Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-02-2024] Cách đây không lâu, hơn 20 học viên Pháp Luân Đại Pháp ở địa phương của tôi đã bị bắt cùng với một số thành viên trong gia đình của họ. Hầu hết các thành viên trong gia đình của họ không phải là học viên và các học viên lớn tuổi đã được trả tự do trong cùng ngày, tuy nhiên hơn 10 học viên vẫn bị giam giữ. Chúng tôi đã làm việc với gia đình các học viên để tìm cách giải cứu họ và tận dụng cơ hội này để giảng rõ chân tướng cho cảnh sát và các quan chức tư pháp. Với sự bảo hộ của Sư phụ và chính niệm của các học viên, tất cả các học viên đã được trả tự do không lâu sau đó.

Tôi muốn chia sẻ một số ví dụ về cách chúng tôi kiên nhẫn và bền bỉ làm việc với người nhà của một số học viên bị giam giữ.

Mạnh và Nam, một cặp vợ chồng trẻ

Trong số các học viên bị bắt có một cặp vợ chồng trẻ, Mạnh và Nam. Chúng tôi đến thăm bố mẹ của Mạnh trước. Cha của anh ấy bị liệt vì đột quỵ, vì vậy chúng tôi đã cố gắng thuyết phục mẹ của anh ấy đến đồn cảnh sát để yêu cầu trả tự do cho Mạnh. Bà ấy không ủng hộ Mạnh tu luyện Đại Pháp và không muốn tham gia, vì vậy chúng tôi cảm ơn bà ấy và rời đi.

Các học viên khác đã đến nơi làm việc của Mạnh để nhờ người quản lý của anh giúp đỡ. Người quản lý của anh đánh giá cao hiệu suất làm việc của Mạnh và hiểu Pháp Luân Đại Pháp đã cải biến anh thành một người tốt hơn. Ông ấy hứa sẽ giúp đỡ Mạnh bất cứ khi nào có thể.

Hai tuần sau, chúng tôi quay lại gặp mẹ của đồng tu Mạnh và cố gắng thuyết phục bà giúp đỡ. Lần này, bà ấy đã cảm động và đồng ý thuê luật sư để giúp đỡ. Ngay sau đó, chúng tôi nghe tin Mạnh đã được trả tự do. Tất cả chúng tôi đều được khích lệ bởi kết quả tích cực này.

Chúng tôi cũng đã đến thăm cha mẹ của Nam, nhưng cha cô ấy dường như đã bất lực trước cuộc bức hại. Ông không hy vọng nhiều vào việc chúng tôi có thể tìm lại công lý. Nhưng chúng tôi vẫn không bỏ cuộc và nói với ông rằng con gái ông ấy không làm gì sai khi thực hành đức tin của mình, chính các quan chức chính phủ đã vi phạm pháp luật khi bức hại cô ấy. Ông được khích lệ bởi điều này và đồng ý hợp tác với chúng tôi để giải cứu Nam.

Cha của Nam đã già yếu, nên chúng tôi đã có nhiều cảm xúc lẫn lộn khi ông cùng chúng tôi lên xe buýt đến đồn công an. Nếu cuộc đàn áp không xảy ra, ông có thể đã được tận hưởng cuộc sống yên bình ở tuổi hiện tại. Nhưng ông nói với chúng tôi rằng ông cảm thấy rất xúc động khi thấy chúng tôi rất quan tâm đến con gái của ông và ông cũng quyết định mình phải làm một điều gì đó.

Ông cũng phải đối mặt với áp lực từ những thành viên khác trong gia đình, họ đã thúc giục ông báo cáo chúng tôi với cảnh sát. Ông đã vượt qua được áp lực đó và vẫn đồng ý thuê luật sư đến gặp học viên Nam tại trại tạm giam. Khi cảnh sát biết chuyện, họ đã sợ hãi và bắt đầu quấy rối ông, hỏi xem ai đã giúp ông thuê luật sư. Ông đã không nhượng bộ. Cuối cùng, học viên Nam đã được thả.

Học viên Văn

Học viên Văn đã tuyệt thực trong trại tạm giam để phản đối bức hại. Các lính canh cố bức thực cô, nhưng cô phản đối mạnh mẽ đến mức họ phải bỏ cuộc. Chúng tôi đã nói chuyện với chồng của học viên Văn và kể cho anh ấy biết cảnh sát đã vi phạm pháp luật như thế nào khi bắt giữ cô ấy. Anh ấy hiểu nhưng không biết làm cách nào để giúp cô. Chúng tôi gợi ý anh thuê luật sư cho cô ấy và anh đã đồng ý. Chúng tôi đã tìm được luật sư, nhưng đến phút chót, chồng của Văn lại từ chối ký hợp đồng. Chúng tôi đã cố gắng thuyết phục anh nhưng anh ấy nhất quyết không muốn có luật sư. Tuy nhiên, ba ngày sau, anh đã gọi điện cho chúng tôi để nhờ chúng tôi giúp tìm luật sư. Chúng tôi không hề tỏ ra khó chịu về sự thiếu quyết đoán của anh ấy, hơn nữa còn giúp đỡ anh bằng một thái độ tích cực.

