Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-07-2023] Mặc dù tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã gần 10 năm. nhưng từ năm ngoái đến năm nay, sau khi trải qua hai quan nghiệp bệnh, cũng là quan tâm tính, quả thực là thấu tận tâm can, tôi mới nhận ra sự nghiêm túc của tu luyện và tầm quan trọng của việc tu tâm. Gần đây, thông qua tĩnh tâm học Pháp, tôi đã tìm ra nhiều nhân tâm mà trước đây bản thân mình không ý thức ra. Tôi hối hận khôn nguôi vì trước đây đã không tu luyện bản thân một cách vững chắc, tôi đã khiến Sư phụ thất vọng.
Pháp Luân Đại Pháp chắc hẳn phải là tốt
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2013. Trước đó, tôi đã đến thăm một ngôi chùa với hy vọng bái một bức tượng Phật để tu hành. Nhưng trong chùa thờ rất nhiều vị Phật khác nhau, chọn tượng Phật nào mới có thể giúp tôi tu thành đây? Tôi vô cùng bối rối, cuối cùng tôi không chọn bức tượng Phật nào nữa.
Khi đó tôi cùng con trai mở một cửa hàng sửa xe, có lần, cảnh sát đến sửa xe và nói: “Hãy sửa thật nhanh! Chúng tôi cần đi thực hiện một vụ bắt giữ.”
“Các anh đang truy đuổi ai vậy?” Tôi tò mò hỏi. Một trong số họ nói với tôi rằng đó là một học viên Pháp Luân Công. Tôi hỏi anh ấy: “Pháp Luân Công đã làm gì? Họ có ăn trộm không? Có ăn cướp không? Hay là sát nhân phóng hỏa?”
Viên cảnh sát nhìn tôi và trả lời: “Không có.”
Tôi nói: “Không có? Thật sao? Các anh bắt người tốt không sợ quả báo sao? Trên đầu ba thước có Thần linh đó.”
Anh ta hỏi: “Chị tu luyện Pháp Luân Công à?” Tôi lắc đầu. Anh ấy nhìn tôi đầy đe dọa và nói: “Nếu chị ủng hộ Pháp Luân Công, tôi cũng có thể bắt giữ chị.”
Tôi là người thẳng thắn và không ngại nói thẳng hoặc nói lời bênh vực khi gặp sự việc bất công. Tôi biết rằng Giang Trạch Dân, khi đó là người đứng đầu Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Người dân cũng đều biết Giang Trạch Dân đã bán đứng Trung Quốc và tham nhũng, mọi người đều mạ lỵ ông ta. Nếu Giang Trạch Dân chống lại Pháp Luân Công thì Pháp Luân Công chắc hẳn phải là tốt. Tôi tự hỏi Pháp Luân Công ruốt cuộc là như thế nào?
Sau đó tôi có hai giấc mơ vô cùng sống động. Trong giấc mơ đầu tiên, tôi thấy ở trên Trời, bốn phía từ Đông tới Tây, từ Nam tới Bắc, có bốn con rồng đỏ đang phun lửa về phía trung tâm. Trong giấc mơ thứ hai, tôi thấy trong đám mây đen dày đặc có một khoảng trống lớn. Khi nhìn thẳng vào đó, tôi thấy một bầu trời trong xanh. Từ những đám mây đen mọc lên một cây đào, trên đó còn có vài quả đào to màu đỏ.
Tôi thấy những giấc mơ này thật kỳ lạ, không biết là như thế nào. Tôi đã hỏi ý kiến người hàng xóm của mình, vốn là một học viên Pháp Luân Công. Vì kiên định với đức tin của mình nên cô ấy đã bị cầm tù và gần đây mới trở về nhà. Cô ấy mỉm cười và nói: “Tôi nghĩ chị chắc hẳn chị đã thoát ra được rồi.” Giờ đây nghĩ lại, tôi biết rằng khi đó cơ duyên tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi đã tới.
Quyết định tu luyện
Tôi hỏi người hàng xóm Pháp Luân Công rốt cuộc là gì. Cô ấy giải thích một cách đơn giản: “Pháp Luân Công là một môn công pháp tính mệnh song tu, có tác dụng kỳ diệu trong việc chữa bệnh khỏe người.“
Về đến nhà, tôi thương lượng với chồng: “Tôi nghe nói Pháp Luân Công có tác dụng thần kỳ trong việc chữa bệnh khỏe người. Tôi đang có rất nhiều vấn đề về sức khỏe nhưng chúng ta không đủ khả năng chi trả chi phí y tế. Hay tôi thử tập Pháp Luân Công nhé?” Chồng tôi đã đồng ý.
