Bài viết của Minh Tâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-12-2023] Từ khi còn nhỏ tôi đã cùng bà ngoại học Pháp, nên tôi hiểu rõ chân tướng về Đại Pháp. Hơn 10 năm trước, bà tôi vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà bị giam trong tù và bị bức hại, khi đó tôi vẫn còn rất nhỏ. Tôi chỉ nhớ rằng lâu lắm rồi không được ăn món bà nấu. Rồi tới một ngày, bà trở về nhà cùng với một học viên Đại Pháp khác cũng bị bức hại. Bà gầy đi nhiều, mái tóc xoăn ngắn trước kia giờ trở nên dài và thẳng. Bà thay đổi nhiều đến mức tôi không thể nhận ra.
Khi còn nhỏ, tôi không hiểu thế nào là sự bức hại. Tôi chỉ biết rằng các học viên bị bắt chỉ vì họ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ngoài ra không có lý do nào khác. Chỉ khi lớn lên một chút, tôi mới hiểu thêm về những hành động tà ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi thầm ước rằng khi lớn lên tôi sẽ rời Trung Quốc và cùng với các học viên khác gửi đơn thỉnh nguyện tới Liên Hợp Quốc để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp và các học viên.
Duy trì chính niệm
Có lẽ do chúng ta đang tiến gần đến giai đoạn quan trọng cuối cùng nên các vị Thần muốn đặt ra những khảo nghiệm cuối cùng cho các đệ tử Đại Pháp. Một buổi chiều tan học về, tôi thấy mẹ vội vã thu dọn đồ đạc. Khi nhìn thấy tôi, mẹ nói rằng trong khi bà tôi ra ngoài giảng chân tướng, có người ác ý tố cáo, bà đã bị đưa đến đồn cảnh sát. Mỗi khi xảy ra chuyện không tốt, tôi lập tức niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Vì thế, mặc dù lúc đó đầu óc trống rỗng nhưng tôi đã giúp mẹ gói những cuốn sách Đại Pháp mà chúng tôi có trong nhà, đồng thời lặng lẽ nhẩm 9 chữ chân ngôn.
Mẹ tôi nói cảnh sát có thể sẽ đến khám xét nhà, hình ảnh cảnh sát lục soát và làm bừa bộn nhà của các học viên Đại Pháp mà tôi đã xem trên TV liền hiện lên trong tâm trí tôi. Mẹ tôi nói: “Đừng lo, họ sẽ không dám vào đâu.” Nghe vậy, tôi chợt bừng tỉnh. Đúng vậy, Sư phụ giảng rằng:
“Bởi vì người luyện công kia là tu luyện chính Pháp, là có lồng phòng hộ, họ đập không nổi.” (Chương III, Pháp Luân Công)
Tôi cảm thấy ngôi nhà của chúng tôi nhất định có một lớp lá chắn bảo vệ, nên cảnh sát mới không dám vào. Tôi cũng nhớ lại bà tôi đã từng nói rằng khi gặp vấn đề, niệm đầu tiên của chúng ta phải là chính niệm. Chúng ta không thể hoảng sợ và để cựu thế lực lấy cớ bức hại chúng ta. Vì vậy, tôi tự nhủ rằng đây là một khảo nghiệm đối với tôi. Tôi phải có chính niệm mạnh mẽ và không làm cho mọi chuyện trở nên xấu đi.
Mẹ tôi đến viện dưỡng lão để thu dọn đồ đạc, còn tôi ở nhà tiếp tục dọn đồ. Tôi vừa niệm “Đại Pháp hảo” vừa đóng gói sách. Sau khi thu dọn xong mọi thứ, tôi ngồi xuống làm bài tập nhưng tôi biết rằng chắc chắn mình sẽ không thể học như bình thường được. Vậy nên tôi lấy ra chiếc bùa hộ mệnh mà tôi luôn mang theo bên mình và nói với Sư phụ: “Thưa Sư phụ, xin Ngài hãy gia trì cho bà của con. Chắc chắn hôm nay bà sẽ được thả. Đây là một khảo nghiệm cho cả gia đình chúng con và chúng con sẽ không thừa nhận bất kỳ sự an bài nào của cựu thế lực. Con chỉ nghe theo lời chỉ dạy của Ngài.” Những suy nghĩ bất hảo bắt đầu xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi nhận ra rằng những suy nghĩ này chính là can nhiễu của cựu thế lực, nên tôi nói với chúng: “Các ngươi không thể can nhiễu đến ta. Những suy nghĩ đó không phải của ta. Ta chỉ tin vào Sư phụ. Ta sẽ không cúi đầu trước cựu thế lực. Ta chỉ làm theo sự an bài của Sư phụ. Diệt trừ hết thảy cựu thế lực.” Sau khi nói câu này vài lần, tôi đã bình tĩnh lại.
Tình hình đã cải biến
Mẹ tôi, ông ngoại và bố tôi đã đóng gói các tài liệu giảng chân tướng và liên lạc với đồn cảnh sát. Được Sư phụ gia trì, mọi việc bắt đầu tiến triển theo hướng tích cực. Chiều hôm đó, tôi hỏi mẹ tình hình về bà ngoại. Mẹ tôi nói rằng không có vấn đề gì. Cùng lắm thì bà sẽ bị giam giữ hai ngày rồi sẽ được thả về nhà. Tôi nói: “Bà chắc chắn sẽ không bị giam đâu. Con tin rằng hôm nay bà sẽ được thả.”
Quả nhiên, khi màn đêm buông xuống, bà tôi đã về nhà. Tôi đang tham gia một lớp học trực tuyến thì nghe thấy giọng nói của bà. Tôi cảm thấy nhẹ cả người. Sau lớp học, mẹ và tôi chia sẻ với bà về việc tu luyện. Chúng tôi đều nghĩ rằng gia đình tôi đã phối hợp rất ăn ý. Chính niệm của bà rất mạnh, trong khi đó chúng tôi ở bên ngoài cùng nhau phát chính niệm. Chúng tôi không phàn nàn hay đổ lỗi cho bất cứ ai. Cả gia đình dường như đã có được sự thống nhất và tất cả đều làm những việc cần làm một cách có trật tự. Ngoài ra, chúng tôi còn có sự gia trì của Sư phụ. Tất cả điều này dẫn đến một kết quả thỏa đáng.
Tôi nghĩ rằng, với tư cách là thành viên trong gia đình của một học viên Đại Pháp, là nhân chứng cho sức mạnh phi thường của Đại Pháp và là những người được hưởng lợi từ Đại Pháp, vào những thời điểm quan trọng như vậy, chúng ta phải hỗ trợ tối đa, hoàn toàn tin tưởng vào Sư phụ và Đại Pháp, đồng thời duy trì chính niệm để có thể hỗ trợ cho các học viên Đại Pháp của chúng ta và trợ Sư chính Pháp.
Trên đây là những hiểu biết hạn chế của tôi ở tầng thứ tu luyện hiện tại. Con xin cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ và gia trì cho chúng con trên đường tu luyện.
Xin vui lòng chỉ ra những điều còn thiếu sót.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/24/469605.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/30/214508.html
Đăng ngày 26-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.