Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp đến từ Iran, hiện đang sống tại Thổ Nhĩ Kỳ

[MINH HUỆ 06-02-2025] Con xin kính chào Sư phụ từ bi vĩ đại! Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi luôn cảm thấy rằng sự tồn tại và cuộc sống của mình có mục đích và ý nghĩa nào đó-nhưng tôi chưa từng thực sự tin vào bất kỳ triết lý hay tôn giáo nào.

Khi lớn lên, trải qua giai đoạn niên thiếu và thanh niên, tôi dần cảm thấy hoang mang, mất mát và buồn bã, không điều gì có thể mang lại cho tôi sự hài lòng hay hạnh phúc. Nhiều năm trôi qua, cuộc sống của tôi ngày càng trở nên đau khổ và khó khăn. Một cảm giác trống rỗng dần hình thành trong tôi, và một ngày nọ, cảm giác này thực sự xâm chiếm lấy tôi. Tôi thấy mình rơi vào bế tắc về mặt triết lý và cảm thấy trống rỗng.

Không điều gì có thể mang lại cho tôi động lực để tiếp tục, tôi cảm thấy một sự trì trệ và vô cùng trống rỗng. Đó là một cảm giác thực sự sâu sắc, và tạo thành một áp lực tâm lý quá lớn. Tôi đang thiếu điều gì? Đâu là con đường đúng đắn?

Một trải nghiệm thần bí

Một hôm, khi đang ở nhà cùng với một người bạn, tôi cảm thấy vô cùng buồn bã và tràn ngập cảm giác tội lỗi vì đã đối xử không tốt với một người bạn khác. Cảm giác này mãnh liệt đến mức tôi không thể kiềm chế được. Tôi bắt đầu khóc một cách không kiểm soát và đã khóc rất lâu. Chân tay tôi trở nên nhợt nhạt, cơ thể lạnh ngắt. Người bạn chứng kiến cảnh này đã rất bối rối. Anh ấy cố gắng an ủi tôi và ngăn tôi khóc, nhưng không được. Cảm giác này lan sang anh ấy và anh ấy cũng bắt đầu khóc. Cả hai chúng tôi đã khóc rất lâu, tự trách và đổ lỗi cho bản thân. Đó là một trải nghiệm rất kỳ lạ.

Ở trong trạng thái đó, tôi bắt đầu nhìn thấy một số hình ảnh. Đột nhiên, một giọng nói thì thầm bên tai tôi: “Hãy tịnh hóa bản thân.” Tôi cảm thấy giọng nói đó là của một vị thầy tâm linh. Tôi ý thức được rằng mình có tội lỗi, nên đã bắt đầu nhịn ăn. Tôi cảm thấy mình cần phải tịnh hóa tâm hồn. Tôi cũng đã ngừng uống rượu, nhưng không thể bỏ thuốc lá.

Tôi bắt đầu bằng việc nhịn ăn vài tiếng mỗi ngày, dần dần tăng thời gian nhịn ăn, và cuối cùng nhịn ăn từ 14 đến 15 tiếng mỗi ngày. Cuối cùng, tôi chỉ ăn một bữa mỗi ngày. Tôi trở nên rất gầy và đã sụt 20 kg. Bạn bè tôi sợ hãi và nghĩ rằng tôi bị bệnh. Họ lo lắng cho tôi. Trong thời gian này, tôi vẫn đi làm, trong thời gian rảnh, tôi đọc các bài báo và sách về nhịn ăn và các khái niệm tâm linh. Tôi không biết mình nên nhịn ăn trong bao lâu hay mục đích thực sự của việc nhịn ăn là gì. Tôi muốn tịnh hóa bản thân, nhưng không biết làm thế nào, và tôi cảm thấy mình cần có một vị Sư phụ chân chính.

Bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Một lần, ở nơi công tác, tôi gặp một chàng trai trẻ. Anh ấy thấy tôi ban ngày tập yoga và đề nghị tôi thử một môn khí công mà anh ấy cũng đang tập. Anh ấy nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp và đề nghị sẽ hướng dẫn tôi các bài công pháp. Mặc dù còn trẻ, nhưng anh ấy có vẻ rất có trí tuệ và tràn đầy năng lượng tích cực.

Tôi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi anh ấy, anh ấy liền đề nghị tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Cứ như vậy, tôi đã học các bài công pháp từ anh ấy và bắt đầu đọc sách. Khi đọc đến đoạn nói về hút thuốc, nước mắt tôi bắt đầu tuôn rơi, và từ đêm đó, tôi đã bỏ thuốc lá. Đến nay đã hơn ba năm rồi.

