Bài viết của một học viên Tây phương tại Đức
[MINH HUỆ 02-06-2012] Mười một năm trước đây, cái chết của một người bạn thân của tôi đã đánh thức tôi từ một “cơn ngủ mê” về tâm linh. Một vài ngày trước khi cô ấy chết, chồng tôi và tôi đã ở lại với cô. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cái chết. Thời gian mà chúng tôi ở lại với cô và gia đình cô rất căng thẳng. Trong những ngày đó, tôi có cảm nhận có chút ít năng lượng, mà tôi chưa bao giờ cảm nhận trước đó. Mặc dù tôi không thể nhìn thấy hay đụng chạm một điều gì cụ thể, tôi cảm thấy rất cảm động, biết thêm được nhiều thứ và thức tỉnh mạnh mẽ về tâm linh bằng thực tế ngay tại bệnh viện.
Sau đó, tôi đã tìm kiếm một sư phụ về tinh thần. Mặc dù trước đó tôi đã tập luyện Thái Cực Quyền và những môn khí công khác trong nhiều năm và rất thích thú về Phật giáo và thiền, tôi chỉ cầu mong được sức khoẻ tốt và thoải mái với những điều đó. Tôi cũng cố ngồi thiền một vài lần, nhưng cảm thấy rất khó khăn. Ngồi xuống thì lưng của tôi bị đau và vì thế tôi trở nên thiếu kiên nhẫn và khó chịu sau khi ngồi thiền khoảng mười phút.
Tuy nhiên, tôi tự thấy tôi rất khác sau cái chết của người bạn tôi. Tôi ước muốn được ngồi thiền và cầu mong nhận được sự chỉ dạy về tinh thần và những điều uyên thâm. Tôi muốn biết thêm, điều gì xảy ra trong khi người ta chết, chúng ta sẽ đi đâu sau khi chết và những thế giới nào tồn tại bên cạnh thế giới “thật” của chúng ta.
Vào năm đó, tôi đã ba mươi sáu tuổi và có một con trai bốn tuổi. Tôi sống với cha của con trai tôi, nhưng chúng tôi chưa làm đám cưới.
Vài tháng sau đó, cha của con trai tôi đem về một tờ rơi có chữ “Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) là một môn khí công cao tầng để tu luyện thân và tâm. Những nguyên lý của pháp môn này là ‘Chân, Thiện, Nhẫn’. Và dạy miễn phí.”
Tôi rất thích thú bởi những nội dung này. Theo tôi, nguyên lý, “Chân, Thiện, Nhẫn” bao gồm sự thành thật, sự đồng cảm và nhẫn nại là những giá trị rất tốt. Ngoài ra, pháp môn này không phải đóng tiền và người ta có thể tập hay không tùy ý.
Nhưng không có gì xảy ra là ngẫu nhiên cả.
Vào mùa hè năm 2001, tôi đến thăm một điểm luyện công tại một công viên và từ đó bắt đầu đọc những bài kinh văn mới của Sư phụ. Sau đó, tôi biết rằng chắc chắn tôi đã tìm được một pháp môn tu luyện tinh thần và uyên thâm để hướng dẫn tôi từ đây.
1. Buổi ban đầu đến với Đại Pháp
Tôi vẫn còn nhớ rất rõ một học viên Pháp Luân Công người Hoa đã chỉ tôi học năm bài công pháp tại một công viên cách đây 11 năm. Trong khi học các bài công pháp lần đầu tiên, tôi cảm thấy hai tay tôi nóng lên và hai bàn tay tôi thì cảm thấy một luồng năng lượng nhè nhẹ đi xuyên qua. Điều làm tôi cảm nhận mạnh mẽ nhất là cách mà các luồng năng lượng được khai mở. Tôi cảm thấy một dòng năng lượng nóng ấm ở bên ngoài chân trái của tôi, mà nó chạy xuống hai bàn chân tôi giống như nước ấm chảy xuống khi đi tắm. Tôi chỉ có cảm giác này trước đây khi tôi làm châm cứu.
