Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-07-2023] Tôi năm nay 84 tuổi. Chồng tôi là người đầu tiên trong gia đình bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, sau đó đến tôi và con gái, rồi đến một đứa con trai và hai đứa con dâu cũng bước vào tu luyện.

Bảo vệ điểm học Pháp của chúng tôi

Thuận theo việc Đại Pháp hồng truyền, vì gia đình tôi có nhiều người tu luyện, nên mọi người đã tới nhà tôi để học Pháp, một cách tự nhiên nhà tôi trở thành điểm học Pháp.

Sau đó chồng tôi qua đời. Năm 1999, Giang Trạch Dân, lúc đó là lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Các con tôi và tôi bị bức hại ở nhiều mức độ khác nhau, có người bị đưa đến trại lao động. Nhưng tôi vì áp lực của khủng bố đỏ mà sợ hãi, điểm học Pháp vẫn được duy trì ở nhà tôi.

Sáu năm trước, con gái tôi đột ngột qua đời. Hai đứa con trai của tôi đã sớm mua nhà ở thành phố, còn tôi trở thành một bà lão sống một mình. Trong những năm qua, tôi đã chứng kiến cái chết của chồng tôi, sự bức hại của tà ác, con trai tôi chuyển đi, con gái tôi qua đời và cảnh người đầu bạc tiễn kẻ tóc xanh. Đây là những năm đầy thử thách và khó khăn đối với tôi, nhưng tôi vẫn kiên định duy trì môi trường học Pháp ở làng chúng tôi. Sư phụ đã luôn bên cạnh để bảo hộ và gia trì cho chúng tôi.

Vào năm 2020, để hỗ trợ tôi duy trì điểm học Pháp, các con trai và con dâu của tôi đã giúp cải tạo ngôi nhà cũ mà tôi đang ở. Như vậy vào dịp Tết hay các kỳ nghỉ lễ, tôi không cần vào thành phố nữa, vì các con tôi sẽ về nhà ăn Tết cùng tôi.

Thiên mục của tôi đã được khai mở tôi đã nhìn thấy được nhiều kỳ tích trong quá trình tu luyện. Trong thời gian sửa nhà, tôi tạm thời tới ở nhà của con trai ở thành phố. Vào ngày lợp mái nhà mới, con trai tôi đã gọi điện video cho tôi. Khi cần cẩu đang nâng những tấm ngói lên, tôi thấy xung quanh cần cẩu có một trường năng lượng mạnh mẽ, với vô số luồng sáng vàng tụ lại ở đầu cần cẩu. Tôi nghĩ rằng Sư phụ và các Chính Thần đang giúp sửa sang lại ngôi nhà của tôi. Tôi xúc động không nói nên lời. Điều này cũng khiến tôi càng kiên định hơn trong việc duy trì môi trường học Pháp của chúng tôi. Sau khi ngôi nhà được cải tạo xong, tôi tiếp tục học Pháp với các học viên tại nhà và chúng tôi cùng nhau làm tốt ba việc.

Trong quá trình sửa nhà, có rất nhiều cơ hội để tôi đề cao tâm tính của bản thân. Ví dụ, sau nhà tôi có một người hàng xóm nuôi cừu và trồng rất nhiều cây lạc, đất nhà tôi không lớn, không có chỗ để tập kết cát nhưng gia đình hàng xóm lại không chịu dọn cây đi, tôi đã cố gắng thuyết phục gia đình hàng xóm nhiều lần nhưng không có tác dụng, sau này tôi quyết định không nói về chuyện đó nữa. Một hôm, người hàng xóm đã dậy sớm nhổ cây và dọn dẹp bớt đi, mặc dù không ai trong gia đình tôi yêu cầu họ làm như vậy. Ngay sau đó, xe chở cát tới một cách bình thường và tiến độ sửa nhà của tôi không hề bị chậm trễ. Con xin chân thành cảm tạ Sư phụ từ bi đã giúp con. Tôi kể cho các con trai và con dâu của mình nghe về sự việc này, cũng kể về việc nhìn thấy một trường năng lượng bao quanh chiếc xe cẩu. Các con của tôi rất vui khi nghe thấy điều đó.

Có rất nhiều triển hiện kỳ diệu trong suốt quá trình tôi sửa nhà, tôi cũng không thể kể chi tiết tất cả được. Chỉ bằng cách tinh tấn thực tu, chúng ta mới có thể đền đáp được sự khổ độ từ bi và hồng ân hạo đãng của Sư tôn.