Lý giải về Pháp sâu sắc hơn

Gần đây tôi bắt đầu đọc cuốn Tinh Tấn Yếu Chỉ và đã có được lý giải mới về Pháp. Sư phụ giảng:

“Lâu nay những chúng sinh trong Đại Pháp, đặc biệt là đệ tử vẫn một mực tồn tại một loại hiểu sai ở các tầng thứ khác nhau đối với Pháp về phương diện đề cao tâm tính. Mỗi khi ma nạn tới, không dùng phía bản tính để nhận thức, mà hoàn toàn dùng phía con người để lý giải, như vậy tà ma sẽ lợi dụng điểm ấy để can nhiễu và phá hoại mãi không thôi, khiến học viên lâm trong ma nạn một thời gian lâu. Kỳ thực ấy là do sự nhận thức không đầy đủ về Pháp của phía con người dẫn đến như thế, vì phía con người mà ức chế phía Thần của chư vị, cũng chính là ức chế bộ phận đã tu thành của chư vị, cản trở họ Chính Pháp. Phía chưa có tu thành lẽ nào có thể ức chế chủ tư tưởng, ức chế phía đã đắc Pháp? Vì con người mà nuôi dưỡng tà ma, khiến nó dùi vào sơ hở của Pháp. Đã làm đệ tử, khi ma nạn đến, nếu thật sự đạt được thản nhiên bất động hoặc có thể đặt tâm cho phù hợp với các yêu cầu khác nhau của các tầng thứ khác nhau đối với chư vị, thì đủ để vượt quan rồi. Còn nếu cứ mãi không thôi, nếu không phải tâm tính hoặc hành vi có tồn tại vấn đề nào khác, thì nhất định là những ma tà ác đang dùi vào sơ hở mà chư vị đang nuông chiều. Người tu luyện dù sao cũng không phải là người thường, phía bản tính lẽ nào không Chính Pháp?” (Nói về PhápTinh Tấn Yếu Chỉ)

Trước đây, khi đối mặt với mâu thuẫn, khổ nạn hay khó khăn, tôi luôn dùng quan niệm hậu thiên để đánh giá, vì vậy tôi đã bị tình cảm chi phối và ảnh hưởng. Gần đây tôi nhận ra một điều: Trong hơn hai năm qua, tôi đã làm việc không ngừng nghỉ, gần như không có ngày nghỉ, thường làm việc trong nhiều tiếng liên tục. Điều này khiến tôi có ít thời gian tham gia vào các hạng mục giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, học Pháp hay luyện công.

Tôi nhận ra rằng mình không nên để tà ác lợi dụng những sơ hở do nhận thức chưa đủ sâu sắc về Pháp và việc không thể tự chủ của bản thân mà gây ra khổ nạn kéo dài cho tôi. Tôi hiểu rằng mình không nên coi hết thảy là khổ nạn hay nghiệp lực và chịu đựng chúng. Tu luyện là một quá trình đầy thách thức, nhưng không thể kéo dài vô hạn!

Khi tâm thái của tôi thay đổi và tâm tính có sự đề cao, hoàn cảnh chắc chắn sẽ cải biến. Tất nhiên, chúng ta nên đi theo con đường vô vi và thuận theo tự nhiên, thay vì tìm cách thay đổi các điều kiện bên ngoài. Chúng ta nên tập trung vào việc cải biến và đề cao bản thân. Sau những cải biến này, vài ngày sau, tôi nhận được một lời mời làm việc với ngày nghỉ cuối tuần và giờ làm việc ngắn hơn.

Chính Pháp

Thông qua việc tu luyện và học Pháp sâu hơn, cũng như tham gia nhóm học Pháp, chia sẻ kinh nghiệm và tham gia các hoạt động Đại Pháp, tôi đã nhận ra giá trị và tầm quan trọng của việc trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Giờ đây tôi hiểu trách nhiệm cứu độ chúng sinh của chúng ta quan trọng như thế nào, Chính Pháp là gì, cuộc bức hại đã xảy ra như thế nào, và các thế lực tà ác đã can nhiễu việc cứu người bằng những an bài có trật tự và vị kỷ của chúng ra sao.

Chính Pháp vũ trụ đang nhanh chóng tiến đến bề mặt và sẽ sớm đến thế gian con người. Thời gian để chúng ta tu luyện và cứu độ chúng sinh không còn nhiều. Tôi hy vọng sẽ làm tốt việc tu luyện cá nhân và trợ Sư cứu độ chúng sinh, hoàn thành lời thệ ước mà tôi đã lập. Càng gần đến cuối, chúng ta càng phải tinh tấn hơn nữa. Tu luyện rất nghiêm túc, càng tu luyện, tôi càng nhận ra trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp vô cùng lớn lao và sứ mệnh của chúng ta vô cùng vĩ đại.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/6/490391.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/12/225441.html

Đăng ngày 20-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share