Bài viết của Trịnh Ngữ Yên, một phóng viên báo Minh Huệ ở Đài Bắc, Đài Loan
[MINH HUỆ 14-07-2012] Nhìn hình ảnh của mình trong gương làm cho cô Lâm Lệ Thanh u sầu. Cô có những nét thanh nhã nhưng vùng da ở xung quanh đôi môi của cô lại bị nổi mụn trứng cá. Cô đã thử nhiều loại sản phẩm điều trị mụn trứng cá nhưng không loại nào có tác dụng. Cô thở dài trong vô vọng với chính hình ảnh phản chiếu mình.
Cô Lâm xuất thân từ một gia đình trung lưu. Việc học hành của cô thuận buồm xuôi gió. Sau khi tốt nghiệp trường đại học, cô bắt đầu làm việc tại một công ty thiết bị khoa học. Cô rất hòa đồng với lãnh đạo cũng như những đồng nghiệp của mình, thế nhưng cô vẫn cảm thấy cuộc sống nhàm chán và buồn tẻ.
Cô Lâm thường bị đau bụng dữ dội. Cô đã rất hoảng sợ khi cuối cùng bị chuẩn đoán là viêm nội mạc tử cung. Cô phải phẫu thuật khẩn cấp. Khi cô đang cảm thấy mình kiệt sức cả về thể chất lẫn tinh thần ở trên giường bệnh, cô đã nghĩ, “Mong rằng mình không bao giờ tỉnh lại nữa. Mình chẳng muốn nghĩ về điều này thêm nữa.” Cô không có bất kì một niềm tin nào vào lúc này. Suy nghĩ về cái chết đã khiến cô sợ hãi. Cô thường băn khoăn: “Nếu không có đời tiếp theo thì người ta sẽ phải nằm dưới đất sau khi chết! Ôi trời ơi. Tôi sẽ phải xuống địa ngục khi tôi chết ư?” Những suy nghĩ của cô cứ miên man với sự tưởng tượng.
Tất cả những suy nghĩ phức tạp đã được hóa giải sau khi cô tìm thấy trang web của Pháp Luân Công và bắt đầu tập luyện. Mụn trứng cá của cô nhanh chóng biến mất. Giờ đây cô đã có làn da mềm mại và trắng trẻo. Những ngày này cô Lâm dành những ngày cuối tuần ở Khu dinh thự Thạch Lâm, nơi đã từng là dinh thự của cựu Tổng thống Tưởng Giới Thạch ở Thạch Lâm, Đài Bắc, và bây giờ nó là một điểm du lịch nổi tiếng. Cô biểu diễn các bài công pháp Pháp Luân Công cùng với các bạn đồng tu để những du khách từ Trung Quốc có thể nhìn thấy tận mắt Pháp Luân Công thực sự là gì. Trông cô thật ôn hòa, thanh thản và trang nghiêm khi cô tập Pháp Luân Công. Cô Lâm nói, “Tôi hy vọng rằng mọi người có được cơ hội để thấy Pháp Luân Công thật tốt.”
Cô Lâm Lệ Thanh (người đầu tiên bên phải) dành những ngày cuối tuần của mình luyện các bài công pháp Pháp Luân Công ở Khu dinh thự Thạch Lâm.
Gánh nặng không thể chịu nổi của một ông bố hay la mắng
Nhiều người dùng rượu để làm vơi đi những nỗi buồn, nhưng kết quả lại thường buồn thêm. Bố của cô Lâm uống để giải tỏa áp lực công việc, nhưng ông ấy đã trở thành một con người khác dưới ảnh hưởng của rượu. Một người đàn ông tốt khi còn tỉnh táo cũng sẽ nổi cáu khi ông ta uống rượu. Ông ấy không bao giờ thô bạo nhưng sẽ lăng mạ bằng lời nói dưới tác động của rượu. Ông sẽ gây lộn với vợ mình khi ông uống say. Cô Lâm càng thêm sợ hãi bố mình và cảm thấy bất an. Mãi cho đến khi trưởng thành, cô mới có thể trốn thoát khỏi môi trường này. Nhưng cô vẫn cứ không hạnh phúc. Khi cô có niềm vui, cái cảm giác vui vẻ ấy sẽ bị đeo đuổi bởi tâm bất an, lo lắng và sầu muộn.
