Bài viết của Chân Ngọc, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở vùng Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-11-2023] Tôi 59 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2012. Đại Pháp đã thanh lọc thân và tâm của tôi, khiến tôi trở thành một học viên chu đáo, có thể vô tư phó xuất vì người khác. Đối với tôi, Đại Pháp thật mỹ hảo và vô cùng trân quý, thân và tâm của tôi được tẩy tịnh, và tầng thứ của tôi dần dần đề cao. Bây giờ tôi không còn hy vọng viển vông hoặc truy cầu vật chất nữa, trong tâm tôi chỉ có Đại Pháp và những người cần được cứu, và mỗi ngày tôi đều muốn cứu họ.

Tu xuất tâm từ bi trong khi giảng chân tướng

Sau khi tu luyện được năm tháng, tôi bắt đầu dùng điện thoại di động để giảng chân tướng. Tôi còn nhớ, vào một ngày nọ, một cậu bé nghe điện thoại và khi tôi bảo cậu rằng vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là giả thì cậu bắt đầu chửi bới tôi. Tôi nói: “Dường như con còn rất nhỏ tuổi. Sao con mắng người lớn?” Cậu bé nói: “Tôi đã 16 tuổi và tôi có thể mắng người nào tôi muốn”. Rồi cậu bé nói những lời thô tục xúc phạm khiến tôi bật khóc. Tôi cảm thấy bị đối xử bất công và nghĩ: “Tôi tốn tiền gọi điện thoại để cứu cậu mà cậu lại nói những lời như vậy với tôi à? Nếu tôi không tu luyện Đại Pháp, tôi sẽ nói những lời khiến cậu phải khóc rồi đó. Sao tôi có thể chịu được tủi nhục như vậy?” Tôi giận run người, nhưng nhớ đến những lời Sư phụ dạy: “…đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu…” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Cậu bé bị lừa gạt bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nhưng tôi là học viên Đại Pháp và tôi phải nhẫn được. Cuối cùng tôi cũng nhẫn nhịn trong nước mắt.

Có lần, một người đàn ông nghe điện thoại. Anh ấy tiếp nhận chân tướng, nhưng ngay khi anh ta chuẩn bị thoái đảng thì người vợ chụp lấy điện thoại và bắt đầu chửi bới điên cuồng. Tôi biết cô ấy ghen tuông khi có người phụ nữ gọi điện cho chồng cô, vậy nên tôi đã cúp máy. Tôi hiểu tâm cô ấy bất an và có thể không tin rằng trên đời này vẫn còn có người tốt chỉ muốn giúp chồng cô thoát khỏi tai hoạ. Tôi không giận và chỉ giữ thiện niệm đối với cô ấy, mong rằng cô ấy sẽ bình an.

Một lần khác, tôi gọi điện cho một người đàn ông, nghe giọng có vẻ như đã ngoài 70 tuổi, khuyên ông thoái đảng để an toàn. Ông bắt đầu la mắng tôi. Tâm tôi trĩu nặng, cảm thấy tiếc cho ông lão. Ông bị ĐCSTQ lừa dối, nên lăng mạ Đại Pháp, trong vô tri mà tạo nghiệp cho chính mình, giọng ông lão run lên khi mắng chửi tôi. Tôi nói: “Xin ông đừng giận, con không có ý xấu đâu. Con chỉ mong ông có thể bình an“. Tôi cúp máy để ông không nói gì thêm để không tạo nghiệp thêm nữa.

Một phụ nữ chừng 30 hoặc 40 mấy tuổi nghe điện thoại. Khi tôi bảo cô ấy rằng dịch bệnh rất nghiêm trọng và cô phải cẩn thận thì cô ấy không nói gì. Nhưng khi tôi nói về việc thoái đảng thì cô ấy nói: “Lại đây, cởi đồ ra cho tôi xem”. Thoạt đầu nghe cô ấy nói, tôi nghĩ cô ấy đang nói với con của cô ấy. Nhưng khi cô ta lặp lại nhiều lần, tôi nhận ra cô ta đang nói với tôi. Tôi nói: “Tôi thực sự mong cô có thể an toàn và tránh được thảm hoạ này. Thực sự là vì muốn tốt cho cô“. Cô ấy cúp máy. Tôi gọi lại nhưng cô ấy không bắt máy.

Tôi biết tại sao cô ấy nói những lời dơ bẩn với tôi—cô ấy muốn tôi nổi giận và không giảng chân tướng cho cô ấy nữa. Nhưng trong tâm tôi vẫn muốn nói với cô ấy rằng: “Thật đáng tiếc, cô đã bị ĐCSTQ lừa gạt. Cô không biết rằng đây là cuộc gọi cứu mạng, và cô đã bỏ lỡ một cơ hội được cứu. Nếu sau này có ai giảng chân tướng cho cô, cô nhất định phải thoái đảng và được cứu nhé!”

