Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại lục
[MINH HUỆ 22-06-2024] Năm 2015, tôi tham gia kiện Giang, trước khi kiện tên đại ma đầu Giang, tôi đã hỏi con gái (tiểu đồng tu): “Mẹ kiện Giang, con có ý kiến gì không?” Cháu nói: “Con ủng hộ mẹ.” Lúc đó tôi có một niệm đầu: Cho dù hôm nay cảnh sát có tới nhà, mình cũng sẽ kiện Giang, trả lại sự thanh bạch cho Sư phụ.
Sau khi kiện Giang, sáu cảnh sát đã đến nhà tôi, hôm đó đúng vào ngày tôi đi họp phụ huynh cho con gái, chỉ có con gái ở nhà, cảnh sát liên tục yêu cầu mở cửa, cháu không mở. Sau đó chồng tôi về nhà mở cửa, cảnh sát liền lục soát khắp nhà, chồng đánh nhau với họ, và bị họ ép xuống đất. Nhưng cảnh sát không tìm được gì, cuối cùng họ lấy cuốn danh bạ điện thoại của chính quyền thành phố rồi rời đi. Bởi vì con gái nói với tôi rằng cảnh sát đang ở nhà, nên tôi đã không về nhà sau buổi họp phụ huynh.
Tôi ở nhà đồng tu trong một tháng. Lúc đó đồng tu này đang bị kết án phi pháp. Vợ của đồng tu là một người thường rất có chính nghĩa, cô ấy rất ủng hộ Đại Pháp, khi đó tôi sợ liên lụy cô ấy nên muốn rời đi, nhưng vợ của đồng tu không cho tôi đi, vì vậy tôi đã ở lại đó.
Về sau có một đồng tu nghe nói về những gì xảy ra với tôi, cô ấy đã đến học Pháp, chia sẻ và phát chính niệm với tôi. Trước khi cô ấy đến, tôi có một giấc mơ, trong mơ có một con số là 39, vì lúc đó tên trường của con gái là 39 nên tôi nghĩ ngay rằng cháu có chuyện gì không ổn, những nhân tố tình theo đó chiếm đầy trường không gian của tôi, từ tình sinh ra tâm lo lắng, tâm sợ hãi và tình cảm với con gái cũng đột nhiên trỗi dậy, bản thân chỉ còn lại 1% chính niệm, căng thẳng đến mức không thể thở được và thậm chí không thể ngẩng đầu lên khi nằm trên giường. Sau đó đồng tu đến bảo tôi đọc thuộc Pháp của Sư phụ:
“Chư vị làm một người tu luyện chân chính, Pháp Luân của chúng tôi [sẽ] bảo hộ chư vị. Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Tôi thoạt nhìn, câu Pháp này vừa hay nằm ở trang 39 của quyển “Chuyển Pháp Luân”, đây thực sự là Sư phụ muốn đồng tu tìm gặp tôi, đến để giúp tôi đề cao.
Bắt đầu từ hôm đó, tôi liên tục học thuộc Pháp bất kể ngày đêm, thậm chí buổi tối đi ngủ cũng học thuộc, chính niệm mạnh lên từng chút một, sau đó tôi học Pháp luyện công và hướng nội tìm. Hướng nội tìm thực sự rất then chốt, Sư phụ thấy tôi có tâm hướng nội tìm, nên giúp tôi nhớ lại một niệm mà tôi đã xuất ra trước khi kiện Giang, đó là “cho dù cảnh sát có tới nhà, mình cũng sẽ kiện Giang”. Thực chất đằng sau câu nói này có tâm chứng thực tự ngã và tư tâm của vị tư vị ngã, không có đứng trên góc độ cứu độ chúng sinh và chứng thực Pháp để làm việc này.
Nhưng tôi cảm thấy vẫn không tìm được gốc rễ, và tôi nói với Sư phụ rằng: “Sư phụ ơi, dường như con vẫn chưa tìm được sạch sẽ, thỉnh cầu Sư phụ điểm hóa cho đệ tử ngu dốt.” Kết quả là khi phát chính niệm, Sư phụ đã đả xuất ra một cảnh tượng, đó là khi con gái tôi 3 tháng tuổi, tôi nhìn vào mặt cháu và xuất ra một niệm: “Sư phụ ơi, con không thể bị bức hại lúc này, con gái của con còn quá nhỏ, hãy đợi đến khi con con 15, 16 tuổi, con sẽ không sợ.” Kết quả là khi cháu 16 tuổi, bức hại đã xảy ra thông qua việc kiện Giang. Tôi lập tức minh bạch ra vấn đề xuất ra tại đây, đệ tử Đại Pháp không thể tùy tiện động niệm, nếu động niệm phải là chính niệm. Lúc ấy tôi xuất ra một niệm không chính đã chiêu mời khổ nạn này nhiều năm sau đó.
Sau khi tôi lưu lạc không nhà một tháng, nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, tôi về nhà mẹ đẻ, và sau một tháng điều chỉnh nữa, tôi trở về nhà riêng của mình. Kể từ đó, cảnh sát cũng không đến nhà quấy nhiễu chúng tôi nữa, nhân tố tà ác đã bị giải thể.
(Phụ trách biên tập: Lý Minh)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/6/22/大法弟子不能輕易動念-476923.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/25/219676.html
Đăng ngày 07-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.