Ở nơi làm việc cô Lâm đảm nhiệm việc nhận đơn đặt hàng, một công việc có độ chính xác cao nên cũng đòi hỏi sự tập trung: những hậu quả cũng nghiêm trọng nếu như cô phạm lỗi. Tuy thế, cô phải chạy xô nhiều nhiệm vụ cùng một lúc trong khi liên tục bị gián đoạn. Cô đã cảm thấy thật sự bị áp lực. Thỉnh thoảng khi công việc kinh doanh tốt, những đơn đặt hàng cứ liên tục tới, vậy nên cũng có nhiều cuộc gọi đến. Cô Lâm thoải mái hơn khi làm từng việc một. Dần dần cô phát bệnh rối loạn – ám ảnh – áp lực vì công việc. Sau khi đi làm về cô ép mình tự đi tìm những việc khác để làm. Cô không thể thôi suy nghĩ về công việc. Cuối cùng cô quyết định từ bỏ khi cô cảm thấy không thể chịu đựng áp lực lâu thêm được nữa, nhưng ông chủ của cô cứ nài nỉ cô ở lại.
Ngoài tâm trạng lo lắng, sầu muộn và căng thẳng, cô Lâm còn bị giày vò bởi chính sức khỏe tồi tệ của mình. Cô phải trải qua những kỳ kinh nguyệt rất khó chịu. Đôi khi cô phải mất đến cả một tuần lăn lộn trong đau đớn. Khi cô bị chuẩn đoán bệnh viêm nội mạc tử cung, bác sĩ bảo cô rằng không thể chữa trị ngoại trừ việc phải phẫu thuật cắt bỏ các khối u nang mỗi khi chúng phát triển lại. Cô đã lo sợ trước viễn cảnh phải đặt tính mạng của mình dưới lưỡi dao hết lần này đến lần khác. Cuối cùng cô đã kết luận rằng cuộc sống này chỉ có đau đớn và thật vô nghĩa. Lúc nào cô cũng kiếm tìm một lối thoát.
Suýt nữa bỏ lỡ Pháp Luân Công
Mùa xuân năm 2008, cô Lâm đã đọc một bài báo nói về việc khối u nang của một phụ nữ đã co lại khi cô bắt đầu tập Pháp Luân Công. Cô ngay lập tức tìm kiếm trên mạng về Pháp Luân Công, môn mà cô có thể học miễn phí. Cô đã từng nghe nói rằng Pháp Luân Công bị cấm ở Trung Quốc, nhưng cô không biết lý do tại sao. Cô đã nghĩ nó hẳn phải có điều gì đó liên quan đến chính trị vì đã có nhiều phong trào mang tính chính trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc trong nhiều thập kỉ qua, vốn là cớ để đàn áp một cách tàn bạo các lĩnh vực khác nhau trong xã hội Trung Quốc.
Cô Lâm quyết định tìm Pháp Luân Công bằng cách gọi điện thoại cho một tình nguyện viên hướng dẫn được liệt kê ở trên trang web Pháp Luân Công. Cô Lâm nói, “Người học viên trả lời điện thoại của tôi bảo tôi rất nhiều điều. Điều quan trọng nhất tôi nhận được trong cuộc điện thoại đó là Ông Lý Hồng Chí (người sáng lập ra Pháp Luân Công) là một người vị tha. Tôi đã rất xúc động. Cô ấy còn thêm rằng tôi sẽ xem thường Pháp Luân Công nếu tôi coi nó như là một môn khí công thông thường. Cô ấy nói rằng những học viên Pháp Luân Công được yêu cầu chiểu theo nguyên lý của Pháp Luân Công là Chân – Thiện – Nhẫn. Cô ấy cũng chia sẻ với tôi những hiểu biết cá nhân của cô ấy về Pháp Luân Công. Tôi đã cảm động sâu sắc. Tôi cảm thấy đó chính là những gì mà tôi đang tìm kiếm. Tôi quyết tâm tập Pháp Luân Công.”