Có lần, tôi nói chuyện với một người đàn ông gặp khó khăn trong việc giao tiếp—có vẻ như ông ấy bị đột quỵ. Tôi nói trong 12 phút, ông ấy im lặng lắng nghe và đồng ý thoái đảng. Sau đó ông ấy nói: “Tôi gặp khó khăn khi nói chuyện”. Tôi nói: “Tôi sẽ dạy anh cách niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, và anh sẽ ổn thôi“.

Ông ấy nói: “Tôi không niệm được”. Tôi nói: “Được mà, anh sẽ niệm được thôi. Tôi sẽ dạy anh. Hãy thành tâm niệm với tôi“. Lúc đầu, ông ấy không thể phát âm chính xác, nhưng sau khi niệm lần thứ hai, tôi có thể nghe thấy ông ấy đang niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Sau khi ông ấy niệm cùng tôi tám hoặc chín lần, tôi cảm thấy ông ấy phát âm tốt hơn nhiều. Tôi bảo ông ấy: “Anh nên thành tâm niệm chín chữ này và thường xuyên niệm nhé, anh sẽ biết uy lực của Đại Pháp“. Ông ấy cảm ơn tôi.

Sau đó, tôi nghe có tiếng ồn ở đầu dây bên kia và hỏi ông ấy liệu có ai khác đang ở đó không. Ông ấy nói có bốn người. Tôi nói: “Vậy họ đã nghe hết những gì tôi nói phải không?” Ông ấy nói phải, vậy nên tôi nói với họ: “Tất cả các vị đã nghe chân tướng, tôi hy vọng các vị sẽ bình an và thoát khỏi dịch bệnh. Hãy cho tôi biết những tổ chức của ĐCSTQ nào mà các vị đã tham gia, tôi sẽ giúp các vị thoái xuất. Tôi sẽ đưa cho mỗi người một hoá danh, các vị chỉ cần đồng ý thoái là sẽ được an toàn. Được chứ?”

Bốn người kia không nói gì nhưng người đàn ông ban đầu nói chuyện với tôi đã đồng ý thay cho họ. Tôi nói: “Họ cần đồng ý thì mới được cứu. Không ai có thể làm thay. Khi các vị gia nhập ĐCSTQ, các vị đã giơ nắm tay thề sẽ hiến dâng sinh mệnh cho nó. Bây giờ các vị phải đồng ý thoái thì mới an toàn“.

Nhưng cho dù tôi nói thế nào, họ vẫn không trả lời. Người đàn ông đầu tiên nói: “Họ không tin, nhưng tôi tin những gì cô nói”. Tôi nói: “Xin hãy nhớ thành tâm niệm chín chữ chân ngôn thì anh sẽ được ban phúc“.

Một lần khác, tôi giảng chân tướng cho một người đàn ông. Anh ấy đồng ý thoái đảng và các tổ chức liên đới của nó nhưng sau đó anh ta hỏi tôi: “Tôi đồng ý với những gì chị nói, nhưng tôi muốn hỏi chị, chị vất vả như vậy, một ngày chị được trả bao nhiêu tiền?” Tôi nghẹn ngào không nói nên lời. Tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ đã đầu độc quá nhiều người và ngăn cản họ được cứu. Tôi khá buồn và nói với anh ta: “Chúng tôi tu luyện Phật gia và cuộc sống của chúng tôi là vì người khác. Chúng tôi tự bỏ tiền để làm tài liệu và gọi điện thoại giảng chân tướng. Không ai đưa cho chúng tôi một xu. Anh nhất định không được bị ảnh hưởng bởi những lừa dối của ĐCSTQ nhé—ĐCSTQ vẫn đang bức hại Đại Pháp. Mỗi học viên đã mạo hiểm mạng sống của mình để giảng chân tướng cho mọi người. Chúng tôi làm những gì có thể để mọi người minh bạch chân tướng và được bình an trong đại đào thải. Mọi người bình an là mong nguyện lớn nhất của chúng tôi”. Anh ấy nói: “Tôi tin những gì chị nói! Tôi sẽ nói với người thân và bạn bè cách giữ an toàn! Cảm ơn chị!”

Mọi người tôn trọng Đại Pháp sau khi minh bạch chân tướng

Có lần, tôi giảng chân tướng cho một thanh niên đến từ tỉnh Quảng Đông. Cậu ấy im lặng lắng nghe, minh bạch chân tướng và thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Sau đó, cậu ấy nói: “Cho tôi số thẻ của chị đi!” Tôi không hiểu ý cậu ấy nên hỏi lại: “Thẻ gì chứ?” Cậu ấy nói: “Số thẻ ngân hàng của chị đó—để tôi chuyển một ít tiền vô tài khoản của chị”. Tôi nói: “Tôi không cần tiền, Phật cứu độ người hữu duyên và ban phúc cho những ai thiện lương. Tôi rất vui nếu cậu được cứu“. Cậu ấy nói: “Chị đã giúp tôi được cứu, tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn với chị. Tôi sẽ chuyển cho chị 888 tệ (con số may mắn ở Trung Quốc), tôi thực sự muốn như vậy”. Tôi nói: “Cảm ơn lòng tốt của cậu. Chúng tôi giảng chân tướng cứu người chứ không đòi hỏi bất cứ điều gì, chúng tôi chỉ mong mọi người hiểu ra sự thật và được cứu. Tôi hy vọng cậu sẽ nói với người thân và bạn bè chân tướng để họ cũng được cứu, làm như vậy thì cậu sẽ đắc được nhiều phúc báo đó!” Cậu ấy nói: “Được rồi, tôi sẽ làm“.

