Bài viết của Tiểu Tĩnh, đệ tử Đại Pháp tại Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-05-2024] Tiến trình Chính Pháp đang tấn tốc nhanh chóng. Trong thời kỳ lịch sử quá độ từ tu luyện Chính Pháp sang Pháp chính nhân gian, các đệ tử Đại Pháp chân tu đều đang làm ba việc trợ Sư chính Pháp mà Sư tôn yêu cầu chúng ta làm tại các hoàn cảnh khác nhau, lĩnh vực khác nhau. Bởi vì các đệ tử chúng ta đều biết rằng thời gian chúng ta có được hiện nay là nhờ Sư tôn vĩ đại đã đánh đổi bằng cả sức chịu đựng cự đại của Ngài.

Trong nhóm nhỏ học Pháp của chúng tôi, mọi người đều kiên trì học Pháp tập thể, tỷ học tỷ tu, ngoại trừ đêm giao thừa và ngày mùng một Tết ra thì về cơ bản không có ngày nào nghỉ cả. Nhóm học Pháp tại nhà tôi và hoàn cảnh học Pháp tập thể là những gì Sư phụ lưu lại, do vậy tôi thường chia sẻ với các đồng tu: “Chúng ta không được ngừng học Pháp tập thể dù chỉ một ngày. Ngày nào tôi cũng sẽ đợi mọi người đến học”. Vậy là, mỗi tối chúng tôi đều cùng nhau học Pháp trong hai giờ đồng hồ, cứ ba tiếng chúng tôi lại phát chính niệm. Tôi cảm thấy mỗi đồng tu đều có thể theo kịp tiến trình Chính Pháp. Chúng tôi duy trì phát tài liệu chân tướng và giảng chân tướng trực diện một cách rõ ràng, thấu đáo.

Điều tôi muốn chia sẻ là trong khi làm tốt ba việc, chúng ta tuyệt đối không được lơ là việc tu tốt bản thân. Thời gian gần đây bản thân tôi gặp việc liền hướng nội tìm, Sư tôn đã cho triển hiện kỳ tích qua hai sự việc nhỏ. Tôi xin viết ra để chia sẻ cùng các đồng tu.

1. Khi gặp vấn đề, đừng chỉ nhìn bề ngoài mà hãy hướng nội tìm

Một tối cách đây mấy hôm, sau khi học Pháp nhóm, như thường lệ chúng tôi cùng nhau giao lưu chia sẻ đến 9 giờ 30 tối. Sau khi các đồng tu ra về, tôi cũng theo thường lệ đi đón con sau giờ tự học. Khi đến bãi đậu xe, tôi phát hiện thấy xe của mình bị một chiếc xe thương mại chặn lối ra. Tôi biết rõ chỉ cần chậm trễ vài phút là sẽ bị muộn. Khi đến trường, tôi sẽ không thể tìm được chỗ đậu xe tại bãi đỗ xe ngày. Nhưng đầu tiên tôi nghĩ đến bản thân là một người tu luyện, tình huống này chẳng phải là để tôi tu khứ tâm thiếu kiên nhẫn của mình sao. Tôi bình tĩnh trở lại, nên xử lý như thế nào thì cứ từng bước một giải quyết.

Tôi lên tầng trên tìm người hàng xóm để hỏi xem chủ xe là ai. Người hàng xóm cho biết chủ xe ở tầng 5. Tôi liền chạy lên tầng 5, nhưng không biết nhà bên trái hay bên phải, bèn gõ cửa cả hai nhà nhưng rất lâu không nhà nào mở cửa. Lúc này tôi có phần sốt ruột: Làm sao bây giờ, đã muộn rồi. Tôi lại chạy xuống tầng dưới, thầm cầu xin Sư phụ trong tâm: Sư phụ, xin Ngài giúp đệ tử, thời gian không còn kịp nữa rồi. Tôi vừa chạy đến chỗ để xe, một luồng ánh sáng chói rọi thẳng vào tôi. Hóa ra đó là ánh đèn chiếu của bác bảo vệ. Nhờ chỉ dẫn của bác ấy mà tôi đã tìm được số điện thoại của chủ xe ở một chỗ khuất trong chiếc xe kinh doanh đó. Tôi cảm ơn bác ấy rồi vội gọi điện cho chủ xe. Người chủ xe nói sẽ xuống ngay. Rút cuộc tôi đợi mấy phút vẫn chưa thấy đâu, tôi nhìn đồng hồ thì đã là 9 giờ 46. Giờ này mọi khi tôi đã có mặt ở cổng trường rồi.

