Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-06-2012] Năm 1960, tôi vào học tại trường Cao đẳng Kỹ thuật Pháo binh thuộc Viện Kỹ thuật Quân sự PLA, và ở lại trường giảng dạy sau khi tốt nghiệp. Vào cuối những năm 1970, tôi bị thuyên chuyển đến một khu vực quân sự, tại đó tôi tham gia vào công việc kỹ thuật cho đến khi nghỉ hưu. Chức danh của tôi là Phó phòng Tổ chức cán bộ, kỹ sư cao cấp, cấp bậc kỹ thuật 6. Tôi đã hoàn thành rất tốt công việc của mình.

Vào thập niên 70, tôi bắt đầu tập Thái cực quyền để có sức khỏe tốt và kéo dài tuổi thọ. Đây không phải là điều bất thường trong lực lượng vũ trang. Bởi vì cả khoa học và công nghệ hiện đại và trị bệnh theo y học vẫn còn rất hạn chế, chúng không thể làm sáng tỏ những điều bí mật của cuộc sống, huống chi các vấn đề như sinh, lão, bệnh, tử.

Đến cuối thập kỷ 80, khí công đã dần dần trở nên phổ biến, vì vậy tôi đã bắt đầu quan tâm đến khí công. Tuy nhiên những gì mọi người tập ở công viên thường là khí công để chữa bệnh. Một đồng nghiệp của tôi nói, “Tôi nhìn thấy một phụ nữ lớn tuổi tập khí công. Bà ấy đã có thể bay lên từ giường của bà.” Tôi hỏi, “Làm sao lại có thể thế được? Nếu không có lực tác động vào, thì bà ấy có thể tạo ra lực tác động từ đâu? Không phải là đi ngược lại quy luật của Newton sao? Tất cả học sinh trung học đều biết điều này.” Tuy nhiên nhiều người đã nhìn thấy bà bay lên – đó là sự thật!

Trong các môn tập khí công, tôi tưởng tượng rằng, đó phải là một môn khoa học phi thường mà người thường không thể hiểu được. Vì vậy, vào đầu những năm 1990, tôi lần lượt biết được khá nhiều môn khí công và cũng mất một số tiền. Những môn khí công này nói về khả năng siêu thường, chữa bệnh, và các tín tức, chứ không phải về “những điều thực sự” mà tôi muốn biết.

Tháng 04 năm 1996, một người bạn nói với tôi Pháp Luân Công tuyệt vời như thế nào. Một hôm, tôi nhìn thấy Chuyển Pháp Luân ở một quầy bán sách – tôi cho rằng nó nằm ở đó chỉ là dành cho tôi. Tôi trở về nhà và đọc cuốn sách đó liền một mạch. Tôi nhận thấy rằng nội dung của cuốn sách là chưa từng thấy, không gì sánh nổi. Sau khi đọc cuốn sách, tôi hiểu rằng mục đích chân chính của sinh mệnh là để quay trở về với bản nguyên của chính mình.

Ngày 29 tháng 04 năm 1996 – một ngày không thể nào quên, sau khi tôi xem băng hình các bài giảng Pháp của Sư Phụ, tôi cảm thấy như tôi vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ! Cuối cùng thì tôi đã lý giải được những vấn đề hóc búa trong cuộc sống của mình chính từ ngày hôm đó. Sau khi xem xong tất cả chín bài giảng, tôi bắt đầu đến các điểm luyện công, và chính thức trở thành một học viên Pháp Luân Công.

Pháp Luân Công khác với các môn thực hành khí công khác và không đòi hỏi mọi người phải trả một xu nào. Pháp môn này chỉ yêu cầu các học viên trở thành người tốt dựa trên các nguyên lý Chân  – Thiện – Nhẫn. Từ khi cảm thấy rằng Pháp Luân Công là tốt, tôi đã mang máy nghe nhạc mp3 đến công viên để các bạn đồng tu cùng nhau luyện các bài công pháp. Trong giai đoạn trước cuộc bức hại của Giang Trạch Dân, tất cả chúng tôi đã luyện các bài công của Pháp Luân Công vào buổi sáng theo chỉ dẫn một cách tuần tự và đọc các cuốn sách Pháp Luân Công, trở thành người có đạo đức và khỏe mạnh tại nơi làm việc và trong cuộc sống hàng ngày.

Mở đầu cuốn Chuyển Pháp Luân là phần “Luận ngữ”

“Phật Pháp” tinh thâm nhất, là khoa học huyền bí và siêu thường hơn hết thảy các học thuyết trên thế giới. Nếu khai mở lĩnh vực này, thì cần phải cải biến từ tận gốc quan niệm của người thường; nếu không, chân tướng vũ trụ sẽ vĩnh viễn là điều thần thoại của nhân loại, và người thường vĩnh viễn bò lết trong cái khung do hiểu biết ngu muội của mình dựng nên.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã lĩnh hội được rằng môn khoa học siêu thường này sẽ không được chứng thực và không được chạm tới cho đến khi bạn đã tu luyện, trải nghiệm nó, và hoàn thành thông qua tu luyện. Sau đây là một số trải nghiệm của tôi.

