] Kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 08 năm 1996, cơ thể và tâm trí tôi hoàn toàn thay đổi. Mặc dù trước đây, tôi đã phải chịu rất nhiều bức hại trong khoảng hơn  mười năm, tín tâm của tôi vào Pháp Luân Đại Pháp đã không bao giờ bị dao động. Dưới đây là một số trải nghiệm mà tôi muốn chia sẻ với tất cả mọi người.

Chữa lành bệnh thoát vị đĩa đệm chỉ trong vài ngày

Trước khi luyện Pháp Luân Đại Pháp, sức khỏe của tôi rất tệ, và tôi bị thoát vị đĩa đệm. Mặc dù cơ thể của tôi trông bình thường, tôi không thể làm việc nặng hoặc thậm chí cúi xuống.

Một buổi tối, sau khi nằm trên ghế sofa và xem tivi, tôi không thể ngồi dậy được từ ghế sofa. Đôi chân tôi rất đau, tôi không thể co lên và duỗi thẳng chân ra. Gia đình tôi muốn đưa tôi vào giường, nhưng lại sợ chạm vào tôi. Tôi nằm trên ghế sofa suốt một đêm dài. Ngày hôm sau, gia đình tôi từ từ di chuyển tôi vào giường, tôi nằm trên đó một tuần. Khi cơn đau giảm nhẹ, tôi đã được đưa đến bệnh viện để điều trị.

Tôi đến khám một số bác sĩ chuyên về Trung y và Tây y. Tôi đã được điều trị bằng phương pháp châm cứu, mát xa, kéo, liệu pháp điện, và thậm chí còn gặp một số người chữa bệnh bí truyền. Không có phương pháp nào giúp được gì. Một bác sĩ cho biết: “Căn bệnh này rất khó trị. Phẫu thuật có thể có hiệu quả nhưng rất tốn kém. Xác suất của việc phục hồi chức năng bằng phẫu thuật chỉ có 80%. 20% bệnh nhân có thể bị liệt hai chân vĩnh viễn.”

Tôi là người nghèo và không đủ khả năng chi trả cho ca phẫu thuật. Tôi cũng lo lắng rằng xác suất 20% có thể rơi vào tôi. Tôi mới chỉ ngoài 30 tuổi, và hai đứa con còn rất nhỏ. Vợ tôi và cả gia đình cảm thấy căng thẳng và không có lối thoát.

Ngày 30 tháng 8 năm 1996, tôi may mắn bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ngày hôm sau, gia đình tôi đang bận rộn thu hoạch ngô. Tôi chỉ có thể giúp một chút trước khi tôi bị đau lưng khủng khiếp. Vào ban đêm, tôi đã đi đến điểm luyện công gần nhà, để lắng nghe bài giảng ghi âm của Sư phụ. Trên đường đến đó, tôi vẫn còn rất đau. Tuy nhiên, sau khi nghe các bài giảng, cơn đau hoàn toàn biến mất. Tôi nhất quyết nghe tất cả chín bài giảng của Sư phụ. Từ đó, bệnh thoát vị đĩa đệm đã hành hạ tôi trong nhiều năm qua đã hoàn toàn biến mất. Tất cả các bệnh tật đã hoàn toàn biến mất khỏi cơ thể tôi. Trong suốt 16 năm tu luyện, tôi không bao giờ dùng bất kỳ một loại thuốc hoặc phải tiêm mũi nào.

Những người thân, bạn bè và người quen của tôi, nhận thấy rằng sức khỏe của tôi hoàn toàn khác trước và hỏi thăm về bệnh viện mà tôi đã đến để khám và phương thuốc tôi đã dùng. Tôi mỉm cười và trả lời rằng tôi đã không đến bất kỳ bệnh viện nào. Chính việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã làm cho tôi khỏe mạnh. Họ rất ngạc nhiên khi nghe điều này, và sau đó một số người bắt đầu tu luyện.

Trong những năm qua, tôi đã làm công việc sửa chữa nhà và quảng cáo ngoài trời. Tôi phải leo lên và trèo xuống, chạy khắp nơi. Tuy nhiên, bất chấp khối lượng công việc nặng nhọc, tôi không bao giờ cảm thấy mệt.

Sau khi chế độ cộng sản bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, truyền hình đầy những lời vu khống rằng Pháp Luân Đại Pháp đã không cho phép các học viên uống thuốc. Điều này là không đúng sự thật. Thực tế là, thông qua tu luyện Đại Pháp con người ta có sức khỏe rất tốt. Nếu như không có bệnh, tại sao lại cần dùng thuốc?

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là phi thường và thù thắng. Khi tôi có mong muốn thực tu, quyền năng vĩ đại của Đại Pháp đã triển hiện. Hiện tượng này không chỉ xảy ra đối với một vài học viên Đại Pháp mà với rất nhiều học viên Đại Pháp. Trước những phép màu phổ biến rộng rãi như vậy, bạn có thể thực sự thờ ơ chăng?

“Anh là người đàn ông tốt bụng đầu tiên tôi từng gặp”

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi hiểu được ý nghĩa chân chính của cuộc sống. Các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, được Sư phụ Lý Hồng Chí giảng, đã ăn sâu bén rễ trong tâm tôi, chỉ đạo những lời nói và hành động của tôi.

