Bài viết của một học viên ở miền Tây nước Úc

[MINH HUỆ 08-08-2012]

Con xin kính chào Sư Phụ từ bi và chân chính nhất,

Sư Phụ giảng:

“‘Ngộ’ chân chính của chúng ta, chính là nói về Pháp mà sư phụ giảng trong quá trình chúng ta luyện công, Đạo mà sư phụ trong Đạo gia giảng, trước những ma nạn bản thân gặp phải trong quá trình tu luyện, thì có thể ngộ được rằng bản thân là người tu luyện hay không, có thể lý giải [theo Pháp] hay không, có thể tiếp thụ [Pháp] hay không, trong quá trình tu luyện có thể chiểu theo Pháp mà hành xử hay không.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2002, và sau mười năm trong một thị trấn nhỏ hẻo lánh ở Úc, tôi đã hiểu làm thế nào để tu luyện bằng cách vững tin vào mọi điều mà Sư Phụ Lý Hồng Chí đã truyền đạt cho chúng ta.

Đắc Pháp

Tôi ly hôn với chồng cũ và nuôi bốn người con và vẫn trong quá trình tìm kiếm con đường trở về nhà của mình, Sư Phụ đã an bài cho một giáo viên võ thuật, vốn đã được học các bài công pháp của Pháp Luân Công đến thị trấn nhỏ của tôi ở Úc vào năm 2002. Mặc dù người giáo viên võ thuật đó đã khích lệ tôi học các bài công pháp này nhưng tôi phải mất đến bốn tháng mới bắt đầu bước vào học.

Sau khi mới chỉ luyện các bài công pháp được ba lần, tôi biết rằng đây chính là điều mà tôi đã tìm kiếm trong suốt cuộc đời của mình. Tôi chân thành dành hết bản thân mình theo con đường của Đại Pháp. Trong cùng ngày đó, tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên và hết điều kỳ diệu này đến điều kỳ diệu khác bắt đầu xảy đến. Một đêm tôi đã bay lơ lửng lên khỏi giường. Tôi có thể thấy phía sau đầu của mình và các bộ phận khác của cơ thể của tôi, và tôi có thể nghe thấy suy nghĩ của người khác. Tôi thấy một con mắt lớn nhìn vào bên trong tôi, và biết nó là mắt của mình. Tôi cũng dừng uống rượu ngay lập tức, và cũng nhanh chóng buông bỏ chấp trước đối với thịt. Tôi biết rằng những trải nghiệm này là do Sư Phụ đang khích lệ và nhắc nhở tôi rằng đây chính là điều mà tôi đang tìm kiếm suốt cả cuộc đời.

Tôi cũng đã từng phải chịu đựng chứng lạc nội mạc tử cung 5 năm và thường bị ngất đi vì đau đớn, và không thể đi bộ hay làm việc. Không có cách nào để chữa trị cho căn bệnh này ngoài việc phải dùng thủ thuật cắt bỏ tử cung và dùng hoóc môn trong phần đời còn lại của mình. Tuy nhiên, bệnh của tôi đã hoàn toàn được chữa khỏi sau một vài năm tu luyện tâm tính. Tôi nhận ra rằng mình có quá nhiều nghiệp phải hoàn trả qua nhiều kiếp sống, vì vậy việc chịu đựng là cực kỳ thống khổ nhưng tôi không bao giờ dùng bất kỳ loại thuốc hay viện đến sự giúp đỡ nào. Tôi chịu đựng như vậy là để hoàn trả cho những điều sai trái mà tôi đã làm.

Một lần tôi đã nhờ chồng mình sao chép giúp những bài giảng của Sư Phụ cho tôi. Anh ấy đã nối hai đầu máy video với nhau rồi bật TV lên để bắt đầu sao chép. Trên màn hình, Sư Phụ đang làm các đại thủ ấn và tôi đã hiểu được những gì mà Ngài đang nói và đã bật khóc vì sung sướng. Tôi nghĩ thời điểm đó chính là lúc mà Phật tính của tôi xuất hiện.

“Do vậy, một cá nhân hễ muốn tu luyện, thì được [xác] nhận là Phật tính đã xuất hiện. Niệm ấy trân quý nhất, vì vị ấy muốn phản bổn quy chân, muốn từ tầng của người thường mà nhảy ra.” (Chuyển Pháp Luân)

Sau đó, chồng tôi đã bảo tôi ra chỗ đặt TV. Anh ấy chỉ cho tôi thấy rằng cả hai đầu máy video không được kết nối với TV nhưng đoạn thu hình của Sư Phụ vẫn đang hiện lên trên màn hình. Anh ấy rất bối rối và tôi nói với anh ấy, “Phép màu này là dành cho anh đấy. Còn em đã được thấy phép màu của mình rồi.”

