Bài viết của một học viên tại Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-01-2013] Tôi đắc Pháp vào ngày 06 tháng 07 năm 1996. Tối hôm đó, một đồng nghiệp đã rủ tôi về nhà cô ấy để xem một cuốn băng ghi hình buổi giao lưu tâm đắc thể hội của các học viên ở thành phố lân cận. Sau đó, người điều phối đã mời chúng tôi đến công viên vào sáng sớm hôm sau để luyện công. Sau khi xem đoạn video Sư phụ giảng Pháp, tôi đã minh bạch ra nhiều điều. Từ đó tôi bắt đầu con đường tu luyện của mình.

1. Cả gia đình tôi đắc Pháp

Thân thể tôi có rất nhiều chứng bệnh, ví dụ như sợ lạnh, đau lưng và luôn cảm thấy buồn ngủ vào ban ngày. Mỗi ngày khi đi làm về, tôi chỉ muốn ngủ mà thôi. Nhưng thấy chồng và mẹ chồng tôi đã ngủ, dù mệt mỏi thế nào, tôi vẫn đành phải nấu ăn, giặt giũ và dạy con học tới 10 giờ đêm. Ngày nào tôi cũng rất mệt mỏi nhưng không có thời gian để nghỉ ngơi.

Sau khi tôi đắc Pháp, Sư phụ đã tịnh hoá cơ thể tôi. Tất cả bệnh tật đều biến mất. Khi đi bộ, tôi cảm thấy thân thể nhẹ nhàng như đang bay khỏi mặt đất. Tôi không còn cảm giác mệt mỏi và luôn cảm thấy hạnh phúc

Đến tháng Chạp, tôi nghĩ mình cần phải làm điều gì đó cho Đại Pháp vì tôi đã được hưởng lợi ích từ Đại Pháp rất nhiều, tôi nghĩ mình nên giới thiệu môn tu luyện tuyệt vời này cho gia đình. Khi tôi chia sẻ ý định với một đồng tu, cô ấy ngay lập tức đồng ý. Cô ấy nói sẽ đem đầu video tới nhà tôi. Tuần đó chúng tôi đã tới nhà chị gái để bật băng hình Sư phụ giảng Pháp. Tôi cũng mời thêm vài người tới, cả thầy giáo trong làng. Sau đó vợ của ông và con trai thứ hai cũng đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Bố mẹ tôi, vợ chồng chị gái và em gái tôi cũng đã đắc Pháp. Ngay cả bố tôi vốn mang nhiều bệnh tật cuối cùng cũng đắc Pháp

2. Sư phụ đã cứu sống bố tôi

Bố tôi đã 84 tuổi và mắc nhiều bệnh ngay từ còn trẻ. Ông lúc nào cũng khổ sở vì bệnh tật đến nỗi đã từng tìm cách tự tử hai lần. Khi tôi 11 tuổi, bố tôi bị loét tá tràng, phải phẫu thuật. Nhưng cuối cùng ông không thể tiến hành cuộc phẫu thuật vì các bệnh viêm cầu thận, viêm ruột thừa kèm theo và ông cũng không có tiền để chi trả cho việc điều trị. Ông ấy không thể làm các việc nặng nhọc, và không thể ăn thức ăn nóng hoặc lạnh. Bố tôi đã có thể tồn tại được là nhờ có sự chăm sóc tận tụy của mẹ tôi.

Đầu năm 1996, căn bệnh cũ tái phát và bố tôi không thể ăn uống gì. Bố tôi đi khám và phát hiện bị bong niêm mạc dạ dày gây tắc nghẽn môn vị. Tình trạng này tiếp diễn trong một tháng, đến khi tôi cho bố tôi xem video giảng Pháp của Sư phụ .Bố tôi từng hút thuốc rất nhiều. Đến ngày thứ bảy xem video Giảng Pháp của Sư phụ, Sư phụ bắt đầu tịnh hoá cơ thể bố tôi, và ông không còn muốn hút thuốc nữa. Mười ngày sau khi xem hết cuốn băng, tất cả bệnh tật của bố tôi đều tan biến hết. Sư phụ đã nhiều lần tịnh hoá cơ thể của bố tôi.

Lần đầu tiên Sư phụ đã thanh lý hệ tiêu hoá của bố tôi. Ông đã bị tiêu chảy và phải vào nhà vệ sinh nhiều lần.

