Bài viết của Mai, một học viên ở tỉnh Giang Tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-05-2012]

1. Xúc động, tôi đã tu luyện Đại Pháp

Vào tháng giêng khoảng 11 năm trước, đồng nghiệp tên Y của tôi nhìn thấy tôi và hỏi,“Chị đã từng nghe nói về Pháp Luân Công chưa?” Khi tôi nói rằng tôi có biết, cô ấy tiếp tục,“Vừa rồi, tôi nghe ai đó nói rằng con của chị bị bệnh. Tôi vô cùng lo lắng. Nó sẽ thực sự giúp cháu nếu cháu tu luyện Pháp Luân Công. Chị có cho phép con chị tu luyện không?” Tôi đồng ý.

Tôi đã thực sự xúc động khi Y cho biết rằng cô rất quan tâm đến con tôi. Thật khó để tin rằng vẫn còn có người tốt bụng như vậy. Mặc dù Y là đồng nghiệp của tôi, chúng tôi không thực sự gần gũi bao giờ. Vì chúng tôi không làm việc trong cùng một văn phòng, chúng tôi hầu như không bao giờ nói chuyện với nhau, nhưng bây giờ cô ấy thể hiện rằng cô ấy quan tâm rất nhiều đến con tôi.

Con tôi đã nhập viện được 49 ngày ở hai bệnh viện khác nhau. Cháu bị viêm khớp mãn tính tăng dần và phải dùng rất nhiều thuốc mỗi ngày. Chân cháu có vấn đề và đi lại rất khó khăn. Sau khi trở về nhà, bà ngoại của cháu thậm chí không nhìn cháu, trong khi cha cháu thậm chí còn không quan tâm là cháu bị ốm và còn buộc chúng tôi phải rời khỏi nhà. Bất cứ khi nào con trai tôi uống thuốc, cháu phải đi ngủ và không thể di chuyển. Tôi đã rất lo lắng, nhưng chẳng thể làm gì được. Khi một người thể hiện lòng tốt như vậy, làm sao tôi có thể không tin tưởng người đó chứ? Tôi không thể chần chừ nếu như việc này sẽ giúp ích cho con tôi.

Y mang các đĩa DVD Pháp Luân Công và các sách tới nhà tôi. Khi con trai tôi nhìn thấy cuốn sách Đại Pháp, cháu ngay lập tức thích chúng và không rời khỏi chúng. Y thường dành một giờ ở chỗ tôi dạy con tôi bộ các bài công pháp, sau khi tới đây bằng phương tiện giao thông công cộng hoặc bằng một chiếc xe máy chạy bằng ắc qui điện, và phải từ bỏ làm nhiều việc khác. Cô ấy thực sự quan tâm rất nhiều đến con trai tôi. Điều này thật là cảm động. Con tôi đã tiến bộ rất nhiều, nhưng tôi đã mất rất nhiều thời gian để quyết định bước vào con đường tu luyện Đại Pháp. Các ý niệm của tôi đã thực sự can nhiễu tới tôi và kéo tôi lại. Tôi không có cơ hội để mở và đọc cuốn sách.

Vào một đêm đã khuya cuối tháng 2, con của tôi đã có những biểu hiện tiêu nghiệp. Tôi đã gọi cho Y để chia sẻ điều này với cô ấy nhưng bảo cô ấy không đến, vì lúc đó quá muộn và bên ngoài tuyết đang rơi. Tuy nhiên, nửa giờ sau, cô ấy đến nhà tôi học Pháp, và chia sẻ với con trai của tôi đến nửa đêm. Khi tôi bước ra ngoài trời tuyết để tiễn Y về, tôi nhận ra rằng trong vòng hai tháng, cô ấy đã cố gắng đến nhà tôi để chăm sóc con tôi mà không có bất kỳ khoản thù lao nào. Mỗi khi cô ấy đến, cô ấy luôn mang những đồ ăn ngon cho con tôi. Nhiều người bỏ rơi chúng tôi vì tình cảnh của chúng tôi. Nhưng Y đã đề nghị đến với chúng tôi, mặc dù cô ấy đã biết tôi không thể đủ khả năng chi trả cho sự giúp đỡ của cô ấy, cô ấy chăm sóc con tôi hết ngày này qua ngày khác. Cô nhiều lần dạy con trai của tôi học Pháp và tập công. Ngay cả khi chúng tôi cảm ơn cô ấy, cô ấy luôn nói, “Chị không cần phải cảm ơn tôi, chỉ cần cảm ơn Sư Phụ tôi và Đại Pháp.