Tôi quay lại nhà người hàng xóm, nói với cô ấy rằng tôi muốn tập Pháp Luân Công, tôi hỏi: “Chị thường luyện công vào lúc mấy giờ?” Cô ấy nói với tôi rằng bắt đầu lúc 3 giờ 50 phút sáng. “Tôi có thể qua tập công với chị được không?” Cô ấy đã đồng ý.
Tôi gõ cửa nhà cô ấy lúc 3 giờ 30 phút sáng hôm sau và bắt đầu luyện công lần đầu tiên. Ngày hôm sau, cổng vào khu chung cư của cô ấy bị khóa và tôi không thể gặp cô ấy được. Khi tôi hỏi cô ấy về chuyện đó, cô ấy đã cho tôi số điện thoại và bảo tôi hãy gọi cho cô ấy nếu cổng khóa. Ngày hôm sau, số điện thoại của cô ấy lại bị con gái thay đổi. Khi tôi hỏi tại sao số điện thoại của cô ấy không hoạt động, cô ấy đã đưa cho tôi chìa khóa để mở cổng.
Trong vài tháng tiếp theo, tôi cùng người hàng xóm của mình luyện các bài công pháp vào buổi sáng. Mưa gió cũng không thể ngăn cản được tôi. Một hôm, tuyết rơi rất nhiều, chỉ sau một đêm đường phố phủ một lớp tuyết dày. Người hàng xóm nghĩ tôi sẽ không tới, sau đó đã rất ngạc nhiên khi thấy tôi xuất hiện.
Sau đó tôi đã thỉnh được cuốn bảo thư Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ đến trường và không biết chữ. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ: “Thưa Sư phụ, con không biết đọc. Xin Ngài hãy giúp con. Con muốn biết đọc để có thể học Pháp.”
Tôi đã cùng người hàng xóm học Pháp. Đồng tu đọc, còn tôi nhìn vào từng chữ từng chữ để đối chiếu. Lúc ở nhà, trong khi trông cháu gái, tôi cũng cố gắng tự mình đọc sách. Nếu gặp chữ nào không biết, tôi sẽ viết xuống để sau đó có thể hỏi con trai hoặc con gái tôi.
Tôi đã mất bốn tháng để có thể đọc cuốn Chuyển Pháp Luân từ đầu đến cuối. Khi tôi đọc xong lần thứ hai, tôi đã nhận biết được hầu hết các chữ trong cuốn sách. Tôi luôn khóc mỗi lần đọc vì tôi cảm thấy Sư phụ như đang nói chuyện trực tiếp với tôi. Cháu gái tôi hỏi: “Bà ơi, tại sao bà lại khóc?” Tôi không thể giải thích tại sao.
Người hàng xóm của tôi đưa cho tôi một vài cuốn sách Đại Pháp khác trong đó có các bài giảng mới của Sư phụ. Lúc đầu tôi không muốn giữ lại vì có thêm nhiều chữ mà tôi không biết. Sau đó tôi nghĩ: “Tại sao mình không học nhỉ?” Bây giờ tôi đã có thể nhận biết chữ trong hầu hết các sách Đại Pháp.
Sư phụ đã liên tục tịnh hóa thân thể cho tôi. Từ lúc nào chẳng hay, các loại bệnh tôi từng mắc phải như huyết áp cao và các vấn đề về tim đều đã khỏi.
“Bà ơi, có một vầng sáng rất lớn ở quanh đầu của bà”
Vào đầu năm 2015, nhiều học viên đã nộp đơn khiếu nại hình sự Giang Trạch Dân vì những tội ác mà ông ta đã gây ra đối với Pháp Luân Công. Sẽ tuyệt vời biết bao nếu Giang không phát động cuộc bức hại và mọi người đều tu luyện Pháp Luân Công? Các học viên địa phương đã gửi đơn tố cáo hình sự Giang Trạch Dân, tôi cũng muốn tham gia, nhưng tôi không biết viết như thế nào.
Tôi đã nhờ con gái tôi nhưng cháu không muốn giúp tôi. Tôi đã khóc và nói với cháu: “Mẹ đã nuôi nấng con, chăm sóc con và không bao giờ đòi hỏi bất kỳ sự báo đáp nào. Con có thể giúp mẹ chỉ một việc này thôi được không?” Cuối cùng cháu đã đồng ý.