Trong lúc tôi đang sốt ruột thì người chủ xe từ từ đi xuống. Mặc dù tôi ngoài miệng nói lời lịch sự nhưng trong lòng bắt đầu oán trách: “Anh đã đỗ xe lung tung, tôi gọi điện mà còn không xuống ngay, lề mề mất thời gian quá”. Người chủ xe nói: “Nghe điện thoại xong là tôi xuống ngay”. Lúc này, tôi mới giật mình: Ồ, không phải mình đang hướng ngoại tìm lỗi của người khác sao? Đã thế, minh còn phàn nàn chỉ trích, mình đã không làm được Thiện rồi. Trong lòng tôi cảm thấy rất khó chịu, thất vọng vì bản thân tu luyện quá hời hợt. Cứ hễ mâu thuẫn gia tăng một chút là tôi bắt đầu hướng ngoại, không thể liên tục hướng nội như một người tu luyện chân chính, sao tôi không biết nghĩ cho người khác vậy? Hơn nữa, tôi còn gọi người ta vào lúc tối muộn, vậy có lý do gì để oán trách đây? Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy thật xấu hổ, cảm thấy thật có lỗi với sự từ bi khổ độ của Sư phụ. Tôi thầm hạ quyết tâm: Từ nay trở đi, mình nhất định mọi việc đều hướng nội, không hướng ngoại tìm nữa, phải quy chính bản thân trong Pháp.

Tôi bình tâm trở lại, trên đường đi tiếp tục tìm thiếu sót ở bản thân, quên cả việc muộn giờ. Đến trường học, tôi nhìn đồng hồ thì thấy chỉ mất 3, 4 phút trong khi thường ngày đều phải mất 15, 16 phút để đến trường. Thần kỳ hơn là cổng trường không những không bị ùn tắc giao thông mà chỗ đỗ xe hằng ngày còn có một khoảng trống như thể dành riêng cho tôi.

Tôi đỗ xe, trong tâm tràn ngập lòng biết ơn vô hạn đối với Sư phụ. Không phải lúc nào tôi cũng làm tốt việc nhỏ này, mà luôn có nhân tâm trong đó. Nhưng ngay khi tôi bắt đầu hướng nội, chính niệm khởi lên là Sư phụ đã hóa giải phiền toái cho tôi. Cảm ơn Sư phụ. Từ nay về sau, đệ tử nhất định càng thêm tinh tấn, tu tốt bản thân, cứu được nhiều người hơn, bước thật chính trên đoạn đường tu luyện cuối cùng.

2. Nghiêm khắc hơn với bản thân, tìm ra chỗ lậu trong tu luyện

Gần đây, tôi cảm thấy buồn ngủ khi học Pháp và phát chính niệm. Lúc đầu, tôi chỉ nỗ lực gia cường ý chí, liên tục bài xích và phủ nhận trạng thái này, nhưng hiệu quả không mấy rõ ràng. Lúc nghiêm trọng, tôi còn buổn ngủ trong khi học Pháp nhóm. Ngay cả khi phát chính niệm, tôi còn chưa niệm xong khẩu quyết thì ý thức đã mê mờ. Khi đả tọa, tôi cảm thấy có chút không chịu nổi khi thực hiện động tác gia trì thần thông. Đây là những trạng thái mà tôi chưa từng xuất hiện trước đây.