Một buổi sáng sớm, khoảng 04 giờ sáng ngày 12 tháng 06 năm 1996, tôi đạp xe đến công viên để luyện công. Khi băng qua con đường rộng, tôi nhìn sang bên trái của tôi, và thấy vệt sáng ở xa đang từ từ hướng đến chỗ tôi, nhưng tôi vẫn tiếp tục đạp xe và không chú nhiều tới việc đó. Một phút sau, khi tôi quay đầu lại để nhìn, thì đèn pha đã quệt vào tôi, mũ bảo hiểm của người lái xe gắn máy đã đập vào đầu tôi, và bánh xe trước của ông ấy leo lên xe đạp của tôi. Sau đó, tôi cảm thấy mình ngã văng trong không trung…

Khi tôi tỉnh dậy, niệm đầu tiên của tôi là, Sư Phụ sẽ bảo hộ tôi vì tôi là một học viên Đại Pháp. Khi tôi cố gắng để cử động, tôi đã có thể đứng dậy được mà không gặp khó khăn nào. Những cuốn sách về Đại Pháp vẫn còn nguyên trong giỏ xe đạp, nhưng bánh xe đạp đã bị uốn cong. Cũng không có ai ở quanh đó cả. Tôi nghĩ rằng người lái xe máy đâm vào tôi phải bỏ đi lâu rồi, nhưng tôi thấy ông ấy đang ngồi xổm trên lề đường, ôm chặt lấy đầu. Tôi có thể thấy rằng ông đã bị văng ra hơn 10 mét từ chiếc xe máy của ông ấy, và điều duy nhất ông ấy có thể nói là đầu của ông bị đau. Lúc này, một vài người đã tụ tập xung quanh chúng tôi. Tôi đã nói với người lái xe rằng tôi đã ổn rồi bởi vì tôi là một học viên Pháp Luân Công, nhưng tôi khuyên ông từ nay trở đi cần lái xe chậm hơn.

Tôi bắt đầu mang chiếc xe đạp bị hỏng về nhà. Ông ấy đuổi theo tôi và nói, “Tôi sẽ đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra.” Tôi nói, “Tôi ổn rồi mà! Ông có thể đi.” Ông ấy đã lấy từ trong túi ra 100 Nhân dân tệ và nói, “Số tiền này sẽ chi trả cho việc chữa xe đạp của anh!” Tôi đã không nhận tiền của ông ấy. Mặc dù tôi bị đâm rất mạnh, nhưng tôi chỉ cảm thấy hơi đau vài ngày. Tôi kiên trì học Pháp và luyện các bài công pháp. Tôi đã hoàn toàn phục hồi trong vòng vài ngày.

Kể từ khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi không chỉ trở nên khỏe mạnh hơn về thể chất, mà trí não của tôi cũng trở nhạy bén hơn. Tôi tham gia vào dự án hàng không về thử nghiệm các chuyến bay trên bờ biển. Tôi đã thất bại hai lần, khiến cho máy bay rơi xuống đại dương. Người ta cần phải dùng khí thải, lực đẩy, trọng lượng, và các thông số khác để tính toán khoảng cách hạ cánh, nhưng, ở vùng biển rộng lớn thì không thể được đo lường hoặc sử dụng để xác minh. Sau đó, chúng tôi đến cơ sở phía tây bắc để làm một thử nghiệm, và kết quả hoàn toàn chính xác như tôi đã tính toán. Vấn đề cuối cùng đã được làm sáng tỏ và được xác thực.

Một thử nghiệm máy bay ở cơ sở phóng thử Tây Bắc đã thất bại nhiều lần trong thời gian thử nghiệm. Mọi người đều nghĩ rằng động cơ là nguyên nhân gây ra vấn đề. Sau một vài phân tích tình hình, tôi đã nói rằng vấn đề chắn chắn không nằm ở động cơ, và cần chi ra một ít tiền sẽ làm sáng tỏ rắc rối. Họ không tin những gì tôi đã nói. Tuy nhiên, họ phải để chúng tôi phía sau để kết thúc cuộc thử nghiệm. Cuối cùng, chúng tôi đã xoay xở được và kết quả là máy bay bay rất tốt.

Chỉ có người tu luyện mới hiểu được điều kỳ diệu của sự tu luyện. Kể từ khi tôi nghỉ hưu, nơi làm việc của tôi đã thuê tôi trở lại làm việc cho các dự án nhất định mà tôi đã thực hiện khá thường xuyên. Người phụ trách bộ phận quảng cáo nói: “Ông đã hoàn thành một công việc tốt như vậy. Nếu không phải vì cuộc đàn áp Pháp Luân Công, thì chúng tôi sẽ viết một bài báo về những thành tích của ông.” Đó là năm mà Đảng Cộng sản Trung Quốc đàn áp Pháp Luân Công vô cùng tàn bạo.

Trong dịp kỷ niệm 20 năm ngày Pháp Luân Đại Pháp được phổ truyền ra công chúng, tôi chân thành cảm tạ Sư phụ về sự từ bi cứu độ của Ngài!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/17/军官-亲身体验大法是超常科学-257057.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/7/31/134720.html

Đăng ngày 14-9-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share