Vài ngày sau, chúng tôi gợi ý anh đến đồn cảnh sát để yêu cầu thả người. Anh ấy nói với chúng tôi rằng anh không cảm thấy thoải mái khi làm điều đó vì anh không muốn một mình đối mặt với cảnh sát. Chúng tôi động viên anh ấy và nói rằng chúng tôi có thể đi cùng anh ấy, cuối cùng anh ấy đã đồng ý.

Sau khi rời đi, chúng tôi bàn bạc xem ai sẽ đi cùng anh ấy đến đồn cảnh sát, vì tốt nhất đó không phải là người có tên trong danh sách đen của cảnh sát. Một số học viên đã trở nên sợ hãi sau khi bị bắt giữ và họ không tích cực tham gia vào nỗ lực giải cứu nên thật khó để tìm được người phù hợp. Sau đó có người nghĩ đến một học viên trẻ tên là Kiên, là người mà cảnh sát không hề biết. Chúng tôi đã hỏi Kiên và anh ấy đã sẵn lòng giúp đỡ. Chúng tôi đã cảm tạ Sư phụ vì sự an bài này.

Ngày hôm sau, Kiên cùng chồng của học viên Văn đã đến đồn cảnh sát. Cảnh sát hỏi nhiều câu hỏi hóc búa nhưng Kiên đã xử lý rất tốt. Tối hôm đó, chồng của Văn nhận được cuộc gọi từ cảnh sát, yêu cầu anh quay lại văn phòng của họ để ký giấy tại ngoại cho Văn. Ngay sau đó, Văn đã được trở về nhà.

Học viên Cường và cha mẹ của anh ấy

Ngoài ra còn có một gia đình ba người bị bắt giữ lần này. Trong đó hai cha mẹ đã bị giam giữ hình sự, còn con trai của họ, anh Cường, bị giam giữ hành chính. Chúng tôi đã làm việc với vợ và chị gái của Cường để cố gắng tìm luật sư đại diện cho gia đình họ. Nhưng không giống như những trường hợp khác, lần này các luật sư địa phương tỏ ra ngần ngại tiếp nhận vụ việc, với lý do văn phòng tư pháp địa phương đã cấm họ đại diện cho các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Vợ của Cường không ủng hộ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của gia đình và to ra khá bất bình. Chúng tôi không nản lòng trước thái độ của cô ấy và tiếp tục nghĩ cách giải cứu họ. Mười ngày sau, Cường đã được trả tự do.

Sau khi cho Cường nghỉ ngơi một thời gian ngắn để hồi phục sau thời gian bị giam giữ, chúng tôi gợi ý anh ấy đến gặp cảnh sát và yêu cầu họ thả cha mẹ anh ấy. Lần đầu tiên anh đến đó, cảnh sát có thái độ tốt nhưng khẳng định không thể thả cha mẹ của Cường. Lần thứ hai anh tới đó, cảnh sát tức giận và anh đã không thể nói chuyện với họ.

Chúng tôi đã thảo luận tình hình với Cường và đề nghị rằng tốt nhất anh ấy nên nộp đơn khiếu nại cảnh sát. Anh ấy nói với chúng tôi rằng anh ấy đang phải chịu áp lực rất lớn vì anh ấy vừa mới được thả ra. Anh cũng lo lắng rằng hành động của mình sẽ khiến cảnh sát bức hại cha mẹ anh nhiều hơn. Chúng tôi đã động viên anh ấy và cuối cùng anh ấy đã đồng ý nộp đơn khiếu nại.

Đầu tiên, Cường gửi đơn khiếu nại lên viện kiểm sát địa phương. Họ không dám nhận nên anh đã gửi đơn lên mạng và gửi tài liệu qua đường bưu điện. Ngay khi anh chuẩn bị nộp tài liệu cho tòa án, cảnh sát đã gọi điện và nói rằng họ sẽ sớm cho cha mẹ anh tại ngoại.

Tất cả những học viên được đề cập ở trên đều đã được thả, hầu hết các học viên khác cũng được trả tự do không lâu sau đó.

Trong suốt quá trình giải cứu này, chúng tôi liên tục cảm nhận được sự hiện diện của Sư phụ. Mỗi bước tiến mà chúng tôi đạt được đều nhờ vào sự chăm sóc và bảo hộ của Sư phụ. Sư phụ đã làm mọi việc, chúng tôi vô cùng biết ơn sự gia trì của Sư phụ!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/25/473539.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/10/216530.html

Đăng ngày 15-06-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share