Sau khi chúng tôi soạn xong đơn khiếu nại, đứa cháu gái sáu tuổi của tôi chỉ vào tôi và nói: “Bà ơi, có một vầng sáng rất lớn ở quanh đầu của bà đấy.” Tôi biết đó là Sư phụ đang khích lệ tôi vì tôi đã làm điều đúng đắn.
Đơn tố cáo hình sự của tôi đã được cả Viện kiểm sát tối cao và Tòa án tối cao tiếp nhận. Tuy nhiên, sau đó chúng tôi phát hiện ra rằng tất cả các đơn khiếu nại từ khu vực của chúng tôi đã được gửi lại cho đồn cảnh sát địa phương. Cảnh sát đã truy lùng từng học viên đã nộp đơn khiếu nại. Họ sách nhiễu và đe dọa họ. Một số học viên đã bị bắt.
Tôi cũng nhận được một cuộc điện thoại của cảnh sát. Trước khi anh ấy bắt đầu, tôi đã nói: “Tôi là một người tốt. Trước khi nhà nước thu hồi đất, gia đình chúng tôi có một vườn cây ăn trái với khoảng vài nghìn cây. Ai đó đã đốt vườn cây của chúng tôi trước mùa thu hoạch. Chúng tôi đã làm đơn lên công an địa phương nhưng vẫn chưa được giải quyết. Sau khi suy nghĩ kĩ, tôi quyết định từ bỏ việc truy tố. Ai làm việc này sẽ phải trả hàng trăm ngàn nhân dân tệ để bồi thường cho chúng tôi – ai có thể kiếm được số tiền đó? Nhưng vì tôi tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn nên tôi đã có thể buông bỏ việc này. Anh có nghĩ rằng anh có thể làm được như vậy nếu điều đó xảy ra với anh không?”
Viên cảnh sát trả lời: “Không có việc gì nữa” và cúp máy. Sau đó, tôi không nhận được bất kỳ cuộc gọi nào liên quan tới việc khiếu nại Giang Trạch Dân.
Giảng chân tướng
Cùng với các học viên địa phương, chúng tôi đã gọi điện thoại giảng chân tướng và nói chuyện trực tiếp với người dân về Đại Pháp. Tôi không sợ hãi vì tôi muốn giúp chúng sinh minh bạch chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại bất công.
Một lần nọ, có một cặp vợ chồng đang chầm chậm tiến đến trước mặt tôi. Tôi bắt chuyện với họ. Khi người đàn ông đó nói với tôi rằng ông ấy là cảnh sát đã nghỉ hưu, tôi nói : “Nếu ông thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó, ông sẽ được bình an.” Ông ấy phớt lờ tôi và bước đi nhanh hơn. Nóng lòng muốn cứu họ, tôi nói lớn giọng: “Xin hãy quay lại.” Thật ngạc nhiên, người đàn ông thật sự đã quay lại. Tôi nói : “Nếu ông không thoái đảng, ông có thể bị liên lụy khi ĐCSTQ phải chịu trách nhiệm về những tội ác của mình. Ông hãy dùng một bí danh để thoái đảng nhé?”
Ông ấy gật đầu và trả lời: “Được.”
Mỗi khi gặp cảnh sát, tôi đều cố gắng bắt chuyện và giảng chân tướng nếu có thể. Một số người dễ tiếp thu hơn những người khác, có người thoái đảng, có người không thoái đảng, nhưng tôi vẫn giữ vững tâm muốn cứu người của mình.
Sư phụ đã giúp tôi vượt quan nghiệp bệnh
Vào tháng 3 năm 2022, tôi có triệu chứng đau tim và đột quỵ. Tôi nhờ một người qua đường bắt taxi cho tôi về nhà.
Chồng và con trai tôi muốn đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra. Tôi nghĩ không cần thiết, nhưng con trai tôi đã cầu xin tôi. Tôi không muốn gia đình tôi hiểu lầm Đại Pháp, nên đã đồng ý. Tôi đã phải nhập viện trong hai tuần, nhưng không thể hoàn toàn bình phục cho đến khi tiếp tục học Pháp và luyện công sau khi trở về nhà.
Tôi đã trải qua một quan khác vào đầu năm nay, cảm giác như thể đang lên cơn đau tim. Một bên cơ thể trở nên cứng đờ và cử động vô cùng khó khăn. Chồng tôi gọi điện cho con trai tôi và họ lại bắt tôi đến bệnh viện. Tôi đã được điều trị trong gần hai tuần và mọi chuyện vẫn như vậy – tôi không thể hoàn toàn bình phục cho đến khi trở về nhà và tiếp tục đọc Pháp và luyện công.