Tôi rất cảm động vì lòng tốt của học viên Đại Pháp này. Tại sao cô ấy chân thành và từ bi đến thế? Sư Phụ cô ấy phải là người như thế nào? Làm thế nào Ngài có thể dạy cho một người tốt như vậy? Trong xã hội ngày nay, có bao nhiêu người vô tư vô ngã có thể suy nghĩ cho người khác mà không cần báo đáp và không một lời phàn nàn? Suy nghĩ về điều này, một tư tưởng xuất phát từ trong tâm của tôi: Tôi muốn đọc sách Chuyển Pháp Luân. Kể từ đó về sau, tôi đã bước trên con đường tu luyện Đại Pháp và đã được tắm mình trong ánh sáng vô biên của Đại Pháp.

Tôi xin chân thành cảm ơn các bạn đồng tu của tôi, những người đã mang Đại Pháp đến cho chúng tôi với sự chân thành, từ bi, và vô ngã của họ. Đại Pháp đã cứu cả hai mẹ con chúng tôi. Tôi muốn cảm tạ Sư Phụ từ bi, cảm tạ Đại Pháp, và học viên Đại Pháp của chúng ta.

2. Tu luyện, tôi chứng kiến ​​nhiều phép màu của Đại Pháp

Khi lần đầu tiên tôi bắt đầu học Pháp, Y thường đề cập đến những điều kỳ diệu đã xảy ra thông qua tu luyện Đại Pháp, bao gồm nhiều bệnh kinh niên hoàn toàn biến mất sau khi tu luyện, hoặc nếu cô ấy không làm tốt về mặt nào đó thì cô ấy sẽ rớt xuống, v.v… Tôi tự hỏi, “có thật sự như vậy không?” Sau khi học Pháp và tập các bộ công pháp, tôi đã tự mình chứng kiến ​​nhiều điều kỳ diệu.

Trước hết, con tôi đã ngừng uống thuốc, bao gồm cả hooc môn. Bất cứ khi nào chúng tôi phải tăng hoặc giảm thuốc, chúng tôi phải có sự  đồng ý của các chuyên gia tại bệnh viện tỉnh, họ phải làm một loạt các xét nghiệm. Thông thường việc tăng hoặc giảm liều thuốc phải được thực hiện với số lượng nhỏ vì sự độc hại của thuốc là rất lớn. Hai tuần sau khi bắt đầu học Pháp và tập các bộ công pháp, con trai tôi nói, “Con không dùng thuốc nữa đâu.” Cháu dừng tất cả các loại thuốc và cháu đã khỏe mạnh. Bây giờ tôi biết rằng chính Sư Phụ của Đại Pháp đã chịu đựng tất cả mọi thứ cho chúng tôi. Tôi cảm thấy rằng tôi không nên để Sư Phụ chịu đựng tất cả những việc này cho chúng tôi, nhưng vì sự vô minh và bất lực, tôi vẫn tiếp tục nhờ Sư Phụ chịu nghiệp cho chúng tôi. Tôi chỉ có thể nói, “Con xin cảm tạ Sư Phụ!