Chính lại một gia đình đã bị chia ly

Trước khi đắc Pháp, tôi đã trải qua một cuộc ly hôn. Những gì xảy ra sau đó là những vụ xét xử gia đình kéo dài năm năm. Một ngày, tôi có cơ hội để giảng chân tướng cho thẩm phán và các luật sư trong phiên tòa, bởi lẽ chồng cũ tôi vì sự đau khổ nên đã nhắc lại những lời tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc về Pháp Luân Công. Tôi nói chuyện khoảng ba mươi phút và vị thẩm phán đã chân thành cảm ơn tôi. Sau đó, vì chồng cũ tôi lại không có thái độ nghiêm túc trong phiên tòa, nên tòa đã cho dừng lại.

Chồng cũ tôi bị mắc chứng liệt mặt bên phải và tôi thấy thương cho anh ấy. Tôi đã đưa cho anh ấy cuốn Chuyển Pháp Luân để đọc. Trong vòng sáu tháng, mặt của anh ấy đã trở lại bình thường và giờ đây tất cả chúng tôi có thể ngồi quây quần với nhau và nói về Pháp Luân Công mà không hề bị can nhiễu bởi những tư tưởng xấu!

Giảng chân tướng cho các chính trị gia

Tôi đã giảng chân tướng về cuộc bức hại cho rất nhiều chính trị gia quanh khu vực của tôi và ở Tây Úc. Một chính trị gia liên bang tại địa phương rất ủng hộ khi biết được những thông tin về việc mổ cắp nội tạng. Khi phó chủ tịch Nghị viện Châu Âu đương thời, ông Edward McMillan Scott, và cựu nghị sỹ người Canada, ông David Kilgour tới nghị viện của chúng tôi tại Canberra năm 2007, các chính trị gia liên bang đã làm họ mất mặt. Nhưng vị chính trị gia vốn ủng hộ từ vùng tây nam này đã trợ giúp bằng nhiều cách để chuyến viếng thăm của họ được thành công. Khi chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên, ông ấy trông có vẻ rất già với dáng đi khập khiễng và với một bộ mặt rất nhăn nheo, nhưng lần sau, khi tôi nhìn thấy ông ấy, dáng đi khập khiễng của ông ấy đã biến mất và trông ông ấy trẻ hơn đến 20 tuổi.

Gần đây, một học viên và tôi đã gửi đi các tờ Minh Huệ Đa ngữ, Ấn phẩm số 1: Pháp Luân Công và tại sao đây là chủ đề đáng được quan tâm, tới tất cả các cấp chính quyền ở Tây Nam thuộc miền Tây nước Úc và thủ phủ Perth. Ban đầu, tôi khá nản lòng trong việc thu thập tất cả các địa chỉ của họ, bởi vì có ít nhất 500 địa chỉ phải gửi đi. Tôi lấy lại chính niệm và trong một phút tôi đã nhận được một bức thư với tất cả các địa chỉ của các chính trị gia địa phương thuộc tiểu bang và liên bang ở Tây Úc. Bức thư này có được nhờ một chiến dịch không liên quan với mong muốn công chúng ký vào bản kiến ​​nghị và gửi tới tất cả các chính trị gia ở Tây Úc. Tôi rất biết ơn Sư Phụ đã giúp đẩy nhanh quá trình này vì đến cuối tuần, chúng tôi phải gửi tất cả chúng đi kèm với thư đệ trình.

Giúp những người không phải là học viên thấy được sự vĩ đại của Pháp Luân Công

Gần đây chúng tôi phải chuyển nhà và ông chủ nhà rất nóng nảy, đồng thời yêu cầu chúng tôi phải dọn sạch tòa nhà theo yêu cầu của ông ấy, mặc dù có rất nhiều điều là không thực tế và nhìn chung đã ở trong tình trạng hao mòn. Người phụ nữ ở công ty bất động sản rất lo lắng và nghĩ rằng việc này sẽ rất khó khăn đối với bà ấy. Tôi quyết định làm bất cứ điều gì mà ông chủ nhà yêu cầu chúng tôi làm.

Sau khi chuyển nhà xong bà ấy và chủ nhà đã kiểm tra và cả hai người đều cảm động bởi làm thế nào mà chúng tôi lại thực thi được hoàn hảo đến như vậy. Chúng tôi đã làm tốt hơn cả những gì mà chúng tôi phải làm. Bà ấy nói với tôi: “Cô là một người tốt, và cho dù người đàn ông đó gây khó dễ nhưng cô đã làm tốt hơn cả việc mà cô phải làm.” Tôi giải thích cho bà ấy rằng tôi thấy ông chủ tòa nhà đang ở trong một tình thế rất khó xử vì sở hữu hai căn nhà và nhưng không thể bán được căn nào. Vì vậy, ông ấy đã bực tức bởi vì ông ấy lo lắng cho gia đình của mình. Là một học viên Pháp Luân Công, tôi cần phải nhìn mọi việc dựa trên quan điểm của ông ấy.

Hôm nay tại tầng thứ tu luyện này, tôi thấy mỗi khổ nạn như một món quà của thiên thượng nhằm giúp chúng ta đề cao để hoàn thành sứ mệnh to lớn và thệ ước của chúng ta. Chúng ta có Sư Phụ, do đó, chúng ta có thể thưc thi tốt tất cả mọi việc. Hợp thập!


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/8/8/134842.html

Đăng ngày: 26-9-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share