Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở ngoài Trung Quốc
[MINH HUỆ 15-01-2024] Gần đây đã xảy ra hai sự việc giúp tôi nhận ra tính nghiêm túc của tu luyện.
Cắn phải lưỡi
Đầu năm 2023, mẹ tôi lâm bệnh nặng. Vì sức bà yếu không thể đứng vững, việc đi lại rất khó khăn nên bà đã ở nhà tôi trong hai tháng và tôi chăm sóc cho bà.
Ngay khi mẹ tôi có thể đi lại được, bà đã đòi về nhà. Mặc dù vẫn còn rất yếu nhưng bà vẫn nhất quyết bảo tôi đưa về. Sau này tôi mới biết khi bà ở cùng chúng tôi, mẹ chồng tôi đã đối xử không tốt với bà và luôn nói chuyện với thái độ chanh chua, hách dịch, vênh mặt hất hàm sai khiến bà.
Vì điều này, tâm oán hận của tôi đối với mẹ chồng lại nổi lên. Tôi không chủ động nói chuyện với bà nữa. Mỗi khi bà nói chuyện với tôi, tôi chỉ trả lời lấy lệ. Dần dần, tôi nhận thấy mọi điều bà làm đều khiến tôi phản cảm. Tôi nghĩ đến việc bà đã không đưa sính lễ trước đám cưới của chúng tôi, nghĩ đến việc trước kia bà thích mượn gió bẻ măng và thường lấy những đồ vật ở nơi công cộng như thìa, khăn tắm. Khi ăn ở nhà hàng, bà ăn no rồi nhưng vẫn muốn lấy đồ ăn, thức uống ngon mang về. Bà mắng tôi thật vụng khi mua trái cây và rau quả vì không chọn được những trái to, ngon mắt.
Lúc ấy tôi chưa tu luyện nhưng tôi luôn coi thường kiểu hành xử này. Dần dần tôi không muốn đi đâu với bà nữa. Tôi cảm thấy hành vi của bà thật thô lỗ và đáng xấu hổ. Đôi khi tôi lấy hết can đảm nói với bà: “Lấy đồ của người khác là không tốt dâu ạ”. Nhưng bà vẫn tiếp tục làm điều đó. Vậy nên nhân lúc bà không để ý, tôi thường bỏ lại những thứ bà đã lấy. Khi phát hiện ra, bà rất không hài lòng.
Tôi nhờ chồng nói với mẹ anh ấy đừng làm những điều này, nhưng chồng tôi, lúc đó cũng chưa tu luyện, bảo rằng chỉ cần mẹ thấy vui là được rồi. Sau đó, khi anh bắt đầu tu luyện và biết rằng lấy trộm của người khác hoặc hám lợi là sai, anh bắt đầu can ngăn bà.
Dạo đó, mỗi khi đọc Pháp hay luyện công, tôi không thể ngừng nghĩ về những sự việc nhỏ nhặt trước đây và điều đó đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến trạng thái tu luyện của tôi.
Sư phụ giảng:
“Có những người mà thật không hiểu nổi họ luyện là công gì, khi đang luyện, khi đang chuyển động, thì miệng họ chẳng dứt: ‘A! Mấy cô con dâu nhà này chẳng có hiếu với tôi; mẹ chồng của tôi sao mà quá tệ!’ Có người bình luận từ chuyện đơn vị cho đến quốc gia đại sự, không gì là họ không nói đến; điều gì không phù hợp với quan niệm cá nhân của họ là [họ] bực bội khó chịu.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
Một buổi tối nọ, khi đang ăn tối, trong tâm vừa thầm phàn nàn về mẹ chồng thì bất ngờ tôi cắn phải lưỡi, đau điếng không chịu nổi và cảm thấy máu ở đầu lưỡi cứ chảy ra. Tôi vẫn cố tỏ ra không có chuyện gì và tiếp tục ăn cơm. Nhưng rồi tôi nhận ra rằng mình đã sai và vội nhận lỗi với Sư phụ. Ngày hôm sau khi soi gương, tôi không thể tìm thấy vết thương; thật kỳ diệu! Cảm tạ Sư tôn vì sự điểm hóa từ bi của Ngài.