Những ngày sau đó, nhiều điều kỳ diệu hơn nữa đã xảy ra: con trai tôi đã có thể đi bộ, chạy, nhảy và thậm chí đi học. Điểm của cháu được cải thiện, và cháu có thể đứng lên ngồi xuống 43 lần mỗi phút trong lớp học thể dục. Cháu cũng hoàn thành bài kiểm tra chạy 50 mét, và qua bài kiểm tra khả năng bóng rổ rất tốt. Điều này chẳng phải huyền diệu sao? Con trai của tôi cũng thay đổi từ chỗ bị buồn chán tới lạc quan và rất thích cười đùa và nói chuyện. Cháu thường xuyên chia sẻ ý kiến ​​của mình với tôi. Khi tôi nhìn thấy cháu vui vẻ, nhảy nhót, khỏe mạnh, tôi cũng rất vui mừng và hạnh phúc. Tôi cảm tạ Sư Phụ, Sư Phụ từ bi của tôi, Ngài đã cứu con tôi.

Đối với bản thân mình, sau khi học Pháp và luyện công hơn một tháng, một đêm khi tôi đang ngủ, tôi cảm thấy đau nhói ở túi mật, như thể nó đang được kéo ra. Ngày hôm sau, tôi đã hoàn toàn bình phục. Lần kiểm tra y tế trước, tôi đã được chuẩn đoán rằng tôi bị viêm túi mật, và nó thường rất đau  Nhưng kể từ ngày hôm đó, tôi đã cảm thấy thân thể rất nhẹ nhàng, và da mặt tôi trở nên hồng hào.

Điều kỳ diệu nhất đã xảy ra sau khi tôi tập các bài công pháp được khoảng ba tháng. Một ngày nọ, khi tôi đang ngồi tĩnh công, sau 10 phút chân của tôi bắt đầu thực sự đau, nhưng tôi vẫn tiếp tục ngồi thiền khoảng 53 phút, và tôi cảm thấy rất ấm áp ở lưng. Khi tôi đứng lên, con trai tôi nói, “Mẹ ơi, làm thế nào mà mẹ có thể cao lên vậy?” Con tôi dùng thước dây đo cho tôi. Tôi cao thêm 2 cm. Cháu nói, “Mẹ ơi cái lưng gù của mẹ đã thẳng lên.” Trời ơi, chiếc lưng của tôi đã bị gù hàng chục năm, đột nhiên trở lên ngay thẳng sau khi tập các bộ công pháp. Pháp Luân Công thực sự tuyệt vời!

Tôi bắt đầu nghiêm túc học Pháp và tập công. Sư phụ đã giảng:

“đảm bảo rằng thế giới quan của chư vị sẽ có chuyển biến ” (Bài giảng thứ 8, Chuyển Pháp Luân).

Điều ấy là sự thật! Tôi đã từng ganh tỵ với những người khác vì hết thảy những gì mà họ có, và tôi phàn nàn bất cứ khi nào có vấn đề. Sau khi học Pháp, mọi thứ dường như lặng lẽ thay đổi. Nếu có bất cứ điều gì mà tôi làm không tốt, tôi thực sự có thể tìm thấy vấn đề và chỉnh lại chúng. Một lần tôi đã có một số mâu thuẫn với một đồng nghiệp, và tôi đã rất tức giận. Trong quá khứ, tôi không thể kiểm soát được cơn thịnh nộ của mình. Lần này, tôi đã học cách hướng nội. Tôi nghĩ rằng, “Phần nào mà tôi đã không làm tốt?” Kết quả là, tôi phát hiện ra rằng mình có đã có chấp trước vào tiền bạc. Tôi muốn kiếm tiền bằng cách dạy thêm học sinh. Tôi cũng có chấp trước tranh đấu. Đồng nghiệp của tôi cho rằng tôi can thiệp tới việc dạy thêm một học sinh và đồng nghĩa với can thiệp đến việc kiếm tiền của cô ấy. Khi thái độ của cô ấy đối với tôi rất tệ, tôi chỉ đơn giản là phớt lờ cô ấy. Tuy nhiên, tôi cảm thấy quá xấu hổ. Tôi là một người tu luyện ư? Tôi là người đã sai. Tôi nên làm tốt hơn trong thời gian tới. Vâng, tôi hiểu. Sau đó, bất cứ khi nào cô ấy bị ốm hoặc có chuyện gì xảy ra với cô ấy, tôi đề nghị được giúp cô ấy. Cho dù cô ấy nghĩ thế nào đi chăng nữa, đó là vấn đề của cô ấy. Đó là cách suy nghĩ người thường của cô ấy. Tôi phải làm mọi việc như một người tu luyện, nếu không tôi sẽ không xứng đáng là một người tu luyện Đại Pháp.

