Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-03-2025] Vào tháng 7 năm 1999, khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, người quản lý bộ phận của tôi đã tích cực tham gia vào cuộc đàn áp tàn bạo này. Bà ấy đã giữ lại tiền thưởng của tôi, áp dụng các phương pháp phê bình và đấu tố từng được sử dụng trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa, và theo dõi nơi tôi sinh sống. Con trai bà ấy làm việc bán thời gian trong bộ phận của chúng tôi, nhưng tiền thưởng hàng năm của cậu ấy lại bằng với của nhân viên chính thức. Bà ấy cũng ép một số đồng nghiệp trong bộ phận của chúng tôi tham gia vào cuộc đàn áp này.

Do cuộc bức hại này, hiệu quả công việc của bộ phận chúng tôi giảm sút đáng kể. Trường mầm non của chúng tôi từng có lượng học sinh rất đông, nhưng trong vài năm bị bức hại đó, các giáo viên phải ra đường để quảng bá tuyển sinh vì không có học sinh, và họ còn bị yêu cầu tự mình đi tuyển học sinh. Do tình hình kinh tế của đơn vị suy thoái, một số nhân viên đã bị sa thải, và ngày nghỉ cuối tuần của các giáo viên bị cắt giảm từ hai ngày xuống còn một ngày. Vài năm sau, tôi nghe nói rằng con trai của người quản lý đó bắt đầu sử dụng ma túy và không còn đi làm nữa.

Sau khi người quản lý đó nghỉ hưu, một người mới đã được thuê. Người quản lý này rất tử tế và tôi đã giảng chân tướng cho bà ấy. Qua nhiều lần tiếp xúc với bà, bà đã hiểu về Pháp Luân Đại Pháp và bảo vệ các học viên. Một lần, người của Phòng 610 ở huyện đến gặp bà. Họ đã lên kế hoạch bắt giữ tôi, vì vậy họ đến để hỏi ý kiến ​​của bà về việc này. Người quản lý đã nói nhiều lời tốt đẹp về tôi. Bà ấy nói với họ rằng: “Cô ấy là một người tốt, làm việc chăm chỉ và có trách nhiệm. Ở nhà cô ấy còn phải chăm sóc cha mẹ già và con nhỏ. Cô ấy là một người lương thiện, vì vậy tôi sẽ không đồng ý việc bắt giữ cô ấy”. Nhờ sự ủng hộ chính nghĩa của bà, cuộc bức hại đã bị giải thể.

Vào một lần khác, người của Phòng 610 lại đến tìm bà. Họ nói rằng tôi đã giảng chân tướng cho con gái của đội trưởng Đội An ninh Nội địa. Điều đó khiến họ rất tức giận và họ đã gây áp lực với người quản lý của tôi, yêu cầu bà phải nhắc nhở tôi cần lưu ý và không được ra ngoài giảng chân tướng nữa. Tôi đã giải thích rõ tình huống với bà một cách từ bi. Cuối cùng, bà mỉm cười và nói: “Nếu cô thật sự muốn cứu độ chúng sinh thì hãy cứu những ai có thể cứu! Còn những người không thể cứu được thì nên buông bỏ!” Khi nghe những lời này, tôi rất ngạc nhiên. Dù bà không phải là người tu luyện, nhưng bà lại dùng cụm từ “cứu độ chúng sinh”.

Không lâu sau khi vị lãnh đạo này nhậm chức, bộ phận của chúng tôi đã được ban quản lý cấp trên chấp thuận cho mở rộng và cải tạo tòa nhà. Nơi làm việc của chúng tôi có một diện mạo mới và diện tích tòa nhà trường học của chúng tôi lớn gấp nhiều lần so với kích thước ban đầu. Học sinh đến đăng ký nhập học không ngớt, đến mức cầu đã vượt xa cung. Các bậc phụ huynh đều tranh nhau gửi con vào trường mẫu giáo của chúng tôi, do đó các giáo viên không còn cần phải ra ngoài tuyển học sinh nữa, và hiệu quả công việc của chúng tôi được cải thiện rất nhiều. Khoảng ba năm sau khi vị lãnh đạo mới này đến, chế độ nghỉ cuối tuần hai ngày đã được khôi phục lại.

Bộ phận của chúng tôi đã thuê một cặp vợ chồng để trông coi lối ra vào, và tôi đã giảng chân tướng cho họ. Tôi thường cho họ xem tài liệu giảng chân tướng và họ đã hiểu được sự tốt lành của Đại Pháp. Một lần, người vợ bị bệnh và phải nhập viện. Bác sĩ chẩn đoán cô ấy bị viêm tụy cấp, tình trạng rất nguy hiểm. Tôi đã đưa cho cô một chiếc loa nhỏ để nghe các bài giảng của Sư phụ và nói với họ rằng hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” vào những thời khắc nguy hiểm, bởi vì những lời này có sức mạnh vô biên. Tôi nói với họ rằng những câu chân ngôn này có thể giúp ngăn ngừa tai ương và bảo vệ họ khỏi nguy hiểm. Cặp vợ chồng đó rất tin tưởng và thành tâm niệm hai câu ấy từ tận đáy lòng. Không lâu sau đó, người vợ đã được xuất viện và đã hồi phục. Họ rất biết ơn tôi và tôi đã nói với họ rằng chính Sư phụ đã cứu giúp họ, vì vậy họ nên cảm tạ Sư phụ!

Người vợ nói với tôi rằng cô ấy niệm hai câu này 30 lần khi thức dậy vào mỗi buổi sáng. Trước khi đi ngủ, cô cũng niệm các câu này hàng chục lần. Cô ấy nói rằng Đại Pháp thực sự tốt. Giờ đây cô ngủ ngon, có sức khỏe tốt và thật sự đã được thụ ích.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/4/490086.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/18/225881.html

Đăng ngày 18-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share