Hướng nội và tinh tấn tu luyện

Năm ngoái, có giai đoạn tôi có ba giấc mơ, tôi ngộ ra rằng đây là điểm hóa của Sư phụ về những chấp trước cần phải loại bỏ của bản thân.

Trong giấc mơ đầu tiên, tôi đang vội vã đi trên đường. Có một người bán dấm nài nỉ tôi mua một ít dấm và bảo tôi nếm thử. Tôi nếm thử một chút thì thấy rất chua. Tôi nói: “Tôi không mua đâu.” Không lâu sau, một người khác cũng đến bán dấm và nài nỉ tôi thử. Tôi thử lại và cảm thấy không chua lắm nhưng tôi vẫn từ chối: “Tôi không dùng giấm. Tôi sẽ không mua!”

Không lâu sau, tôi lại có giấc mơ thứ hai, trong giấc mơ tôi cũng đang vội vã đi trên đường, có người chặn tôi lại và muốn bán cho tôi những lát táo gai cuộn, rồi bảo tôi nếm thử. Tôi nếm thử và thấy rất chua nên tôi không mua và tiếp tục đi. Sau đó, một người khác lại ngăn tôi lại, lại muốn tôi mua thêm những lát táo gai cuộn. Lần này tôi ăn thử cảm giác mùi vị cũng khá ngon nhưng tôi vẫn nói: “Tôi không mua!”

Trong giấc mơ thứ ba tôi đang nấu ăn, gom củi nhóm lửa. Trong khi nhóm lửa, tôi nhìn thấy một bắp ngô vẫn chưa tách ra. Tôi tự hỏi làm sao tôi có thể bỏ sót một bắp ngô như vậy, vì lúc bẻ ngô tôi đã làm rất cẩn thận.

Sau khi tỉnh dậy, tôi lập tức nhận ra rằng chính Sư phụ đã điểm hóa cho tôi về những thiếu sót trong tu luyện của tôi giống như việc để sót một bắp ngô. Tôi cần phải tiếp tục hướng nội trong tu luyện. Một học viên đã giúp tôi viết một bài chia sẻ kinh nghiệm và tôi đã chia sẻ những điểm hóa của Sư phụ trong giấc mơ với cô ấy. Cô ấy nói: “Tôi cũng không chắc thể ngộ của mình có đúng hay không, những chia sẻ này chỉ mang tính chất tham khảo thôi nhé. Người thường sử dụng từ “ăn dấm” (吃醋) để chỉ sự ghen tị. Phải chăng trong hai giấc mơ đầu tiên của chị Sư phụ chỉ ra chị vẫn còn tâm tật đố?” Tôi đã hướng nội và thực sự đã tìm ra hai vấn đề đã khiến tôi bận tâm trong một thời gian dài.

Chuyện đầu tiên liên quan đến gia đình bên nhà chồng của con gái tôi, nhà con rể đã canh tác trên mảnh đất của gia đình chúng tôi trong nhiều năm. Khi con gái tôi còn sống, hằng năm con gái thường biếu tặng bột ngô và bột mì cho hai anh trai. Tuy nhiên, đã 5 năm kể từ khi con gái tôi qua đời nhưng nhà con rể không còn cho nhà tôi bất cứ thứ gì nữa. Họ thậm chí còn giữ hết tiền đền bù đất.

Chi phí sinh hoạt và ăn uống đều có con trai và con dâu lo cho tôi, cháu gái cũng cho tôi tiền. Tôi chưa hề tiêu một đồng lương hưu nào cả và tôi thực sự không thiếu tiền. Chỉ là tôi cảm thấy hành động của con rể là không công bằng với gia đình tôi và gia đình hai con trai tôi. Các con trai và con dâu của tôi sẽ không bao giờ yêu cầu nhà con rể phải cho bất cứ thứ gì. Gia đình con trai của tôi khá giả về mặt tài chính, và họ cũng là học viên Pháp Luân Đại Pháp, nên họ thậm chí sẽ không nghĩ đến việc tranh cãi với nhà con rể.