Một ngày nọ, sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khoảng nửa năm, tôi đi mua sắm ở thành phố Quan Lâm. Sau khi trả tiền cho  chủ cửa hàng theo như yêu cầu, tôi nhìn vào hoá đơn và nhận ra rằng tổng số tiền không chính xác. Tôi đã nói với người chủ tiệm: “Số tiền này ít hơn so với những gì tôi phải trả anh. Anh tính lại đi.” Anh ấy đã sửa lại và cảm ơn tôi. Tôi vui vẻ trả lại số tiền chênh lệch, nhưng sau đó thấy rằng có nhiều hàng trong túi của tôi hơn số tiền tôi đã trả. Tôi nói với chủ cửa hàng rằng số lượng hàng hóa không chính xác. Anh ấy hỏi: “Tôi đã cho vào túi số hàng ít hơn số tiền anh đã trả sao?” Tôi nói: “Không, anh đã cho vào nhiều hàng hơn số tiền tôi đã trả cho anh.”

Chủ cửa hàng hào hứng nói: “Ồ, hôm nay tôi đã gặp một người đàn ông tốt! Anh đã sửa lại hóa đơn của tôi và trả số tiền chênh lệch. Anh lại chỉnh lại sai sót trong việc xếp hàng của tôi và trả lại những món đồ không được trả tiền. Tôi đã làm kinh doanh trong nhiều năm, và anh là người đàn ông tốt đầu tiên mà tôi gặp. Cám ơn anh rất nhiều”. Tôi nói:” Anh không cần phải cảm ơn tôi. Hãy cảm ơn Sư phụ tôi. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ Lý Hồng Chí đã dạy chúng tôi trở thành người tốt. Chúng tôi không thể lợi dụng những người khác.”

Trong quá khứ, tôi đã bị dòng đời xô đẩy, luôn luôn tập trung vào lợi ích cá nhân và lợi ích riêng. Tuy nhiên, sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi hiểu ý nghĩa thực sự của việc trở thành một người tốt. Trong thực tế, những gì tôi đã làm là những gì tất cả mọi người nên làm. Tôi đã hành động theo cách này bởi vì tôi tuân theo những nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp.

“Vậy thì anh có thể đạp xe về nhà”

Vào một đêm năm 1998, sau 10 giờ tối, tôi đẩy xe đạp của tôi vào cửa hàng của mình và đã sẵn sàng đóng cửa. Một thanh niên khoảng 20 tuổi đột nhiên bước vào và nói rằng anh ta muốn mua một số bức tranh. Nhìn anh ta say rượu và bắt đầu ba hoa về những việc không liên quan. Tôi khuyên anh ta về nhà nghỉ ngơi, nhưng anh ấy không muốn về. Tôi đã thử mọi cách có thể để thuyết phục anh ta về. Cuối cùng anh ta cũng đồng ý đi. Tuy nhiên, trước khi rời đi, anh ta tuyên bố rằng xe đạp của tôi là của anh ta và rằng anh ta phải đi xe xe đạp về nhà. Nhìn thấy tình trạng say rượu của anh ta, tôi không cãi nhau với anh ta và bình tĩnh nói: “Vậy thì anh có thể đạp xe về nhà.” Anh ấy đạp xe của tôi đi.

Tại sao tôi lại làm điều này?

Trước tiên, tôi tin vào những gì Sư phụ giảng:

“… cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được” (Chuyển Pháp Luân)

Thứ hai, anh ta là một kẻ say rượu và thần trí không tỉnh táo. Nếu tôi hành xử giống như những gì anh ta làm, chẳng phải tôi cũng đang hành xử như một kẻ say rượu hay sao? Với tín tâm và sự nhận thức này, tôi vẫn có thể rất bình tĩnh.

Sáng hôm sau, người thanh niên đã quay trở lại và trả chiếc xe đạp cho tôi. Anh ta liên tục nói rằng: “Cháu xin lỗi, cháu xin lỗi! Đêm qua cháu đã uống quá nhiều.” Tôi nói: “Không sao đâu. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ dạy chúng tôi trở thành người tốt. Nếu tôi hành xử như cháu, chúng ta có thể có một cuộc ẩu đả đêm qua.” Anh ta nói: “Vâng! Vâng! Xin cảm ơn chú!”

Trên đây là một vài trải nghiệm của tôi trong 16 năm qua. Trên thực tế, những trải nghiệm như thế này nhiều vô kể, vì vậy tôi không thể liệt kê tất cả. Tôi không viết những dòng này để thể hiện mình tốt đến nhường nào. Tôi chỉ muốn minh họa cho thực tế rằng Pháp Luân Đại Pháp thực sự có thể thay đổi tính cách con người. Nó thực sự đã thay đổi tôi. Pháp Luân Đại Pháp thanh lọc tâm và nâng cao cảnh giới tư tưởng của tôi. Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi sức khỏe và một thần trí tốt. Con xin chân thành cảm ơn Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/4/“腰椎间盘突出”一夕愈-266152.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/2/3/137333.html

Đăng ngày 22-03-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share