Bài viết của Pháp Lạp Tử, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 02-05-2024] Gần đây, tôi đã giải đãi trong tu luyện và bị ám ảnh bởi điện thoại di động. Ban đầu, tôi chỉ định xem qua một chút nhưng rồi sau đó từ 10 phút lên đến nhiều giờ đồng hồ, và cuối cùng nó đã kiểm soát được tâm trí tôi.
Mặc dù sau mỗi lần xem xong, bỏ điện thoại xuống tôi đều cảm thấy rất hối hận nhưng tôi đã không thể kiểm soát được bản thân mình nữa. Tôi không muốn làm bất cứ việc gì và cảm thấy khó chịu đứng ngồi không yên khi không được xem điện thoại di động.
Hệ quả là tôi không thể tập trung học Pháp và coi việc học Pháp như một nhiệm vụ cần phải làm. Tôi cũng không thể luyện công thường xuyên. Đôi khi có đoạn thời gian tôi cảm thấy thật khó để ra khỏi giường, luyện bài công pháp thứ năm thì nửa mê nửa tỉnh. Tôi cũng quên mất sứ mệnh giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.
Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) vào năm 1999, tôi chủ yếu ở trong trạng thái độc tu. Gần đây, nhờ sự an bài của Sư tôn, tôi đã quen một đồng tu. Cô ấy kể với tôi: “Tôi mơ thấy chị ăn mặc như một người thường, và còn mắc bệnh nguy kịch. Người nhà không tu luyện của chị muốn đưa chị tới bệnh viện, còn tôi nói với chị hãy nhanh chóng dậy đi và cùng tôi đi cứu thế nhân!”.
Nghe đồng tu nói xong, tôi giật mình chấn động và nghĩ đến chứng nghiện điện thoại của mình. Nhưng vì sợ mất mặt nên tôi đã không phơi bày chấp trước đó ra, mặc dù tôi biết cần phải thanh trừ nó. Lúc đó, tôi còn thực sự muốn xem một đoạn video ngắn nên tôi chỉ nghĩ đến việc xem hết đã, còn việc cai điện thoại di động thì để sau.
Có lẽ vì tôi đã không phơi bày cái chấp trước này trước mặt đồng tu mà còn dung dưỡng nó nên nó càng ngày càng lớn hơn và tôi vẫn tiếp tục xem các video mới hàng ngày.
Mấy hôm sau, đồng tu ấy lại đến. Cô ấy cho biết có vài học viên ở chỗ cô ấy bị chấp trước vào điện thoại động. Một số đã qua đời vì nghiệp bệnh trong khi một số khác đang vượt quan. Hơn nữa, trong số đó có một đồng tu đã khai thiên mục và nhìn thấy ma sắc ở ngay bên cạnh mình, nhưng cô ấy không thể làm được gì.
Tôi đã chấn động khi nghe được điều này bởi mỗi lần bỏ điện thoại xuống, tôi đều cảm thấy rất hối hận và phát chính niệm để thanh lý trường không gian của bản thân, nhưng việc này dường như không có tác dụng. Vì vậy, tôi đã nói với đồng tu về chấp trước bất hảo của mình và quyết tâm loại bỏ nó.
Sư phụ đã giảng:
“Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Sau khi phát ra niệm này, Sư phụ liền giúp tôi loại bỏ những vật chất xấu đó. Tôi không còn quan tâm đến điện thoại di động nữa và không muốn sử dụng nó nữa. Khi chính niệm xuất lai, tôi đã có thể tập trung học Pháp.
Hiện giờ, tôi cảm nhận được niềm vui khi học Pháp và không còn mệt mỏi nữa. Tôi có thể luyện công thường hằng và không còn mê mờ khi thiền định. Tôi cũng xuất tâm cứu người và không còn lo sợ khi nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp nữa.
Có điều gì chưa phù hợp với Pháp, mong các đồng tu từ bi chỉ rõ.
Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/2/475824.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/9/218951.html
Đăng ngày 15-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.