Lần thứ hai, Sư phụ đã chữa bệnh viêm ruột thừa cho bố tôi. Một đêm nọ ruột thừa của ông trở nên đau dữ dội và kéo dài nhưng ông vẫn cố gắng chịu đựng cơn đau suốt đêm. Sáng hôm sau, mọi cơn đau biến mất và ông không còn dấu hiệu của bệnh viêm ruột thừa nữa.

Lần thứ ba, bệnh đau dạ dày hành hạ ông trong nhiều năm qua đã biến mất. Ông đã bị đau dạ dày hai lần. Lần đầu tiên, anh trai tôi khuyên bố tôi đi bệnh viện nhưng ông đã từ chối, vậy nên ông đã vượt qua khảo nghiệm thứ nhất. Lần thứ hai cơn đau kéo đến, anh trai tôi lại thúc giục bố đi bệnh viện lần nữa, ông đã lo lắng rằng con trai sẽ không thể lý giải được vì sao ông không đi bệnh viện. Vậy nên ông đã đi bệnh viện kiểm tra dạ dày nhưng các kết quả xét nghiệm đều bình thường. Đêm đó ông nằm lại bệnh viện, và bác sĩ đã truyền cho ông 10 chai nước. Ngày hôm sau, tôi đã chia sẻ với bố tôi về vấn đề đó và cả hai chúng tôi trở về nhà. Ngay khi về nhà, ông bắt đầu bị tiêu chảy nhưng tất cả đều là nước. Hiện tượng này kéo dài tới vài tháng. Tuy nhiên, khi khảo nghiệm qua đi, đường ruột của bố tôi đã trở lại bình thường. Đường ruột của ông đã không được tốt trong nhiều năm.

Lần tịnh hoá thứ tư mới thật kinh tâm động phách. Bố tôi đau khắp cơ thể và sốt cao. Chị gái tôi hoảng sợ và gọi điện hỏi tôi nên làm gì. Tôi nói rằng: “Chị đừng sợ, chỉ có kiên trì chính niệm mới có thể giúp được bố thôi. Chỉ cần làm theo sự an bài của Sư phụ.” Một phút sau đó, chị gái tôi gọi điện lại và báo rằng bố đã khoẻ hơn.

Lần thứ năm, sức khoẻ của ông yếu vô cùng, ông thậm chí không thể di chuyển và không muốn ăn. Tình trạng này đã xảy ra nhiều lần trước đây nhưng lần này là tệ nhất. Ông nằm bất động trên giường và không làm gì được. Mẹ tôi và chị gái luôn lay gọi ông dậy và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Cuối cùng bố tôi cũng đã hồi phục.

Có hai lần, nước tiểu của bố tôi đóng cặn màu trắng rất nhiều. Mỗi buổi sáng, có một lớp cặn trắng dày trong nhà vệ sinh. Việc này đã tiếp diễn trong khoảng vài ngày.

Sư phụ đã nhiều lần tịnh hoá cơ thể bố tôi, và hết lần này đến lần khác cứu bố tôi khỏi cái chết. Chúng tôi không biết lấy gì để đền đáp ân huệ của Sư phụ! Trong suốt 10 năm kể từ khi đắc Pháp, bố tôi chưa bao giờ ngừng học Pháp và luyện công.

3. Hoa Ưu Đàm nở trong lớp học của chị gái tôi

Chị gái tôi là giáo viên tiểu học. Tôi sinh năm 1957, lúc nhỏ tôi và chị cùng nhau làm việc nhà và chị đã chịu khổ rất nhiều. Thật may mắn là chị cũng đắc Đại Pháp. Chị thường chủ động nói với mọi người về Đại Pháp, và nhà của chị trở thành điểm học Pháp nhóm. Chị luôn tuân theo nguyên tắc Chân Thiện Nhẫn. Những biểu hiện của chị đã khiến cho một trong hai người em trai của tôi có niềm tin vào Đại Pháp

Sau khi tà Đảng tiến hành bức hại Đại Pháp, vợ chồng chị tôi và nhiều học viên khác đã bước ra phân phát các tài liệu giảng chân tướng. Họ dán những tờ bướm ghi “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chân Thiện Nhẫn hảo” trên tường và trên các cột điện. Trước mỗi lần đi phát tài liệu, chị tôi đều phát chính niệm. Kết quả là chị đã đưa tài liệu đến từng nhà trong làng một cách an toàn, và không gặp chút can nhiễu hay một tiếng chó sủa nào.