Một con tàu đơn lẻ đang cập bến
Cô Lâm tham gia khóa học miễn phí của Pháp Luân Công trong 09 ngày vào tháng 08 năm 2008. Trong vài ngày trước khi lớp học bắt đầu, cô Lâm đã theo lời khuyên của một học viên Pháp Luân Công mà học kinh sách chính của Pháp Luân Công, Chuyển Pháp Luân.
Cô Lâm nói, “Pháp Luân Công thực sự kì diệu. Nó đã chỉ cho tôi những điều mà tôi đã không được biết trước đây. Trước khi tôi đọc xong một phần ba cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi nhận ra tôi là người nóng tính. Bây giờ tôi còn có tính khí bất thường bởi vì tôi biết việc nổi cơn tức giận ấy chính là đang tự làm tổn thương chính mình.”
“Khi tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công, tôi sẽ khóc bất cứ khi nào tôi đọc mỗi cuốn sách Pháp Luân Công bởi vì tôi đã rất bàng hoàng và xúc động. Mỗi cuốn sách Pháp Luân Công đều làm tôi cảm động. Tôi thường phải lau đi những giọt nước mắt trong khi đọc.”
“Đọc sách đã là một thói quen của tôi hơn mười năm nay rồi, nhưng tôi chưa bao giờ tìm thấy câu trả lời tôi đang tìm kiếm. Tôi bắt gặp được từ “chân lý” trong nhiều quyển sách, nhưng “chân lý” ấy thực sự nghĩa là gì? Chẳng có ai có thể đưa ra cho tôi một câu trả lời xác thực. Sư Phụ hiếm khi sử dụng từ “chân lý”, nhưng tất cả những từ Sư Phụ nói ra đều là chân lý. Khi tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, “Chân – Thiện – Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu”, tôi đã bị sốc hoàn toàn. Đó là khi tôi học cách làm thế nào phân biệt đúng sai và cách hành xử. Trước khi tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công, tôi cảm giác như một con tàu cô đơn lênh đênh trôi dạt. Giờ đây tôi cảm thấy tôi cuối cùng đã cập bờ. Tôi cảm thấy rất vững vàng.”
Trở nên xinh xắn
Chỉ một vài ngày sau khi cô Lâm bắt đầu tập Pháp Luân Công, cô đã có một cuộc hẹn gặp với bác sĩ của mình, người đã báo cho cô biết cô vẫn có một vài khối u nang. Cô Lâm nhớ lại, “Tôi có lẽ chỉ bắt đầu tập Pháp Luân Công một vài ngày trước đó, nhưng tôi không còn lo lắng về những khối u nang đó. Tôi không có chút sợ hãi nào. Tôi cũng ngừng lo lắng về tất cả bệnh tật của mình và tôi hoàn toàn khỏe mạnh.”
Cô đã có lần đau bụng trong vòng sáu tháng đầu tiên. Cô cho biết, “Cơn đau đã nhẹ hơn rất nhiều so với trước. Tôi đã không sợ hay lo lắng bất cứ điều gì cả. Tôi biết rằng Sư phụ và Pháp đang ở bên tôi. Tôi cũng biết rằng nguồn gốc dẫn đến bệnh chính là nghiệp lực. Tôi cảm thấy rất bình thản. Lần đầu tiên cơn đau kéo dài trong ba ngày. Đến lần thứ hai nó đã chỉ đau trong một ngày. Tôi thậm chí đã không phải nghỉ làm ngày nào bởi vì ngày tiếp đó tôi đã cảm thấy hoàn toàn khỏe mạnh. Tôi chưa bao giờ bị đau bụng lại kể từ đó.”
Các bạn đồng nghiệp của cô Lâm và gia đình cô đã rất ngạc nhiên trước sự chuyển biến ở cô. Họ cứ nói rằng cô có một thần thái nhẹ nhàng hơn và da dẻ của cô trông cũng tốt hơn. Họ đã bảo cô rằng cô đang trở nên hạnh phúc, vui vẻ, chín chắn, và xinh đẹp hơn.