Trước khi tôi học bài công pháp thứ năm, học viên người Hoa đã chia sẻ kinh nghiệm của cô với tôi về việc tâm trí có ảnh hưởng như thế nào đối với thân thể chúng ta. Cô nói rằng có một lần cô có tâm hiển thị với bạn mình về việc ngồi tĩnh công lâu và giỏi thế nào. Chính vì thế, hôm đó cô chỉ ngồi được một thời gian rất ngắn so với trước đó. Cô đã tỉnh ngộ rằng do chấp trước hiển thị của mình đã gây ra kết quả không tốt này. Chấp trước như thế là đi ngược lại với “Chân, Thiện, và Nhẫn” và vì thế hai chân cô trở nên cứng ngắc và đau đớn ngay khi cô ngồi thiền.
Mặc dù tôi chưa bao giờ nghe khái niệm về tâm thái và mối quan hệ như thế giữa tâm và thân, tôi đồng ý với những quan điểm của cô về những vấn đề này ngay lập tức. Vào ngay ngày đầu tiên này, tôi bắt đầu hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp không chỉ là một pháp môn tu luyện hữu hiệu, mà còn là những Pháp lý rất uyên thâm để hướng dẫn tu luyện tinh thần.
Chẳng bao lâu sau đó, tôi đọc hết Chuyển Pháp Luân, và sau đó tôi đọc lại một lần nữa, vì các bạn đồng tu nói với tôi rằng đây là một quyển sách đặc biệt mang những ý nghĩa sâu sắc mà chỉ có thể hiểu được cặn kẽ bằng cách đọc đi đọc lại nhiều lần. Kinh nghiệm tu luyện của tôi đã chứng minh cho điều này. Khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên, tôi chỉ hiểu được một phần. Con người nên sống đúng theo những nguyên lý của “Chân, Thiện, Nhẫn”. Những nguyên lý này chứa đựng tất cả các giá trị tốt, như là nghĩ đến người khác trước khi nghĩ đến mình, tìm và loại bỏ sự ích kỷ, và tin tưởng vào sự tồn tại của Thần và tin vào thiên lý. Tôi không thể hiểu nhiều về nội dung của Chuyển Pháp Luân vì tôi không biết những khái niệm của Phật giáo và Đạo giáo, hay những câu chuyện từ Phật giáo có đề cập trong đó.
Ngoài ra, một số nội dung của Chuyển Pháp Luân, như là sự trình bày về phụ thể là khó chấp nhận đối với tôi lúc đó. Mặc dù vậy, thuyết nhân quả sâu sắc mà tôi chưa bao giờ nghe qua trước đây vẫn khiến tôi rất ấn tượng. Từ những lời kỳ lạ này trong cuốn sách, tôi có cảm nghĩ rằng “Chân-Thiện-Nhẫn” là thiên lý tối cao. Sự nhận thức rõ ràng này và cùng với những biểu hiện tốt đẹp mà tôi nhận được đã nâng cao tín tâm của tôi vào Sư phụ. Vì thế tôi kiên định học Pháp Luân Đại Pháp một cách nghiêm túc và sâu sắc.
Tôi nghĩ rằng đây là giây phút mà Phật tính của tôi đã xuất phát.
“Do vậy, một cá nhân hễ muốn tu luyện, thì được [xác] nhận là Phật tính đã xuất hiện. Niệm ấy trân qúy nhất, và vị ấy muốn phản bổn quy chân, muốn từ tầng của người thường mà nhảy ra.” (Chuyển Pháp Luân)
2. Trải nghiệm diệu kỳ của tôi với Pháp Luân Công
Những cơn đau đầu và đau nửa đầu mỗi ngày biến mất
Sau khi tu luyện Pháp Luân Công được hai tháng, những cơn đau đầu và đau nửa đầu hàng ngày của tôi đều biến mất, và tôi cũng hoàn toàn bỏ chứng nghiện thuốc lá của mình.
