Cảm tạ Sư phụ điểm hóa cho con tu xuất từ bi
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 20-08-2025] Huyện tôi có một điểm tài liệu bị người xấu phá hoại, hai người đồng tu bị cảnh sát an ninh quốc gia bắt đi. Hai người ấy có quan hệ rất tốt với tôi, thường xuyên qua lại. Lâu dần, chồng tôi cũng thành người quen của họ. Vì chồng tôi chưa tu luyện, tôi lo chồng sẽ lo lắng sợ hãi cho tôi, nên không nói với ông ấy tin không tốt này. Hai tháng sau, khi nghe được việc này từ một người thân thích của một đồng tu bị bắt tại thôn, chồng tôi liền tâm tình nặng nề, mặt đầy nỗi âu sầu, tôi biết ông ấy đang sầu lo cho đồng tu bị bức hại, cũng lo âu cho sự an toàn của tôi.
Vào một ngày họp chợ, tôi chuẩn bị đi ra chợ. Hôm ấy trời nhiều mây, ngày hè, là mùa mưa nhiều, tôi bảo với chồng: “Chúng ta ra chợ đi, rồi qua ngân hàng rút ít tiền.” Chồng tôi trầm mặt xuống đáp: “Tôi không rảnh thế.” Thật ra, ông ấy ở nhà cũng chẳng có việc gì, hai năm nay ông ấy không ra ngoài đi làm rồi, lần nào họp chợ ông ấy cũng lái xe đưa tôi đi, trong tâm tôi liền hiểu ra, ông ấy biết mỗi lần tới phiên chợ, tôi đều trả bằng tiền có ghi chân tướng cho tiểu thương, phát tài liệu chân tướng, phát thẻ bình an trong chợ. Lần này, ông ấy không đi là vì sợ hãi rồi.
Tôi nhớ đến Pháp Sư phụ giảng, trong việc cứu người, chúng ta không thể trông cậy vào người thường, chúng sinh cần được chúng ta đi cứu độ. Chồng tôi là người thường, đương nhiên cũng là chúng sinh đang đợi cứu, tôi bèn đi xe điện đến chợ, đem theo tài liệu cứu người. Sau khi hoàn thành hạng mục cứu người, trời bắt đầu mưa nhỏ, tôi nhanh chóng đến ngân hàng, người chưa bị ướt sũng, chỉ cảm thấy ẩm ướt, đợi đến khi tôi rút xong tiền về nhà, thì mưa đã tạnh.
Chồng thấy tôi về, cứ im lặng không nói. Tôi chủ động bắt chuyện với ông ấy, biểu hiện tuy an hòa, nhưng trong tâm không vui, bực bội nghĩ: “Ông đã không giúp tôi đi cứu người thì thôi, tôi biết sức chịu đựng của ông có hạn, tôi cũng đâu có trách ông, nhưng ông cũng không nên lạnh nhạt với tôi thế.”
Nửa đêm tôi phát chính niệm toàn cầu xong, bắt đầu học kinh văn của Sư phụ “Giảng Pháp tại hội thảo luận Đài truyền hình Tân Đường Nhân”, lúc sắp học xong, chỉ còn lại chỉ vài trang, tôi thấy buồn ngủ, nên không học nữa. Lúc tôi đặt sách xuống thì nghe rõ ràng bốn chữ: “Trung thực hiền hậu”. Ngữ khi ôn hòa như thế, đây là giọng của Sư phụ, tôi vô cùng xúc động, cảm giác buồn ngủ lập tức hoàn toàn biến mất, đồng thời tôi cũng ngộ ra: Sư phụ vì sao bảo tôi “trung thực hiền hậu”? Tôi vẫn chưa hiểu, rồi tôi bỗng nhớ lại một chuỗi sự việc, ngộ rằng bốn chữ này nói về chồng tôi.
Chồng tôi trung thực hiền hậu, tâm địa lương thiện. Trong 26 năm tu luyện Chính Pháp, chồng tôi đã chịu đựng rất nhiều vì tôi. Năm ấy, cảnh sát không bắt được tôi, liền bắt ông ấy đến đồn cảnh sát, ông ấy lên tiếng thanh minh cho Đại Pháp một câu, bị người xấu lớn tiếng mắng chửi, suýt chút nữa bị đánh. Tôi bị bức hại bốn, năm năm, ông ấy ở nhà vừa làm cha vừa làm mẹ, đồng thời còn xây nhà. Sau khi tôi kết thúc tù oan về nhà, trong nhà đều đổi mới. Có thể thấy ông ấy đã phó xuất rất lớn, có nhiều việc rất không dễ mà làm được! Năm 2008 với sự góp ý của đồng tu phụ trách khu vực, tôi cũng mở một điểm tài liệu tại nhà. Ban đầu, tôi cứ giấu chồng mãi, sợ ông ấy không chịu. Không lâu sau thì bị ông ấy phát hiện ra, nhưng ông ấy không sợ hãi, còn giúp tôi làm tài liệu.
Mười mấy năm nay, lúc người điều phối, đồng tu kỹ thuật có việc tới nhà, ông ấy đều không phản cảm, đến giờ cơm, ông ấy nhiều lần cùng ăn cơm với đồng tu. Đồng tu đến lấy tài liệu, ông ấy đều hiếu khách đầy đủ. Tôi thích viết lách, thường hay viết bài chứng thực Pháp, chiếm dụng rất nhiều thời gian, ông ấy từ đầu đến cuối đều bật đèn xanh cho tôi.
Nghĩ đến đây, trong tâm thấy chua xót, mắt ướt đẫm. Người chồng trung thực hiền hậu đáng được tôi kính trọng mà! Các đồng tu thường khen chồng tôi ủng hộ Đại Pháp, công đức vô lượng. Tất cả những điều này, Sư phụ đều thấy rõ ràng rành rành, tôi sinh oán hận với chồng, Sư phụ lẽ nào lại không biết? Sư phụ thấy tôi không ngộ, sốt ruột cho tôi, nên mới điểm hóa cho tôi.
Tôi tuyệt đối không thể cô phụ sự từ bi vô lượng của Sư phụ đối với tôi, tôi cần xử lý tốt việc gia đình, thiện đãi chồng, ông ấy là sinh mệnh chính diện đến vì Pháp, cũng là người tốt đến giúp tôi thành tựu việc hồi thiên. Cảm tạ Sư phụ vĩ đại! Cảm ơn ông bạn già luôn ủng hộ tôi!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/20/497910.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/1/230051.html