Tôi suy ngẫm: trước đây tôi thường phát chính niệm xong vào lúc 10 giờ tối rồi đi ngủ, đến 11 giờ 55 khi chuông báo thức vang lên lại dậy phát chính niệm. Sau đó, vì tôi hẹn với đồng tu A các buổi sáng hàng ngày ra ngoài giảng chân tướng trực diện, nên tôi điều chỉnh thời gian chép Pháp đến 11 giờ 55, phát chính niệm sau đó đi ngủ. Tôi thức dậy lúc 3 giờ 50 sáng để luyện công. Sau mấy ngày, tôi đã thích ứng được, hơn nữa trạng thái còn rất tốt. Sau đó, có hôm tôi lại nghĩ có lẽ một ngày như thế quá bận rộn, lại thêm một số vấn đề trong cuộc sống và công việc khiến tôi mệt mỏi. Hôm đó tôi đã ngủ hai tiếng vào buổi trưa. Nhưng trạng thái của tôi không khá hơn mà còn càng thêm mê mờ.

Lúc này tôi nhận ra có điều gì đó không đúng, tôi đang hướng ngoài mà cầu. Tại sao trạng thái của tôi đang rất tốt lại không còn tốt nữa? Tôi phải tĩnh tâm xuống và hướng nội tìm ở bản thân xem vấn đề nằm ở chỗ nào. Nhưng tôi tìm cả ngày cũng không tìm ra.

Cho đến một tối đi đón con, trên đường lái xe về tôi không thể cố được nên đã ngủ gật mấy chục giây trong khi chờ đèn đỏ. Sau khi về đến nhà, lần ngược lại từng chút một theo sự việc ngủ gật khi lái xe này, tôi đã tìm ra vấn đề: là điện thoại di động. Gần đây, mỗi tối lúc đợi con, ngồi trong ô tô tôi đều xem sáu hoặc bảy phút chương trình trên nền tảng mua sắm. Đối với tôi mà nói, đây là một tâm chấp trước không dễ nhận ra. Bởi vì tất cả các đồng tu trong nhóm học Pháp của chúng tôi ít nhiều đều chấp trước vào điện thoại di động. Còn tôi đã hạn chế sử dụng điện thoại di động tương đối triệt để. Về cơ bản, tôi không xem điện thoại ngoại trừ một số công việc cần thiết. Tôi nghĩ điện thoại di động không còn hấp dẫn tôi nữa. Không hiểu sao một số đồng tu lại bị mê đắm bởi điện thoại di động. Vì vậy, không dễ để tôi tìm được cái tâm này.

Gần đây trong khi tôi đang đợi con trên xe, tôi luôn vừa lắng nghe các bài chia sẻ vừa vào các trang mua sắm. Quả là tôi quá thiếu nghiêm túc, trạng thái cũng không chính. Nghĩ tới đây, tôi cảm thấy thực sự xấu hổ. Tôi nhanh chóng quy chính trong Pháp. Sau khi tôi từ bỏ thói quen xấu này, tâm tôi chợt bừng sáng. Thuận theo đó trạng thái buồn ngủ cũng biến mất.

Sau đó còn xảy ra một điều kỳ diệu nữa: Một sáng tôi thức dậy lúc 3 giờ 47, thuận tay tắt báo thức và đứng dậy luyện công mà quên đặt báo thức cho ngày hôm sau. Vào 3 giờ 51 hôm sau, âm thanh báo thức vang lên trong đầu tôi. Đó là thứ âm nhạc giống như chuông báo thức mà tôi đặt, nhưng nghe nhẹ nhàng và dễ chịu hơn. Đây là Sư phụ đã gọi tôi dậy để luyện công. Tôi luyện động tác theo khẩu lệnh từ bi và uy nghiêm của Sư phụ mà trong lòng xúc động vô hạn: Sư phụ! Đệ tử thật quá đỗi hạnh phúc, đệ tử nhất định sẽ xứng với danh hiệu đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp!

(Phụ trách biên tập: Văn Khiêm)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/17/475862.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/3/219356.html

Đăng ngày 25-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share