Bài viết của Phương Vũ, đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang
[MINH HUỆ 21-07-2024] Tháng 5 năm 1997, chồng tôi được bệnh viện chẩn đoán căn bệnh ung thư phổi, khi đó bệnh tình của anh rất nghiêm trọng. Lúc này có người giới thiệu Pháp Luân Công cho anh, nói rằng Pháp Luân Công có bệnh thì chữa bệnh, không bệnh thì có thể khiến thân thể tráng kiện. Vì vậy, chồng tôi đã động niệm: Anh cũng muốn tu luyện Pháp Luân Công. Khi anh tu luyện Đại Pháp chưa đến một tháng, cơ thể đã hoàn toàn bình phục. Sau khi anh bình phục một cách thần kỳ, tôi và họ hàng bạn bè đều chứng kiến sự siêu thường và sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp, vì vậy tôi cũng bắt đầu tu luyện trong cùng năm đó. Trên con đường tu luyện hơn 20 năm qua, chúng tôi chiểu theo lời chỉ dẫn của Sư tôn, nỗ lực làm ba việc, tu luyện khá trầm ổn.
Ngày 29 tháng 1 năm 2024, khi [chúng tôi] phát chính niệm lúc 6 giờ tối, vừa hết 5 phút, tôi nghe thấy tiếng động, tôi mở mắt ra, thấy chồng đang ngồi thì bị ngã về phía sau, đằng sau chỉ có một khoảng trống 47 cm là đến đồ nội thất trong nhà, hai bên đều có góc nhọn lồi ra, đầu của anh rơi đúng vào khoảng trống ở giữa đồ nội thất, và không bị góc nhọn làm bị thương, sau đó [anh] không còn biết gì nữa.
Tôi lập tức đứng lên rồi ôm lấy anh, cầu xin Sư phụ cứu anh, đồng thời tôi luôn niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” bên tai của anh. Khoảng một phút sau, anh tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại, quần áo của anh ướt đẫm mồ hôi. Anh không thể ăn, không thể ngủ trong vài ngày sau đó. Trước đây, [anh] cũng từng xuất hiện giả tướng nghiệp bệnh này, [ví như] nôn mửa, bị sốt và hô hấp khó khăn, nhưng thông thường chưa đến ba ngày thì anh đã bình phục, theo như anh nói là “nhanh đến nhanh đi”, đột nhiên đến, và đột nhiên đi.
Nhưng lần này khác với những lần trước, anh cho biết, ngực bắt đầu đau sau khi anh ngã xuống đất. Lúc này, anh cũng không có chính niệm, anh kể với tôi rằng, anh đã động niệm bất hảo, lẽ nào mình bị tắc nghẽn mạch máu, anh thấy không chắc. Do đó, anh gọi điện thoại cho thân nhân làm bác sỹ, hỏi xem anh xuất hiện triệu chứng này là như thế nào? Thân nhân nói: Tôi phán đoán anh bị tắc nghẽn động mạch, anh phải đến bệnh viện ngay, rất nguy hiểm đó! Sau khi cảm ơn thân nhân, anh còn nhắn nhủ thân nhân đừng nói cho con trai của chúng tôi biết. Nhưng không lâu sau, con trai đã lái xe đến dưới nhà, cháu gọi điện thoại cho tôi, bảo chúng tôi cùng cháu đến bệnh viện, [cháu nói] nếu chúng tôi không xuống, thì cháu sẽ gọi 120 để kêu xe cứu thương. Chúng tôi thảo luận với nhau một chút, rồi xuống lầu và cùng cháu đến bệnh viện.
Sau khi nhập viện, chồng tôi được đo điện tâm đồ và thử máu. Sau khi có kết quả xét nghiệm, bác sỹ điều trị gọi tôi và con trai đến phòng làm việc của bác sỹ, cho biết tình hình rất nghiêm trọng, nồng độ BNP bình thường là dưới 125pg/ml, kết quả xét nghiệm cho thấy [nồng độ BNP của anh] vượt quá 8.000, ngày mai [bác sỹ] sẽ chụp ảnh cho anh trước, 99% là phải làm phẫu thuật để đặt stent, nói cách khác, dựa trên kết quả xét nghiệm, bác sỹ chẩn đoán anh bị tắc nghẽn mạch máu.
Hôm sau, khi chồng tôi được đưa vào phòng phẫu thuật, tôi đã nói với anh một câu: “Anh nhất định phải có chính niệm!” Hai chúng tôi nhìn nhau một lúc, anh cũng hiểu ý của tôi, rồi anh được đưa vào phòng phẫu thuật. Nhưng thật bất ngờ, chưa đến 20 phút sau, anh được đưa ra khỏi đó. Bác sỹ cho biết, mạch máu của anh rất thông, không có vấn đề. Sau đó, họ lại chụp CT phổi, và siêu âm màu chi dưới của anh.
Khi chờ kết quả xét nghiệm, chồng tôi đột nhiên nói: “Có vẻ như anh khỏe rồi!” Sau đó, anh muốn ăn, cơ thể hồi phục trở lại trạng thái bình thường cho đến tận hôm nay.