Tôi gọi điện cho một người phụ nữ, cô ấy chỉ mới nghe vài câu đã vội cúp máy mà không nói gì. Khi tôi gọi lại, cô ấy hỏi: “Gọi tôi có việc gì?” Thông qua giọng nói của cô ấy, tôi cảm giác cô ấy là giám đốc cấp cao. Tôi đã giảng chân tướng qua điện thoại 11 năm rồi, tôi có thể đoán được nghề nghiệp và tình trạng của một người qua giọng nói. Tôi nói: “Tôi gọi điện để nhắc chị bảo vệ bản thân. Ba năm qua, ĐCSTQ đã che dấu sự nghiêm trọng của dịch bệnh, và hơn 400 triệu người đã chết. Đợt dịch bệnh đầu tiên tấn công tim và phổi và nhiều người lớn tuổi đã qua đời. Hiện tại, năm loại virus đang hoạt động cùng lúc trong đợt dịch bệnh thứ hai. Xin đừng xem nhẹ. Chị phải bảo vệ bản thân mình nhé”. Cô ấy sẵn lòng đồng ý thoái đảng.

Sau đó, cô ấy hỏi: “Tôi phải trả cho chị bao nhiêu tiền?” Tôi nói: “Chúng tôi là người tu luyện, chúng tôi không cần một đồng từ các vị, chỉ mong mọi người được bình an“. Cô ấy cảm ơn tôi. Tôi nói: “Bây giờ chị và gia đình đã an toàn. Trời cứu độ người hữu duyên và ban phúc cho người tốt. Tôi sẽ nói cho chị cách giữ cho người nhà và bạn bè của chị được an toàn: Bảo họ viết trên tờ tiền 10 tệ rằng họ thoái những tổ chức của ĐCSTQ mà họ đã tham gia. Họ có thể dùng hoá danh, nhưng phải tự mình viết, không ai có thể làm thay được. Sau đó bảo họ xài tờ tiền đó. Khi Trời nhìn thấy họ tuyên bố thoái đảng, họ sẽ được an toàn. Chị nhất định phải bảo họ ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Người thân và bạn bè của chị sẽ được Đại Pháp bảo hộ, cho dù họ đi đâu cũng sẽ được bình an.” Sau đó tôi nói với cô ấy về vụ dàn dựng tự thiêu ở Thiên An Môn, sự thật về vụ thu hoạch nội tạng, v.v. Cô ấy chân thành nói: “Cảm ơn chị, tôi sẽ nói cho người thân và bạn bè của tôi biết”.

Có một người đàn ông trả lời cuộc gọi của tôi dường như đã ngoài 50 tuổi và rất thiện lương. Ông ấy sẵn lòng thoái đảng sau khi nghe những gì tôi nói. Khi nghe tôi nói về sự mỹ hảo của Pháp Luân Đại Pháp, ông ấy rất vui. Nhưng khi nghe tôi nói về việc ĐCSTQ thu hoạch nội tạng của các học viên còn sống, lấy gan, thận, tim và giác mạc của họ mà không gây mê, sau đó bán cho những người giàu có, ông ấy đã bật khóc.

Ông ấy hỏi: “Tại sao ĐCSTQ độc ác đến mức như vậy?” Tôi nói hơn 10 phút và ông ấy đã khóc trong suốt thời gian lắng nghe. Tôi nói: “Tôi nói với anh điều này vì hy vọng gia đình, người thân, bạn bè của anh sẽ được bình an“. Ông ấy nói: “Cảm ơn cô đã cho tôi biết sự thật. Tôi sẽ nói với họ càng sớm càng tốt để họ được an toàn”.

Trong suốt 11 năm gọi điện thoại giảng chân tướng, tôi đã nếm trải việc bị mọi người la mắng đến bật khóc run người. Cho đến hôm nay, cho dù một số người có nói những lời khó nghe đến đâu, tôi đã có thể hạ tâm bình ổn vì tôi biết họ đã bị tà ác hãm hại. Với sự gia trì vô lượng của Sư phụ, tôi có thể nói một cách từ bi, hy vọng đánh thức mặt tốt của họ để họ có thể minh bạch chân tướng. Chỉ khi họ minh bạch thì họ mới thực sự được cứu. Họ là phương tiện truyền thông sống, và chân tướng có thể lan xa lan rộng trong bạn bè và người thân của họ, và nhiều người hơn nữa sẽ được cứu.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/11/7/467677.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/25/215997.html

Đăng ngày 11-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share