Sư phụ luôn bảo hộ cho các học viên. Mùa xuân năm 2007, đặc vụ tà ác tại địa phương đã bắt cóc nhiều học viên. Các đồng tu khác đã nhanh chóng vạch trần tội ác bằng cách sản xuất và phân phát các tài liệu chân tướng. Thời gian đó, chị tôi đang phân phát tài liệu gần nhà. Khi đêm xuống, chị vẫn bỏ sót vài nơi chưa phát nên chị dự định sáng hôm sau sẽ tiếp tục phân phát. Khi chỉ còn hai miếng dán, bỗng nhiên chị không thể bóc nó ra được. Chị chợt nhận ra hẳn là Sư phụ điểm hoá cho chị điều gì đó. Vậy nên chị trở về nhà ngay và thấy một người đang tìm xem ai đã phân phát các tài liệu giảng chân tướng. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, chị đã trở về nhà an toàn.

Hai năm gần đây, nhiều bông hoa Ưu Đàm đã nở trong lớp học của chị. Chị nhanh chóng tận dụng cơ hội này để giảng chân tướng về Đại Pháp và vạch trần cuộc bức hại cho các học sinh trong lớp.

4. Tất cả mọi người trong làng đều nói em gái tôi là người tốt

Tất cả mọi người trong gia đình tôi đều tốt bụng và chính trực, đặc biệt là em gái tôi. Cô luôn hòa ái và luôn quan tâm chăm sóc người khác. Kể từ khi đắc Pháp, cô luôn tuân theo Chân Thiện Nhẫn và nghĩ tới người khác. Khi mẹ chồng cô bị ung thư dạ dày, cô luôn chăm sóc bà tận tình. Sau khi mẹ chồng qua đời, bố chồng cô cũng lâm bệnh. Bệnh tình của ông ngày càng xấu, ông không thể tự chủ việc đi tiểu của mình mà thường tiểu ra giường trong lúc ngủ. Nhưng em gái tôi không bao giờ tỏ ra khó chịu hay trách móc ông. Trái lại, cô tôi vẫn nấu ăn cho ông, giặt giũ cho ông và dọn sạch giường ông nằm. Những việc làm từ bi của cô đã chứng thực được Đại Pháp nên khi giảng chân tướng cho mọi người, tất cả mọi người đều lắng nghe và dễ dàng chấp nhận.

5. Những người trong nhà không phải là học viên cũng hưởng lợi ích từ Đại Pháp

Cháu lớn của tôi biết rằng Đại Pháp là tốt và luôn ủng hộ bố mẹ, chị gái và chị họ tôi trong việc tu luyện. Sau khi tốt nghiệp, cháu tìm được việc làm trong một công ty quốc gia quy mô lớn.

Lúc đầu, em trai của tôi không thừa nhận Đại Pháp. Em làm việc cực nhọc trong một mỏ mangan nhưng không kiếm được nhiều tiền. Sau đó, em hiểu rằng Đại Pháp là tốt và thậm chí đã bảo vệ các học viên khác. Hàng ngày khi xuống mỏ làm việc, mạng sống của em luôn phải đối mặt với nguy hiểm, do các vấn đề về an toàn. Hàng năm luôn có người chết hoặc bị thương khi làm trong mỏ. Em luôn mang theo bùa may mắn của Đại Pháp hàng ngày khi đi làm. Một lần chân em bị một xe chở đầy đá cán qua. Nếu điều này xảy ra với người thường, chân có thể đã gãy. Nhưng em trai tôi chỉ bị đau một chút và nhanh chóng hồi phục vài ngày sau đó.

Cả gia đình người em trai thứ hai của tôi đều tin vào Đại Pháp. Em trai tôi thỉnh thoảng còn trợ giúp các hạng mục của Đại Pháp. Em có công việc tốt, ổn định và được trả lương khoảng 3.000 tệ. Một lần khi đang làm việc, em trai tôi bị ngã từ trên cao xuống nhưng chỉ bị đau vai một chút. Vợ của em trai tôi cũng tin vào Đại Pháp, cô cũng đọc sách Chuyển Pháp Luân và các tài liệu giảng chân tướng khác.

Tất cả các thành viên trong gia đình tôi mà không phải học viên đều tin rằng Đại Pháp là tốt và đang ủng hộ con đường tu luyện của tôi. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, tất cả chúng tôi đều được ban cho một cuộc sống hạnh phúc, mạnh khoẻ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/1/1/法轮大法福泽我全家-266034.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/17/137157.html

Đăng ngày 15-03-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share