Bài viết được một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở vùng Đông Bắc Trung Quốc kể lại và được một học viên khác chỉnh lý

[MINH HUỆ 27-08-2024] Tôi năm nay 85 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 20 năm. Tôi cảm thấy rất lo khi đọc các bài chia sẻ của các học viên, bởi tôi cũng muốn nộp bài tâm đắc thể hội, nhưng tôi không biết chữ. Tôi đã nhờ một học viên khác giúp đỡ.

Tôi đã trải qua nhiều quan sinh tử và Sư phụ đã bảo hộ và kéo dài sinh mệnh cho tôi. Đây chính là sự triển hiện uy lực của Đại Pháp và tôi tín Sư tín Pháp vô điều kiện.

Trước đây, tôi mắc bệnh tim, viêm thận và thấp khớp nhưng đều đã khỏi sau khi tôi bắt đầu tu luyện. Chồng tôi lớn hơn tôi năm tuổi, cũng tu luyện. Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Đại Pháp vào năm 1999—ông ấy sợ hãi và ngừng tu luyện, còn hối thúc tôi ngừng tu luyện. Tôi nghĩ Đại Pháp là chính Pháp chính Đạo và tôi đã thụ ích rất nhiều, vì vậy tôi tiếp tục tu luyện.

Trong giai đoạn nghiêm trọng nhất của cuộc bức hại, một buổi tối mùa đông tôi đi ra ngoài phát tài liệu chân tướng từ 7 giờ tối đến 11 giờ tối. Khi tôi về đến nhà, chồng tôi đã nổi giận. Ông ấy nói rất lo lắng cho tôi và bảo tôi ngừng tu luyện.

Tôi không có thu nhập và chúng tôi sống dựa vào lương hưu của chồng tôi. Ông ấy dọa sẽ bỏ đi và chuyển đến căn hộ cho người lớn tuổi nếu tôi không chịu từ bỏ tu luyện. Tôi yêu cầu ông ấy cho tôi một ít tiền sinh hoạt, ông ấy đồng ý cho tôi 300 tệ. Tôi nghĩ các con sẽ hỗ trợ tôi nếu tôi cần tiền, và chồng tôi không thể kiểm soát tôi nếu ông ấy dọn ra riêng. Tôi không lo lắng và cảm thấy bình tĩnh.

Chồng tôi thay đổi khi tâm tôi bất động

Ngày hôm sau chồng tôi nói ông ấy quyết định ở lại để tôi không bị ảnh hưởng tiêu cực. Tôi nói tôi không sợ, và ông ấy không bao giờ nói đến chuyện dọn ra riêng nữa. Kể từ đó, hàng ngày ông ấy bắt đầu đọc các sách Đại Pháp và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Ông ấy hiện nay đã 90 tuổi và khỏe mạnh. Mặc dù chồng tôi không tu luyện nữa nhưng ông ấy ủng hộ và tin tưởng Đại Pháp, vậy nên ông ấy đã được ban phúc.

Vì tôi không biết chữ nên các học viên đến nhà tôi đọc Pháp và tôi lắng nghe. Mặc dù tôi không biết đọc nhưng tôi hiểu những gì Sư phụ yêu cầu. Tôi biết mình nên giữ vững tâm tính và tu luyện là vô cùng nghiêm túc.

Có lần, chồng tôi quá thân mật với người khác, tôi cảm thấy xấu hổ và nảy sinh tâm oán hận đối với ông ấy. Tâm oán hận đã ảnh hưởng đến tôi, tôi xuất hiện các triệu chứng nghiệp bệnh và các con đưa tôi đến bệnh viện. Tôi bị viêm phổi nhưng điều trị y tế không có tác dụng. Ngay khi tôi hướng nội và tìm thấy tâm oán hận đối với chồng, cơn sốt của tôi đã giảm và tôi bình phục.

Có lần tôi bị lên cơn đau tim và các con đưa tôi đến bệnh viện. Bác sĩ kê đơn cho tôi. Về đến nhà, tôi thấy thiếu một số viên thuốc, và việc này xảy ra hai lần. Sau đó tôi ngộ ra mình không nên uống bất kỳ viên thuốc nào, nhưng gia đình tôi không đồng ý.

Tôi bảo họ: “Nếu tôi chết, thì đó là vì tôi đã không tu luyện tốt“. Tôi quyết tâm buông bỏ chấp trước vào sinh tử và để Sư phụ quyết định số phận của tôi. Bệnh của tôi nhanh chóng biến mất.

Lần khác, chúng tôi trong quá trình bán nhà. Khi người mua nói nặng lời, tôi rất buồn. Tôi cũng cảm thấy đau lòng vì con gái sắp sửa rời đi. Sau đó, tôi mắc bệnh nặng và các con đưa tôi vào bệnh viện. Tôi nhập viện trong bảy ngày nhưng sức khỏe không cải thiện.

Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, tôi hô lớn: “Lưỡng cước đạp thiên ma” (Đại Giác, Hồng Ngâm)

Lúc tôi tỉnh lại, tôi hướng nội. Tâm tôi dao động trong quá trình bán nhà và tôi không đành lòng khi nhìn thấy con gái rời đi, vì vậy cựu thế lực đã dùi vào sơ hở của tôi. Một khi tôi tìm ra thiếu sót của bản thân và phơi bày tất cả chúng, tôi lập tức cảm thấy khỏe hơn và được xuất viện.

Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, tôi từng nhiều lần mắc bệnh nặng nhưng đều bình phục. Miễn là tôi tín Sư tín Pháp, khảo nghiệm nào tôi cũng có thể vượt qua.

Hiện nay, mặc dù đã 85 tuổi, hàng ngày tôi đều tham gia cùng các học viên giảng chân tướng và phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp. Vì tôi không thể giải thích rõ ràng nên tôi đưa người hữu duyên đến gặp các học viên để họ giảng chân tướng, hoặc tôi phát chính niệm. Trường không gian của các học viên có tác động tích cực đến chúng sinh và có thể thức tỉnh họ. Tôi cố gắng hết sức trong mọi việc tôi làm.

Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì tôi đã mất mạng từ lâu. Sư phụ đã kéo dài sinh mệnh của tôi để tôi có thể thức tỉnh người khác. Sống an nhàn không phải là điều tôi muốn, vì vậy, tôi luôn ra ngoài với các học viên trong mùa hè nóng bức hoặc mùa đông lạnh giá.

Xin chân thành cảm tạ Sư phụ và các học viên đã không từ bỏ tôi.

Tôi biết rằng mình nên tu luyện tâm tính mỗi khi gặp mâu thuẫn. Tôi nấu ngày ba bữa ăn cho chồng, tôi không làm phiền con cái, và tất cả chúng tôi đều khỏe mạnh. Tôi có nhóm học Pháp tại nhà và các con tôi rất ủng hộ.

Đây là những phúc báo mà Đại Pháp đã mang đến cho gia đình tôi. Khi tôi tiếp tục tu luyện, tôi sẽ làm tốt ba việc và theo Sư phụ trở về nhà. Cảm tạ Sư phụ!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/27/481143.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/10/219895.html

Đăng ngày 19-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share