Tôi ngộ ra rằng cắn lưỡi chính là buông bỏ. Tôi cần phải trừ bỏ tất cả các chấp trước của mình, đặc biệt là tâm oán hận đối với mẹ chồng. Căn nguyên của nó là tâm tật đố. Tại sao bà lại chanh chua với mẹ tôi như vậy? Mẹ chồng đã sống cùng chúng tôi suốt 24 năm, vậy tại sao bà không thể cho mẹ tôi ở lại chỉ hai tháng? Tại sao bà cứ phải ở với chúng tôi mà không sống với hai người con trai khác (anh trai của chồng tôi) trong khi tài sản họ được nhận lớn hơn chúng tôi rất nhiều? Tôi biết tôi phải loại bỏ tất cả những chấp trước dơ bẩn này; nếu không, tôi cũng chẳng khác gì người thường.
Tu nhẫn
Sự việc thứ hai xảy ra vào tháng trước. Tan tầm về nhà, tôi mở tủ lạnh ra thì thấy tủ lạnh bừa bộn đầy những túi ni lông đựng rau củ và trái cây, trong bồn rửa thì có cả chồng bát đĩa chưa rửa. Khi tôi bước vào phòng vệ sinh thì thấy nước tiểu của con chó con vẫn còn trên sàn và bốc mùi!
Trong khi đó, mẹ chồng tôi nhàn nhã ngồi xem TV trong phòng khách còn chồng tôi nằm lướt điện thoại di động. Tôi lập tức cảm thấy khó chịu và tức giận với họ, hoàn toàn quên mất rằng mình là người tu luyện.
Đêm đó, tôi đang gắn vài chiếc móc treo đồ trong tủ thì chợt nhận ra ngón út và ngón đeo nhẫn của bàn tay phải dính chặt vào nhau. Tôi nhanh chóng rửa tay bằng nước, cuối cùng hai ngón tay cũng tách được ra nhưng dính đầy keo. Tôi lập tức xin lỗi Sư phụ: “Đệ tử lại sai rồi. Con thực sự muốn vượt qua quan này”.
Lớp keo trên ngón út và ngón áp út của tôi trở nên rất cứng. Tôi không để ý và coi đó như một lần giáo huấn, nhắc nhở bản thân phải vượt qua quan này. Khi rửa tay vào chiều hôm sau, tôi rất ngạc nhiên khi thấy lớp keo đã biến mất hoàn toàn.
Rốt cuộc thì Sư phụ muốn tôi ngộ ra điều gì? Tôi nhận ra đó là nhẫn. Tôi đã không nhẫn được, tôi cần phải nhẫn.
Sư phụ giúp tôi tiêu trừ vật chất bại hoại
Tôi quyết tâm vượt qua quan này và thực sự dụng tâm học Pháp. Tôi đã vượt qua tâm an dật và đọc một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân mỗi ngày. Tôi cũng bắt đầu đến điểm học Pháp ở địa phương để học Pháp nhóm cùng các đồng tu, và Sư phụ từ bi đã giúp tôi tiêu trừ những thứ vật chất bại hoại đó.
Giờ đây, tôi đối xử với mẹ chồng bằng thiện tâm và thấy có lỗi với bà. Tôi cũng không còn phàn nàn khi làm việc nhà nữa. Bất cứ khi nào một niệm đầu bất hảo xuất hiện, tôi lập tức nói: “Ta không thừa nhận ngươi; ngươi là an bài của cựu thế lực. Ta chỉ đi theo con đường mà Sư phụ muốn ta đi”. Còn với chồng, tôi đối đãi với anh bình thường giống như với chúng sinh, không oán hận, cũng không tức giận.
Một đêm nọ khi tôi đang đọc Pháp, chồng tôi muốn nói chuyện với tôi. Trước đây, có lẽ tôi sẽ không chịu nổi mà đuổi anh ra vì anh ấy luôn bàn luận về những chuyện ân oán tình thù ở công ty. Lần này, tôi không đuổi nữa mà nhờ anh ấy giúp tôi tìm vị trí của một số huyệt đạo được đề cập trong Chuyển Pháp Luân. Sau khi tìm thấy thông tin trên Internet, anh còn giải thích chức năng của những huyệt đạo này. Nếu là trước đây thì tôi sẽ không kiên nhẫn nổi và nói: “Chỉ cần cho em biết chúng ở đâu thôi. Nói với em nhiều như vậy làm gì?” Nhưng lần này tôi vui vẻ tiếp nhận và im lặng lắng nghe anh.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/15/470921.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/16/215882.html
Đăng ngày 22-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.