Dễ hiểu khi chúng ta nói tập công mang đến cho chúng ta đủ loại thay đổi về thể chất. Đặc biệt là đối với những người Trung Quốc, chúng tôi có một chút hiểu biết về khí công. Tuy nhiên, nếu bản chất của một người thay đổi bằng cách tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, và liên tục muốn đề cao, điều này chẳng phải rất kỳ diệu sao? Đây là sự kỳ diệu mang lại cho chúng tôi bởi Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã nói với cha mẹ và gia đình của tôi về toàn bộ những thay đổi đã xảy ra với tôi và con trai tôi. Tất cả họ đều rất biết ơn Sư Phụ vì Ngài đã giúp con trai tôi khỏe mạnh trở lại. Tôi tặng họ những cuốn sách và các đĩa DVD. Tôi giảng chân tướng cho họ và thuyết phục họ thoái ĐCSTQ  và các tổ chức liên đới của nó. Cha mẹ tôi và hầu hết các thành viên khác trong gia đình đã tham gia tu luyện Đại Pháp, và họ cũng có những trải nghiệm của bản thân về vẻ đẹp và sự diệu kỳ của Đại Pháp.

Sau khi học Pháp chỉ có một tháng, cha tôi trải nghiệm một cảm giác ấm áp ở đôi chân của mình, đôi chân ấy đã bị “lạnh” trong nhiều thập kỷ.  Bệnh hen suyễn rất nặng của cha tôi cũng biến mất một cách kỳ diệu. Hơi thở của ông đều đặn và ông rất minh mẫn, mặc dù ông ấy đã ngoài 70 tuổi. Vào mùa đông, khi nhiệt độ xuống tới âm 10 độ, cha tôi cảm thấy ấm áp từ đầu đến chân. Một lần khi ông đến ngồi trên giường, ông ngồi hụt  và gần như đã ngã xuống. Đột nhiên ông cảm cảm thấy có một lực đẩy ông lên, và một cách kỳ diệu ông đã hạ xuống giường. Con xin cảm tạ Sư Phụ!

Mẹ tôi không biết đọc, và bà theo cha tôi nghe bài giảng của Sư Phụ lúc được lúc không. Mặc dù vậy, một phép lạ đã xảy ra. Đôi chân đã hoàn toàn bị biến dạng của bà hơn 20 năm do phù xương khớp, và bà thường xuyên bị đau chân, và đôi khi thậm chí đau đến mức hầu như không thể đi lại được. Bà đã sử dụng tất cả các loại thuốc và các liều pháp chữa trị, nhưng không có tiến triển. Sau khi nghe Pháp, cơn đau ở chân của bà biến mất một cách kỳ diệu. Một lần khác khi huyết áp của bà cao ở mức 220. Không hề chữa trị, bà đã ngủ trong hai ngày. Bà hóa ra khỏe mạnh và huyết áp của bà trở lại bình thường. Hiện tại,  bà cũng đang nghe Pháp và tập công. Tất cả gia đình của tôi đều nói rằng Pháp Luân Công thực sự kỳ diệu!

Chúng tôi đã trải nghiệm vẻ đẹp và huyền năng của Đại Pháp. Thay mặt gia đình, tôi muốn gửi lời cảm ơn tha thiết  tới Sư Phụ. Con xin cảm ơn Sư Phụ, cảm ơn Đại Pháp!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/22/【征稿选登】我感动于大法弟子的善良无私-256805.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/26/134132.html

Đăng ngày: 11 – 8 – 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share