Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Sơn Đông Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-05-2025] Tôi năm nay 80 tuổi, tôi và vợ đều là đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, tu luyện trong Đại Pháp đã được hơn 20 năm. Từ khi tu luyện công pháp tính mệnh song tu này, thân thể tôi đã có những chuyển biến theo hướng trẻ hóa, cảnh giới tư tưởng cũng thăng hoa. Hiện giờ tôi 80 tuổi, làm việc tay chân nhanh nhẹn, tôi có trồng mấy mẩu ruộng, nuôi hai con trâu, còn nuôi cả một đàn dê, còn làm nha sỹ trong làng, giúp mọi người khám răng những lúc rảnh rỗi. Ai gặp tôi cũng tưởng tôi mới hơn 60 tuổi và hâm mộ tôi có một sức khỏe tốt.
Người bệnh nặng tưởng chết, phút chốc bừng bừng sức sống
Thời trẻ, tôi làm xưởng trưởng của một nhà máy thực phẩm, vì là cán bộ quản lý, nên họ bắt tôi phải vào đảng, tôi đành nghe theo. Nhưng trong công việc, tôi càng ngày càng nhận rõ sự tà ác và hủ bại của đảng cộng sản. Khi ấy, nhà máy chúng tôi mới nhập một thiết bị mới sản xuất giò heo muối, giò heo muối làm ra cực kỳ ngon, phản hồi trên thị trường cũng rất tốt. Nhân viên trong chính quyền thành phố, thị trấn đều biết đến, thường tìm lý do đến xin giò muối, nhưng không trả tiền. Sau này, những người có câu kết với chính phủ đều đến đòi, cứ thế, bạn cũng đòi, anh ta cũng đòi, chẳng mấy chốc mà việc kinh doanh của chúng tôi bị thất bát. Tôi nghĩ: đây là chuyện mà các phần tử tiên tiến trong đảng làm ra, chi bằng mình không cần vào đảng nữa. Thế là tôi tìm người bạn làm đảng ủy giúp tôi lấy lại đơn xin vào đảng, hồi ấy tôi đã hủy nó đi.
Năm 1998, tôi đắc Pháp tu luyện. Có lần, tôi đến nhà một lãnh đạo A vừa mới kết bạn, đây là lần đầu tôi đến nhà anh ấy, thuận miệng bèn lịch sự hỏi một câu: “Phu nhân nhà anh đâu rồi?” Anh ấy nói: “Đang nằm hơn chục ngày nay rồi, chỉ tính tiền chữa bệnh đã tiêu mất của quốc gia 70-80 vạn rồi. Hiện giờ sức khỏe, ài, thôi đừng nói nữa”. Anh ấy nói, đã tính chuyện hậu sự cả rồi. Tôi liền lịch sự đến gần hỏi thăm phu nhân của anh ấy, bước đến gần xem, thì thấy một bà lão, tóc bạc trắng cả, mặt không chút huyết sắc, lúc đó cô ấy mới chỉ 40 tuổi.
Tiếp đó, tôi rất tự nhiên kể cho vợ của anh A nghe về bệnh dạ dày của vợ tôi. Tôi nói: “Trước đây, dạ dày cô ấy không tốt, hễ ăn sủi cảo nhân hẹ là bị đau dạ dày mất mấy ngày, từ khi luyện Pháp Luân Công đã khỏi rồi”. Cô ấy hỏi luyện thế nào, tôi nói: “Tôi chỉ cho cô động tác bão luân đơn giản nhất nhé, cô có thể luyện tại giường”. Không ngờ cô ấy lập tức nói được, hơn nữa còn ngồi dậy, bình thường cô ấy chỉ có thể nằm, cánh tay không giơ lên được. Tôi đỡ tay cô ấy giúp cô ấy luyện động tác đầu tiên “Đầu Tiền Bão Luân”, cảm thấy cánh tay cô ấy còn lạnh hơn cả khối đá, có thể thấy bệnh tình của cô ấy đã rất nguy kịch rồi. Luyện được khoảng hơn 20 phút, cô ấy dừng lại, sau đó nói với chồng cô là muốn ăn cơm vì thấy đói rồi. Chồng cô liền mang lên một chén cơm nhỏ, cô ấy và vài miếng là hết, rồi lại nói với chồng: “Anh lấy tô đựng canh xới giúp em một tô cơm lớn.” Chồng cô ấy thấy quá đỗi kinh ngạc, nhưng vẫn làm theo, chỉ chốc lát, cô ấy cũng đã ăn hết, chồng cô kinh ngạc đến mức không thốt lên được lời nào.