Từ khi còn bé, tôi bị quấy rầy bởi những cơn đau nửa đầu dữ dội. Tôi bị lần đầu tiên lúc mới 11 tuổi. Nó dữ dội đến nỗi cha mẹ tôi phải gọi bác sĩ cấp cứu và tôi uống thuốc lần đầu tiên trong đời. Trong những năm sau đó, tôi phải uống thuốc chống đau với liều lượng rất cao và nó trở thành điều quan trọng nhất đối với tôi để tồn tại. Khi lớn lên tôi đã xin tư vấn của nhiều bác sĩ và những nhà chuyên môn về vật lý trị liệu, họ chuyên trị về bệnh đau đầu nhưng không một ai có thể thật sự giúp tôi. Điều có thể giúp giảm cơn đau cho tôi nhiều nhất là những phương pháp trị liệu tự nhiên. Theo hồ sơ bệnh lý của tôi, trong ba tháng trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Công, tôi chỉ có hai ngày không bị đau đầu.
Một vài tuần sau khi một học viên ở công viên dạy tôi những bài công pháp Pháp Luân Công, tôi đã chăm chỉ tự luyện. Một buổi sáng tôi thấy bệnh đau đầu đã biến mất. Sáu tuần sau đó tôi không hề bị đau đầu và cảm thấy mình như là một con người mới. Điều đó thật sự không thể tưởng tượng được, vì tôi chưa bao giờ nghĩ rằng những bài công pháp Pháp Luân Công, với những động tác rất đơn giản, lại có thể hữu hiệu đến thế, còn vượt tầng của y khoa hiện đại. Rất khó cho những người thường hiểu được sự mầu nhiệm, hữu hiệu của nó, nhưng đã được rất nhiều các học viên Pháp Luân Công chứng nghiệm khi chính họ đã trải nghiệm sự tự chữa lành bệnh một cách vô cùng hiệu quả.
“Chúng tôi sẽ tịnh hoá thân thể họ, để họ có thể tu luyện lên cao tầng. Trong khi tu luyện tại tầng thấp nhất, có một quá trình, chính là thân thể chư vị được hoàn toàn tịnh hoá cho đến triệt để; tất cả những gì không tốt tồn tại trong tư tưởng, quanh thân thể tồn tại trường nghiệp lực và những nhân tố làm thân thể không được khoẻ mạnh; toàn bộ những thứ ấy phải được thanh lý ra hết.” (Chuyển Pháp Luân)
Trong khi những học viên khác được hưởng một cơ thể khoẻ mạnh và không còn bệnh tật, tôi vẫn bị bệnh đau đầu trở đi trở lại. Một điều tốt là tôi không còn dùng thuốc giảm đau như tôi đã làm 11 năm trước, vì tôi đã trở nên có thể chịu đựng được cơn đau trong khi làm việc cho đến khi cơn đau biến mất sau đó vài tiếng đồng hồ.
Trừ dứt chứng nghiện thuốc lá
Tôi chứng kiến được sức mạnh của Đại Pháp khi bỏ được thuốc lá thành công chỉ sau một tuần mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Tôi bắt đầu hút thuốc khi tôi mới mười mấy tuổi và chứng nghiện thuốc lá đã làm cho tôi khổ sở kể từ đó, thậm chí ngay khi tôi mang thai.