Cô Lâm nói, “Khi tôi lần đầu làm phẫu thuật, tôi tự bảo mình rằng tôi sẽ đối tốt hơn với mọi người vì tôi không muốn có bất kì hối hận nào khi tôi chết đi. Nhưng tôi đã không biết cách thay đổi bản thân mình. Khi tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công, tôi có những nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công làm chỉ đạo, vì vậy bây giờ tôi biết cách làm sao để đối xử tốt với những người khác. Các bạn đồng nghiệp của tôi đang rất tốt đối với tôi, vì thế mà chúng tôi hiếm khi xảy ra bất kì mâu thuẫn nào. Nếu chúng tôi có một mâu thuẫn thì tôi sẽ biết cách kết thúc nó trong hòa ái từ bi bởi vì tôi chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công.”
Ngạn ngữ Trung Quốc có câu: “Bạn nên leo lên khi bạn bị rơi xuống.” Cô Lâm đã từng một lần muốn thôi việc khi cô cảm thấy bị quá tải, nhưng bây giờ cô đã dàn xếp tốt công việc của mình. Nó giờ đã chẳng còn là một gánh nặng cho cô khi làm nhiều công việc cùng lúc. Cô thấy hạnh phúc với công việc.
Nói với gia đình của mình và khách du lịch người Trung Quốc về Pháp Luân Công
Việc tu luyện của cô Lâm đã có ảnh hưởng tích cực đối với gia đình cô. Rõ ràng, sự bình thản của cô đã ảnh hưởng tới không khí ở trong gia đình. Em trai của cô nói với cô: “Em rất mừng khi chị nói với em về tâm tính vì nhờ thế mà em biết làm cách nào để đối đãi với những người khác tốt hơn.” Cô đã từng bị miêu tả là “nói mà không suy nghĩ, ngang ngạnh, trầm tính”, nhưng giờ cô đã thay đổi. Cô đã thoát khỏi u sầu và tràn ngập hạnh phúc. Gia đình của cô đã quan sát thấy rằng thậm chí những đứa con của mình cũng sẽ thay đổi khi chúng tập Pháp Luân Công, vì vậy họ hết lòng ủng hộ tín ngưỡng đối với Pháp Luân Công của cô.
Cô Lâm dành những ngày nghỉ lễ và những dịp cuối tuần của mình luyện các bài công pháp Pháp Luân Công ở dinh thự Thạch Lâm. Cô cũng tham gia diễu hành để truyền rộng sự thật về Pháp Luân Công. “Mỗi năm các học viên Pháp Luân Công xếp hình những chữ Trung Quốc để chào mừng sinh nhật của Sư phụ. Tôi muốn chắc rằng tôi sẽ là một phần trong hình xếp đó. Trước khi tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công, tôi đã đọc trong một tạp chí rằng hàng nghìn học viên Pháp Luân Công xếp thành hình 3 chữ tiếng Trung Quốc ‘Chân – Thiện – Nhẫn’. Tôi đã rất cảm động. Tôi xúc động trước không khí trang nghiêm và thiêng liêng ấy. Đó cũng chính là một trong những lý do tại sao tôi quyết định tập Pháp Luân Công. Tôi hy vọng rằng mọi người có thể hiểu được Pháp Luân Công và thậm chí bắt đầu tập Pháp Luân Công vì họ nhìn thấy hình được xếp như tôi đã từng thấy.”
Thông tin về Pháp Luân Công
Pháp Luân Công, còn được biết đến là Pháp Luân Đại Pháp, là môn tu luyên lên tầng thứ cao của Phật gia được giới thiệu ra công chúng bởi Ông Lý Hồng Chí vào năm 1992. Nó chiểu theo những nguyên lý cơ bản của vũ trụ Chân – Thiện – Nhẫn. Hàng triệu người tập Pháp Luân Công là bằng chứng cho thấy Pháp Luân Công tốt cho sức khỏe và đạo đức con người. Đảng Cộng sản Trung Quốc đã cấm Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 07 năm 1999. Hàng triệu học viên Pháp Luân Công đang phải đối mặt với đàn áp, tra tấn, và cái chết. Việc đàn áp này đã khiến các học viên trên toàn thế giới phổ biến sự thật về Pháp Luân Công và hành động để chấm dứt cuộc đàn áp này.
____________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/7/14/台湾学员-走出“剪不断、理还乱”的愁绪(图)-260084.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/7/26/134626.html
Đăng ngày: 31-8-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.