Khi tiễn tôi về, chồng cô nói với tôi: “Anh à, anh đừng dạy cô ấy nữa, thế này còn thể khỏe sao được nữa? Sao lại có thể ăn được như thế? Cô ấy bình thường một ngày chỉ ăn được một cái trứng gà”. Tôi nói: “Cô ấy sẽ không sao đâu”. Anh ấy nghe xong chỉ cười, cho rằng tôi chỉ đang an ủi anh ta mà thôi.
Tôi về nhà chưa được mấy ngày, anh A đã gọi điện thoại, muốn tôi nhanh chóng đưa sách Đại Pháp cho vợ anh ấy, nói cô ấy muốn xem sách. Tôi nói: “Được, cô ấy thế nào rồi?” Anh ta kinh ngạc nói: “Cô ấy hiện giờ có thể đi lại rồi, còn có thể làm cơm, thật là thần kỳ”. Sau đó, tôi đem tất cả sách giảng Pháp của Sư phụ cho vợ của A, còn có băng hình băng tiếng, cùng các tài liệu khác. Cô ấy nhận được sách Đại Pháp hệt như nhận được châu báu, ai cũng không được động vào, dùng khăn trắng gói sách Đại Pháp lại, bảo quản như mới. Cô ấy chỉ mới học Pháp luyện công được hơn 20 ngày, mà thân thể đã khỏe mạnh trở lại một cách thần kỳ. Đúng là một người có duyên phận lớn với Phật Pháp.
Lại qua một thời gian nữa, anh A lại gọi điện thoại đến: “Anh à, cô ấy hiện giờ, bệnh thì khỏi rồi, nhưng sao lại thấy có gì đó không bình thường? Cô ấy hiện giờ gội đầu bằng nước lạnh, còn tự ra chợ tặng quà cho từng nhà từng hộ (khi cô ấy bệnh, người ta đều đến thăm), cũng không đi xe bus nữa, anh nói xem có kỳ lạ không?” Tôi nói: “Chẳng kỳ lạ gì cả, như thế chứng tỏ thân thể cô ấy đã khỏe hẳn rồi, Đại Pháp siêu thường thần kỳ như thế đó.”
Gia đình anh A là gia đình cán bộ cao cấp, chuyện vợ anh ấy khỏe lại đã gây tiếng vang rất lớn trong những người thân quen. Chị gái của A thấy những thay đổi ở em dâu như thế, cũng tu luyện Đại Pháp luôn. Vợ A lúc nào cũng khỏe mạnh, hiện giờ đã hơn 70 tuổi, nhưng nhìn dáng vẻ cứ như người mới 60 tuổi, rất trẻ trung.
Quả cầu lửa lớn lấp lánh ánh vàng kim bảo hộ trước ngực tôi
Thuở mới tu luyện, còn có một chuyện lớn xảy ra với tôi, đến giờ tôi vẫn còn nhớ như in.
Một hôm, lúc chập tối, tôi đạp xe đạp qua nhà bạn chơi. Khi về nhà, tôi đang chạy chầm chậm men theo vệ đường, thì đột nhiên bị một chiếc xe ba gác chạy sai luật tông trúng, chiếc xe ba bánh còn đè lên người tôi, mấy nghìn cân lương thực trên xe, còn thêm hai người nữa. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, tôi nhìn thấy một quả cầu lửa lấp lánh ánh sáng vàng kim đang bảo hộ trước ngực tôi. Người nhà vừa hay đang ở trước một ngân hàng cách đó không xa, cô ấy tận mắt chứng kiến toàn cảnh này, sợ đến mức không nói nên lời. Bên đường cũng có người nhìn thấy quả cầu lửa lớn trên người tôi, họ tưởng tôi bị đè quá nặng nên người phát hỏa, ai cũng tưởng tôi bị xe đè chết rồi. Lái xe nhìn thấy tông trúng người, sợ quá chạy mất.
Một lúc sau, tôi từ từ ngồi dậy, người họ hàng của tôi cũng đã qua cơn hoảng sợ, vội chạy lại giúp tôi. Cô ấy muốn gọi điện thoại gọi người đến giúp đuổi theo kẻ gây ra việc này, tôi đã cản cô ấy, nhờ họ đưa tôi về nhà. Về nhà kiểm tra, thấy da đầu bị rách một mảnh, có cục máu tụ, chân cũng có vết thương hở và tụ máu, nhưng đều không còn chảy máu nữa. Các con về tới nhà liền nói phải tìm người tài xế đã gây ra việc này, tôi và vợ liên tục cản chúng, chúng tôi nói: “Không sao, bố mẹ có Sư phụ, gặp sự việc này cũng không phải ngẫu nhiên, nói không chừng là món nợ từ đời kiếp nào, giờ đến lúc phải trả rồi”. Các con đều đã đọc sách Đại Pháp, cũng có chút lý giải về Đại Pháp, nên không truy cứu chuyện này nữa.