Tôi đoán là những sự thay đổi đó xảy ra khi tôi đọc Bài giảng thứ bảy trong cuốn Chuyển Pháp Luân, khi Sư phụ giảng về vấn đề nghiện thuốc lá:
“Những người luyện công chúng ta chẳng phải giảng tịnh hoá thân thể? Chẳng phải liên tục tịnh hoá thân thể, liên tục phát triển hướng lên cao tầng. Vậy mà chư vị lại rước những thứ ấy vào trong thân thể, chẳng phải chư vị [làm] ngược hẳn với chúng tôi? Ngoài ra nó còn là một loại dục vọng rất mạnh mẽ. Có người cũng biết rằng nó không tốt, nhưng không cai hẳn được. Thực ra tôi nói với mọi người rằng [vì] họ chưa có một tư tưởng thích đáng chỉ đạo [cho việc này]; nên họ muốn bỏ nó như vậy không dễ. Làm người tu luyện, từ nay chư vị hãy coi đó là một tâm chấp trước và bỏ nó đi, [rồi] chư vị thử xem có thể cai hẳn được không. Tôi khuyên mọi người, rằng ai thật sự muốn tu luyện [thì] từ nay trở đi [hãy] cai hẳn thuốc lá, bảo đảm chư vị có thể cai hẳn được. Tại trường [năng lượng] của lớp học tập này không có ai nghĩ đến hút thuốc; nếu chư vị muốn cai, đảm bảo chư vị có thể cai; chư vị hễ cầm [điếu] thuốc hút trở lại [thì] sẽ không thấy đúng mùi vị nữa. Chư vị đọc sách đọc bài giảng này, cũng sẽ có tác dụng ấy.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi đọc phần này trong khi một tay cầm quyển sách và tay kia thì cầm điếu thuốc lá. Tôi nghĩ rằng, “Thôi được, tôi sẽ bỏ thuốc lá kể từ ngày mai.” Sáng ngày hôm sau tôi bắt đầu thực hiện quyết định của tôi và đã chịu nhiều khổ sở để đè nén cơn nghiện, thèm thuốc lá đang dâng lên. Không dễ dàng chút nào. Vào buổi trưa tôi bắt đầu cảm thấy sự thèm thuốc dâng lên trong tôi. Tôi cảm thấy cực kỳ khó chịu và da dẻ thì ngứa ngáy, giống như kiến đang bò trên da tôi, những triệu chứng thông thường khi chứng nghiện thuốc lá hành hạ. Tôi không nói với chồng mình là tôi đang quyết bỏ thuốc lá, vì chính tôi cũng không bảo đảm rằng tôi có quyết tâm làm được hay không, vì thế tôi để dành một khoảng trống để có thể thay đổi ý định. Tôi muốn thấy liệu tôi có thật sự muốn bỏ thuốc lá không, vì thế tôi không nói với bất cứ người nào về điều này.
Trưa hôm đó chồng tôi hỏi tôi; “Có điều gì bất ổn với em à? Trông em rất mệt mỏi.” Tôi biết rằng tôi phải quyết định rõ ràng. Tôi trả lời một cách chắc chắn: “Em sẽ bỏ hút thuốc.” Với những lời rất cứng rắn của tôi, sự khó chịu liền tan biến, da của tôi không còn ngứa ngáy và tôi được bao bọc bởi một cảm giác tuyệt vời của sự thoải mái và an hoà, một cảm giác rất tuyệt vời.
Điều mà làm cho tôi ấn tượng hơn nữa là sau khi tôi thức dậy vào sáng hôm sau, tôi cảm thấy cơn đau đầu của tôi cũng biến mất. Chỉ trong một vài giây đồng hồ, những thay đổi to lớn khác cũng xảy đến với tôi. Sau đó tôi hiểu rằng chính quyết định bỏ thuốc lá nhanh chóng và cứng rắn của tôi đã giúp tôi trở thành một người tu luyện. Ngay trong giây phút khi tôi quyết định để phù hợp với những yêu cầu của Pháp Luân Công đối với một người tu luyện, bằng cách chấm dứt việc làm bẩn cơ thể của mình bằng thuốc lá, Đại Pháp đã triển hiện huyền năng cho tôi.
