Bài viết của Tĩnh Tĩnh, đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông

[MINH HUỆ 26-05-2024] Sau khi tốt nghiệp cấp hai, tôi không thi lên cấp ba. Cha tôi ghi danh cho tôi đi học lại. Nhưng mẹ tôi trọng nam khinh nữ, không cho tôi đi, tôi giận mẹ và không muốn nhìn thấy bà. Khi ấy, mẹ đi làm, thì tôi ở nhà ngủ; còn mẹ ở nhà, thì tôi sẽ đi làm. Mẹ mắng tôi, hăm dọa rằng bà sẽ đưa tôi đi xa.

Mẹ thực sự đã gả tôi cho một gia đình rất nghèo nằm cách nhà tôi vài ngàn dặm.

Khi ấy, tôi nghĩ, mình nhất định phải xuất sắc hơn người. Thật không ngờ, chồng tôi là con thứ hai, mẹ chồng không quan tâm đến con cái. Suốt ngày từ sáng đến tối, tôi bận trong bận ngoài, mệt mỏi đến mức sức cùng lực kiệt. Tôi thường xuyên nghĩ, vì sao số phận của mình cực khổ đến thế? Tôi càng oán giận mẹ hơn, cảm thấy tất cả những bất hạnh này là mẹ gây ra cho mình.

Năm 1996, tôi đắc được Đại Pháp vạn năm khó gặp. Tôi không ngớt phấn khích, cuối cùng tôi đã minh bạch ý nghĩa đích thực của đời người là phản bổn quy chân. Nỗi khổ đã chịu trong nhiều năm nay thật xứng đáng, tôi như trút được gánh nặng ngàn cân trong tâm. Những tháng ngày cơ cực của tôi đã kết thúc.

Tôi không hận mẹ nữa. Năm 2004, tôi về nhà thăm mẹ. Mẹ nói: “Con gái à, mẹ nghe nói trên trời rớt xuống rất nhiều cuốn sách lấp lánh màu vàng kim, giống như ánh mặt trời sáng chói vậy đó. Con đã có sách chưa?” Tôi vui mừng nói: “Con đã có một cuốn sách quý như thế. Vậy nên, con mới đến gặp mẹ đây.”

Năm 2021, mẹ đã ở nhà tôi hơn 40 ngày. Vào ngày thứ hai đến nhà tôi ở, mẹ nói: “Ồ, con gái, mẹ xin lỗi con nhé.” Tôi cười nói: “Tất cả đều đã là chuyện quá khứ, con không nhớ gì đâu. Sư phụ Đại Pháp dạy con làm người tốt theo Chân-Thiện-Nhẫn, đối với ai cũng tốt, huống chi mẹ là mẹ của con. Tất cả chúng ta đều nên cảm ơn Sư phụ.” Mẹ nói: “Sư phụ tốt quá.”

Chớp mắt, tôi đã là một đệ tử Đại Pháp tu lâu, đắc Pháp được hơn 20 năm rồi. Mặc dù tôi đắc Pháp hơn 20 năm, nhưng tôi luôn cảm thấy mình vẫn chưa học Pháp nhập tâm, chưa thể giữ vững tâm tính trước mọi việc, và luôn bị tâm người thường dẫn động. Chính Pháp đã đến cuối cùng, Sư phụ bảo các đệ tử làm tốt việc cứu độ chúng sinh. Tôi nghe lời Sư phụ, mỗi buổi sáng đều cùng đồng tu đi giảng chân tướng. Khi giảng chân tướng, chúng tôi gặp đủ loại người, có người nói cảm ơn, có người mắng chửi, còn có người hỏi chúng tôi có được trả tiền hay không. Chúng tôi không tranh luận với người ta, trong tâm chỉ hy vọng rằng tất cả những người Trung Quốc đáng quý đều có thể được cứu độ.

(Bài viết được chọn lọc để kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới trên Minghui.org )

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/5/26/【慶祝5.13】平凡的心-477940.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/30/218374.html

Đăng ngày 20-06-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share