Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở vùng Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-01-2024] Tôi nhớ rất rõ đó là một ngày mùa Xuân năm 1998, có người gõ cửa nhà tôi, khi mở cửa ra, tôi vô cùng kinh ngạc. Đó là em gái tôi, em gái tôi vốn bị tăng urê huyết giai đoạn cuối, bệnh viện đều đã bỏ cuộc không chữa trị được nữa, cô ấy cũng đã nhờ tôi lo liệu việc hậu sự. 2 tháng không gặp, giờ đây nhìn cô ấy khỏe mạnh, vui vẻ, làn da hồng hào rạng rỡ. Thật không thể tin được! Tôi vội mời em gái vào nhà.

Tôi chưa kịp hỏi han gì, em gái tôi đã nói cô ấy đã khỏi bệnh rồi. Tôi hiếu kỳ vội vàng hỏi làm cách nào có thể khỏi nhanh như vậy.

Em gái tôi nói: “Em đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thật kỳ diệu. Sức khỏe của chị cũng không tốt, mặc dù mới 38 tuổi, sao chị không tập đi?” Tôi lập tức đồng ý.

Bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Sau đó em gái đưa tôi tới hiệu sách để mua sách. Vào thời điểm đó, sách Pháp Luân Đại Pháp rất khan hiếm. Nhưng thật ngạc nhiên, hiệu sách có sẵn cả sáu cuốn sách Đại Pháp đang được xuất bản hồi đó, cùng với một bộ băng ghi âm các bài giảng ở Quảng Châu của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Cứ như thể tất cả đều đang đợi tôi vậy. Tôi đã mua cả bộ! Em gái tôi nói rằng tôi có duyên phận rất lớn với Đại Pháp, chúng tôi đều rất vui mừng.

Em gái cũng đã chỉ cho tôi cách luyện công, còn nhắc tôi rửa tay trước khi đọc sách Đại Pháp để thể hiện sự tôn kính. Cô ấy nói rằng mỗi lần đọc sách, tôi sẽ minh bạch được nhiều điều hơn. Tôi rất vui mừng vì bây giờ tôi đã có Sư phụ!

Nhưng khi bắt đầu đọc sách, chưa đọc được vài trang đã ngủ thiếp đi. Tôi ngủ được vài tiếng, sau đó thức dậy với cảm giác thư giãn và thoải mái. Tôi đã mất ngủ trong một thời gian dài và đã thử mọi cách mà không có cách nào. Ngoài ra, tim của tôi có lúc đạp loạn nhịp và tôi rất dễ bị giật mình. Buổi sáng ngủ dậy tôi thường bị đau ngực, tay chân cảm thấy rất lạnh, cũng thường bị đau nhức khắp người. Tôi đã đến nhiều bệnh viện để làm đủ loại xét nghiệm nhưng các bác sĩ không thể tìm ra nguyên nhân. Vậy mà chỉ sau khi đọc vài trang cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi đã có thể ngủ được!

Tôi bắt đầu luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Vì cơ thể quá yếu nên các bài tập khá khó khăn, nhưng tôi vẫn kiên trì. Sự hồi phục của em gái đã truyền cảm hứng rất lớn cho tôi. Tôi học Pháp và luyện công mỗi ngày. Từ trong Pháp tôi đã hiểu tại sao con người lại có bệnh. Đó là do nghiệp lực của họ gây ra. Họ đã làm điều sai trái trong nhiều đời và phải trả nợ. Vì vậy, dù khó khăn đến đâu, tôi vẫn kiên trì luyện công.

Tôi đã tuân theo các nguyên lý của Đại Pháp để trở thành một người tốt. Tôi chăm sóc mẹ chồng chu đáo và không còn cảm thấy khó chịu khi xuất hiện vấn đề hay mâu thuẫn.

Sau vài tháng, tôi phát hiện ra rằng mình đã hoàn toàn khỏi bệnh. Chứng mất ngủ của tôi đã biến mất, khuôn mặt tôi trở nên tươi sáng, khỏe mạnh và tôi không còn đau đớn nữa. Tôi thực sự đã trải nghiệm được trạng thái vô bệnh! Tôi càng thích đọc sách Chuyển Pháp Luân hơn.

Tôi nhớ một đêm nọ khi đang chăm chú đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi chợt nhìn thấy những luồng ánh sáng vàng rực rỡ tỏa ra bên ngoài, thật đẹp. Nó rất thật và rất sống động. Tôi rất hào hứng.

Hành xử của một học viên

Tu luyện Đại Pháp đã mang lại cho tôi một thân thể và tinh thần khỏe mạnh, tôi cũng bắt đầu đo lường lời nói và hành động của mình theo các nguyên lý của Đại Pháp. Sư phụ giảng:

“Tất nhiên, chúng ta tu luyện trong xã hội người thường, [thì] hiếu kính cha mẹ, dạy dỗ con cái đều cần phải [làm]; tại các hoàn cảnh đều đối xử tốt với người khác, lấy Thiện đãi người, huống là thân nhân chư vị. Đối với ai cũng vậy, đối với cha mẹ, đối với con cái đều tốt, ở đâu cũng cân nhắc đến người khác” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Khi chồng tôi bị sa thải, chúng tôi không có thu nhập ổn định. Tuy nhiên, tôi vẫn để mẹ chồng chi tiêu bằng lương hưu của tôi. Vào dịp lễ hay sinh nhật của bà, tôi đều đến thăm bà và mang theo quà. Khi bà nhập viện ở ngoại thành, tôi đã đưa cho bà 60.000 nhân dân tệ để thanh toán hóa đơn y tế. Lòng tốt của tôi đã khiến bà vô cùng cảm động.

Chồng tôi tự hào về người vợ là học viên Pháp Luân Đại Pháp của anh ấy. Anh ấy vẫn là người quản lý tài chính của chúng tôi mặc dù anh ấy đã không đi làm một thời gian, sự tin tưởng cũng như sự tôn trọng của tôi dành cho anh ấy đã khiến anh ấy cảm động. Anh ấy từng chi 1.000 nhân dân tệ để mua một chiếc áo len cho tôi, nhưng tôi đã trả lại vì chúng tôi vẫn còn nợ. Tôi nói với anh ấy rằng tôi rất trân trọng sự chu đáo của anh ấy.

Cách cư xử của tôi cũng ảnh hưởng tới con trai tôi. Ngoài việc kính trọng cha mẹ và thầy cô, con trai tôi còn rất tốt bụng và thân thiện với bạn bè. Thỉnh thoảng, tôi cũng hướng dẫn cháu những nguyên lý của Đại Pháp.

Mặc dù những gì tôi làm có vẻ bình thường, nhưng nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã không thể cư xử như vậy. Đại Pháp đã cải biến tôi từ một người ốm yếu thành một người khỏe mạnh, tử tế, ân cần và tốt bụng.

Tôi sẽ tiếp tục tinh tấn tu luyện, cứu nhiều người hơn và hoàn thành sứ mệnh của mình.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/2/469903.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/30/214509.html

Đăng ngày 11-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share