Khi tôi đắc Pháp cách đây 10 năm, Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi. Tại sao tôi lại có triệu chứng đau tim hai lần trong một khoảng thời gian ngắn như vậy? Tôi liền tĩnh tâm lại và học Pháp một cách nghiêm túc.
Sư phụ đã giảng:
“Bản thân công pháp tu luyện không hề khó, bản thân việc đề cao tầng cũng không khó gì hết, mà chính là tâm con người không vứt xuống được, nên họ mới nói là khó. Bởi vì đang trong lợi ích hiện thực thì rất khó vứt bỏ nó được, lợi ích kia đang ở đó, chư vị nói xem cái tâm ấy vứt bỏ như thế nào đây? Họ thấy rằng khó, trên thực tế chính là khó ở chỗ này. Khi phát sinh mâu thuẫn giữa người với người, chúng ta không Nhẫn được cái khẩu khí kia, thậm chí còn không thể đối đãi với bản thân mình như là người tu luyện; [thế thì] tôi nói rằng không được.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Khi đọc những lời giảng của Sư phụ, tôi rất chấn động: “Chẳng phải Sư phụ đang nói về tôi sao?” Tôi ôm giữ tâm oán hận sâu sắc đối với em trai chồng tôi. Cách đây vài năm, đất của bố mẹ chồng tôi, trong đó có một mảnh đất của gia đình ba người chúng tôi, đã bị ĐCSTQ trưng dụng cho một dự án xây dựng. Bố mẹ chồng tôi đã nhận được một khoản tiền lớn, trong đó có tiền bồi thường đất đai nhưng chúng tôi chưa bao giờ nhận được khoản tiền đó. Sau khi bố mẹ chồng qua đời, em trai chồng tôi đã lên kế hoạch để chiếm đoạt toàn bộ số tiền đó, nhưng tất nhiên các anh chị em khác đều phản đối. Chúng tôi đã đưa vụ việc ra tòa và tôi đã tích cực tham gia.
Tôi chưa bao giờ thích em trai chồng tôi. Vài năm trước, ông ấy đã nói xấu tôi trước mặt chồng tôi sau khi họ uống vài ly. Khi chồng tôi bào chữa cho tôi, ông ấy đã dùng chai bia đập vào đầu chồng tôi. Máu chảy ra từ vết thương và chồng tôi đã bất tỉnh. Chồng tôi được đưa đến bệnh viện và phải khâu hơn 20 mũi. Trong thời gian chồng tôi nằm viện và hồi phục ở nhà, em chồng tôi không hề đến thăm. Sự việc này đã gieo vào lòng tôi sự oán hận sâu sắc đối với ông ấy.
Lần này, em chồng tôi muốn thừa kế toàn bộ số tiền từ nhà chồng và đất đai của chúng tôi. Tôi quyết tâm thắng kiện và cho ông ấy thấy ai mới là chủ. Tâm tranh đấu của tôi rất mạnh. Mặc dù chúng tôi thắng kiện nhưng em chồng tôi đã lợi dụng mối quan hệ của mình và nhận được hàng chục nghìn nhân dân tệ. Tôi đã rất tức giận. Thái độ của tôi không phù hợp với tiêu chuẩn của Đại Pháp.
Hướng nội sâu hơn, tôi phát hiện thấy tâm chấp trước vào tật đố, tự tư và không đủ khoan dung trước sự bất công. Tôi đã tu luyện 10 năm nhưng tôi vẫn còn có rất nhiều tâm chấp trước – tôi thực sự đã làm Sư phụ thất vọng, tôi vô cùng hối hận.
Bây giờ tôi đã hiểu rõ mình nên làm gì. Tôi không ngừng nói: “Thưa Sư phụ, con đã nhận ra mình đã làm sai trong quá khứ. Con không muốn bất cứ một quan niệm và chấp trước nào của người thường. Con chỉ muốn tu luyện bản thân thật tốt, cứu được nhiều chúng sinh hơn và cùng Sư phụ trở về nhà.”
Tôi tự nhủ trong tâm rằng sẽ tiếp tục hướng nội và tìm ra tất cả những quan niệm và chấp trước người thường của mình. Tìm ra chấp trước nào sẽ lập tức thanh trừ chấp trước đó, không thể dung dưỡng những tâm bất hảo này.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/7/19/463113.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/14/212481.html
Đăng ngày 19-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.