Đến tối, tôi không nằm được, vợ tôi bèn lót thêm một tấm chăn dày bên dưới người để tôi dựa vào. Khi đã mệt, tôi xoay người qua bên phải nằm nghỉ. Lúc này, tôi nghe thấy trong ruột có một tiếng “ục ục” về bên phải, tôi xoay người qua trái cũng có tình huống tương tự. Lúc gần đến 12 giờ đêm, tôi nghĩ: thử nằm ngả về sau xem sao, kết quả rất thần kỳ, không còn nghe thấy âm thanh kia trong ruột nữa. Hôm sau thức dậy, tôi thấy đã khỏe nhiều rồi, vì còn có việc cần làm, tôi đã ra ngoài làm việc. Suốt cả quá trình, tôi không hề đến bệnh viện, cũng không uống thuốc hay đi tiêm, hoàn toàn dựa vào chính tín với Sư phụ mà vượt qua đại quan sinh tử này.
Những kỳ tích xảy ra ở tôi, dân làng đều biết cả. Thế nên, phần lớn người trong làng tôi đều minh bạch chân tướng Đại Pháp, tất cả đảng viên đều đã tam thoái. Đặc biệt là bí thư, bên trên hễ có biến động gì, ông ấy liền báo trước cho chúng tôi, bảo chúng tôi cất sách Đại Pháp sang nhà khác. Hành động thiện đãi đệ tử Đại Pháp của họ đều đã được phúc báo.
Bà chủ đắc phúc báo
Tôi mở một phòng nha trong làng, chỉ cần có người đến tìm tôi khám răng, tôi sẽ giảng chân tướng cho họ, khuyên họ tam thoái. Có người nghe chân tướng Đại Pháp, nhưng vẫn chưa minh bạch, nghe câu chuyện của tôi, họ đã triệt để minh bạch chân tướng, và còn làm tam thoái.
Một lần nọ, tôi đến làng kế bên xay bột mỳ. Thấy nhà ông chủ xay bột có người đến, tôi liền đứng trong sân chờ bà chủ tiếp người đó, đứng bên cạnh nên nghe rõ chuyện họ nói. Thì ra, người kia đến để thu mua hành tây, nhà chủ xay bột có trồng sáu mẫu hành, nhưng cọng hành quá ngắn, người ta không muốn mua, bị ép giá chỉ còn hai hào bảy đồng, người ta cũng không mua. Sau khi thương lái rời đi, tôi nói với bà chủ, khuyên bà thành tâm kính niệm chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, lại nói về chuyện tam thoái bảo bình an, bà ấy liền tam thoái, cũng tiếp nhận chín chữ chân ngôn. Bà ấy còn hỏi tôi xin cuốn chân tướng nhỏ để xem, khi ấy tôi không mang theo, nên hẹn hôm khác sẽ đem đến tặng bà.
Mấy hôm sau, tôi đến nhà bà chủ tặng tài liệu, bà thấy tôi liền vui mừng nói: “Người anh em, phương pháp kia của cậu thật linh nghiệm, hành tây của tôi ba ngày là bán được rồi, còn bán được cao giá, hai ông chủ đến ruộng nhà tôi giành mua hành, cuối cùng bán được ba hào năm đồng cho một người trong họ. Sau này, tôi sẽ ngày ngày đều niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.
Một thời gian lại trôi qua, bà chủ ấy lại đến phòng nha của tôi khám răng, vừa vào cửa, bà ấy đã vui vẻ nói: “Đại Pháp này thật là tốt! Tôi ngày ngày niệm chín chữ chân ngôn cậu dạy tôi, bệnh viêm khí quản của tôi cũng khỏi rồi, trước kia đến làm cơm còn làm không nổi, giờ tôi đã 77 tuổi rồi, mà còn có thể ra ngoài làm công kiếm tiền, thật cảm ơn cậu.” Tôi nói: “Bà hãy cảm ơn Sư phụ của chúng tôi ấy, đây đều là Sư phụ bảo chúng tôi làm cả.”
Đây đúng là: “Một niệm thiện đãi Đại Pháp, trời ban hạnh phúc bình an”. Câu nói này quả nhiên là đúng thế.
(Bài viết mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới được chọn đăng trên Minh Huệ Net)
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/29/495261.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/3/228350.html