Sau đó, bác sỹ lấy kết quả xét nghiệm đến phòng bệnh và cho biết, kết quả chụp CT và siêu âm màu không thấy điều bất thường. Chồng tôi cũng nói với bác sỹ rằng anh đã cảm thấy bình thường. Bác sỹ hoài nghi và nói tiếp: “Căn bệnh này của anh khiến tôi thấy sợ! Nếu bệnh tình của anh còn giống lúc nãy, thì năm nay tôi không thể ăn Tết rồi, đêm giao thừa tôi phải nghĩ về chuyện này, sao có thể như thế nhỉ? Điều này không khoa học! Tôi xem đi xem lại ảnh chụp cả ngày, nhưng không thấy cục máu đông nào!” Sau đó, bác sỹ gượng cười và nói: “Tôi chỉ có thể dùng thuốc điều trị tắc nghẽn mạch máu để chữa trị cho anh.”
Sau khi chồng tôi nhập viện, anh chỉ sử dụng một liều thuốc chống đông máu. Về sau [chúng tôi] mới biết, đó là liệu pháp tiêm thuốc vào mạch máu, đối với bệnh nhân phát bệnh quá 24 giờ, nó không có ý nghĩa gì, về cơ bản nó không có tác dụng điều trị. Thời điểm chồng tôi nhập viện đã là ngày thứ tư sau khi anh đột nhiên ngã xuống đất, ngày thứ hai sau khi nhập viện, triệu chứng tắc nghẽn mạch máu hoàn toàn biến mất, tất cả bác sỹ đều nói: Thần kỳ lắm! Một liều thuốc chống đông máu đã làm tan cục máu đông à, về cơ bản đó là chuyện không thể! Cuối cùng bác sỹ điều trị nói: “Anh chị hãy đến bệnh viện lớn để kiểm tra nhé, sau khi có kết quả, thì nhất định phải nói cho tôi biết đó.”
Điều đáng tiếc là, khi ấy tôi thực sự không nghĩ ra những lời phù hợp để nói cho [bác sỹ] biết sự siêu thường và sự thần kỳ của Đại Pháp. Chúng tôi không nghe theo lời đề nghị của bác sỹ, và bỏ thuốc mà bác sỹ kê toa, hôm đó chúng tôi làm thủ tục xuất viện, rồi về nhà.
Sau khi về nhà, tôi và chồng chia sẻ về trải nghiệm trong vài ngày đó. Thông qua việc hướng nội, chồng tôi tìm thấy nhiều vấn đề tồn tại ở bản thân, anh nói: Lần này bày ra trước mắt anh là một quan sinh tử, anh không vượt quan tốt, Sư phụ từ bi lại cứu anh lần nữa. Ban đầu, chính vì anh động niệm bất hảo, tin nghe lời phán đoán của thân nhân làm bác sỹ, nên kết quả xét nghiệm ở bệnh viện giống như anh nghĩ, hơn nữa còn rất nghiêm trọng, đó là: Anh đã động niệm của con người, thì chỉ có thể là kết quả của con người thôi.
Sau đó tại sao kết quả lại thay đổi? Vì hôm đó khi chồng tôi vào phòng phẫu thuật, tôi đã gọi lớn tên anh [và nói], “Anh nhất định phải có chính niệm!” Sau khi lên bàn phẫu thuật, điều đầu tiên chồng tôi nghĩ đến là: Nếu mình làm phẫu thuật đặt stent, thì những người đã từng nghe mình nói sự thật về Đại Pháp trong nhiều năm qua sẽ nghĩ như thế nào? Liệu họ còn tin Đại Pháp tốt hay không? Điều này ảnh hưởng rất tiêu cực đến Đại Pháp! Chẳng phải mình bôi nhọ Đại Pháp rồi sao? Do đó, chồng tôi lập tức cầu xin Sư phụ để cho kết quả xét nghiệm bình thường. Vì tôi và đồng tu chồng đã động chính niệm, nên kết quả xét nghiệm không thấy điều bất thường.
Chúng tôi biết rất rõ, đó là Sư phụ từ bi đang khán hộ mình! Đó là sự thần kỳ và sự siêu thường của Đại Pháp! Từ đó, chúng tôi còn thể ngộ được lời giảng Pháp của Sư phụ:
“tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.” (Chuyển Pháp Luân)
Điều siêu thường hơn là, chưa đến một tháng sau sự việc này, nhà của thân nhân ở địa phương khác xảy ra vấn đề, chồng tôi lái xe chở tôi đến nhà của thân nhân, chiều đi và về hơn 200 km, nhưng không có vấn đề gì. Sau khi thân nhân biết tình hình của chúng tôi, mọi người đều vui mừng nói, (Pháp Luân Công) cũng lợi hại lắm!
Thông qua thái độ cư xử của chúng tôi và những kỳ tích xảy ra với chồng tôi, tất cả những người quen biết chúng tôi đều ca ngợi sự vĩ đại và sự siêu thường của Đại Pháp. Về cơ bản, họ hàng bạn bè của chúng tôi hiện đã làm tam thoái, còn có người đã đọc sách “Chuyển Pháp Luân”.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/7/21/醫生困惑-「這不科學呀-」-479880.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/7/219853.html
Đăng ngày 15-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.