3. Pháp Luân Đại Pháp có ý nghĩa gì đối với tôi
Kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp LuânCông, 11 năm đã trôi qua và Pháp Luân Công bây giờ đang đón mừng kỷ niệm lần thứ 20 ngày Sư phụ Lý Hồng Chí giới thiệu Pháp Luân Công cho công chúng cách đây 20 năm. Nếu Đảng Cộng sản Trung quốc (ĐCSTQ) không bắt đầu chính sách bức hại vào năm 1999, thì Pháp Luân Công sẽ như thế nào? Tôi tin tưởng rằng Pháp Luân Công sẽ giúp cho nhiều người hơn từ mọi giai tầng trong xã hội đều công nhận rằng Pháp Luân Công là một điều trân quý vô giá nhất cho đời sống cá nhân của họ và cho xã hội.
Vậy thì đối với tôi Pháp Luân Công có nghĩa là gì? Không thể dùng ngôn ngữ con người mà diễn tả hết được. Trên hết và trước hết, nó đã giúp tôi tin tưởng vào sự tồn tại của Thần và vào thiên lý, và thuyết phục tôi về sức mạnh và sự tốt đẹp của lòng từ bi, mà cho đến nay đã vượt hơn hẳn sự phá hoại của tà ác.
Càng hiểu Pháp Luân Công nhiều, tín tâm của tôi càng mạnh mẽ hơn, giống như kim cương bất phá. Sự đồng hóa của vào những bài giảng của Pháp Luân Công đã giúp tôi dẫn dắt cuộc sống của mình chiểu theo những nguyên lý của “Chân – Thiện – Nhẫn”, mà ngược lại đã cho tôi nhận thức một cách sâu sắc những lời giảng của Pháp Luân Công.
Tín tâm của tôi vào Pháp Luân Công đã ban cho tôi một cuộc sống hoàn toàn mới. Tôi đã thay đổi khác hẳn với mình trước đây. Bằng cách tự tu luyện, tôi đã hiểu được lý do tại sao con người ngày càng chịu nhiều đau đớn, khổ lụy, có khuynh hướng bạo lực, tâm hẹp hòi và cuồng tín. Tất cả những điều này nếu có thể tự kiểm lại thì đều là do sự làm ngơ của chúng ta về luật nhân quả đã được định rõ bởi pháp lý của vũ trụ, và sự quay lưng của chúng ta đối với pháp lý của vũ trụ vì sự mê mờ trong xã hội người thường và mù quáng tin vào chủ nghĩa vô Thần. Tín tâm kiên định của tôi vào “Chân – Thiện – Nhẫn” đã đặt một nền móng vững chắc cho sức khoẻ tốt của tôi và đã ban cho tôi một cuộc sống với sự thành thật, rộng lượng, tử tế, trách nhiệm và vô ngã.
Lời kết
Dựa trên học thuyết vô thần của nó, ĐCSTQ đã ưu tiên hàng đầu những việc như tranh đấu, ganh đua, đàn áp và nhồi nhét một học thuyết như thế vào người dân trong chế độ của nó, ngụy tạo chính nó là chủ nghĩa ưu việt và tự tuyên bố là “cha chúa” của nhân dân. Dưới một chế độ như thế, chỉ được nghe tiếng nói của ĐCSTQ và chỉ được theo luật lệ của ĐCSTQ.
Tôi sẽ vẫn tiếp tục kêu gọi toàn thế giới cho đến khi cuộc bức hại Pháp Luân Công chấm dứt. Cuộc đàn áp Pháp Luân Công là sự đàn áp những người ôn hoà và thiện lương, và là một trận chiến giữa thiện và ác.
Đối với những người như chúng ta, đang sống bên ngoài Trung quốc, chúng ta cần phải lựa chọn vị trí của mình. Chúng ta sẽ ủng hộ phía nào?
Từ thông tri kêu gọi viết bài kỷ niệm 20 năm ngày Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/2/【征稿选登】觉醒-257964.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/7/10/134363.html
Đăng ngày: 24-09-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.