Một lý do khác khiến tôi cảm thấy thật bất công là khi con gái tôi còn sống, con rể tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng không lâu sau khi con gái tôi qua đời, cậu ấy đã ngừng tu luyện. Con rể lại tiếp tục những thói quen cũ như hút thuốc và uống rượu. Tôi không thích những thói quen này của cậu ấy. Đôi khi cậu ấy bị bệnh, tôi lại khuyến khích động viên cậu ấy quay lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng cậu ấy lại nói những điều tiêu cực về Đại Pháp, nên tôi rất coi thường cậu ấy. Tôi đã thảo luận điều này với các đồng tu và nhận ra tâm tật đố của mình, tâm tôi cảm thấy bất công và coi thường con rể vì cậu ấy không còn là người tu luyện. Tôi biết đó có thể là món nợ tôi đã nợ con rể ở kiếp trước. Ngoài ra, quyết định ngừng tu luyện của cậu cũng là do không thể chịu đựng được khổ nạn. Cuối cùng, nhờ phát hiện ra những chấp trước của mình, tôi đã có thể buông bỏ chúng.

Cồn một sự việc khác khiến tôi khó chịu, điều mà tôi luôn cảm thấy thật bất công. Ngày xưa có người hàng xóm hoán đổi đất với gia đình tôi. Năm 2020, chính phủ mua lại mảnh đất đó để xây đường cao tốc và người hàng xóm này đã nhận được hơn 20.000 nhân dân tệ tiền bồi thường. Tôi biết một khi đất bị đổi thì tôi không thể làm gì được. Tuy nhiên, điều này vẫn khuấy động tâm chấp trước cảm thấy bị mất mát của tôi. Tôi không thiếu tiền cũng không tiêu xài nhiều, nhưng chấp trước vào lợi ích cá nhân của tôi vẫn bám rễ sâu.

Tôi ngộ ra được rằng, chân ngã của tôi không chấp trước vào những thứ này. Đó là lý do tại sao trong những giấc mơ đó, tôi không mua bất cứ thứ gì, dù là giấm hay lát táo gai, tôi đều không muốn. Đó là những nhân tâm, sau khi nhận ra chúng, tôi cần trừ bỏ chúng tận gốc.

Bằng cách hướng nội, tôi nhận ra tâm tật đố và quan niệm người thường đã gây trở ngại cho việc tu luyện của tôi. Sau khi tôi gỡ bỏ chúng, nút thắt trong tâm tôi được cởi bỏ, tâm trí tôi trở nên sáng suốt và các nguyên lý của Đại Pháp đã triển hiện.

Vượt qua khảo nghiệm bằng chính niệm

Thời gian trước, vào một đêm nọ, tôi đột nhiên bị tiêu chảy không thể ngủ được. Tôi không sợ hãi, nhưng khi thức dậy lúc 3 giờ sáng để luyện công, tôi đã không thể luyện bài công pháp thứ hai, tôi liên tục chạy vào nhà vệ sinh. Ban ngày, tôi vẫn duy trì trạng thái bình ổn, vẫn ra ngoài làm các việc để chứng thực Đại Pháp, khi mọi người nhìn thấy tôi bước đi loạng choạng, họ bảo tôi nghỉ ngơi, nhưng tôi nói không sao. Tôi bắt đầu luyện công lại vào tối hôm sau nhưng vẫn không thể luyện được. Tôi đứng trước Pháp tượng Sư phụ, cầu xin Sư phụ giúp đỡ và gia trì cho tôi, sau đó tôi đã cố gắng luyện công xong. Tôi đã khỏe lại và không còn bị tiêu chảy nữa. Tôi biết rằng Sư phụ từ bi đã giúp tôi vượt qua quan này.

Không lâu sau, vào lúc nửa đêm, tôi chợt thấy ngực đau nhức, lúc đầu tôi còn chịu đựng được nhưng về sau đau đến nỗi tôi không thể nằm hay ngồi được. Tôi không thể hướng nội vì cơn đau đột ngột này, tôi không thể chịu đựng được nữa nên tôi cầu xin Sư phụ gia trì và giúp đỡ, và tôi đã vượt qua được.

Khi gặp hai quan nghiệp bệnh này, tôi đã không gọi điện cho con trai hay chú tôi sống ở cùng làng. Tôi đã vượt qua được bằng chính niệm vững chắc, với sự tín Sư tín Pháp. Tôi nhận ra rằng đây là một khảo nghiệm. Tôi đã hơn 80 tuổi. Theo lẽ thường mà nói thì tôi là một bà cụ, tôi còn phải cần con cái chăm sóc. Nhưng trong thực tế là tôi đã sống một mình trong nhiều năm. Tôi ngộ ra rằng vào những thời khắc quan trọng, cần phải tuân theo các tiêu chuẩn của Pháp Luân Đại Pháp để vượt qua những khảo nghiệm then chốt, cần thực sự tín Sư tín Pháp.

Nếu có điều gì không phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/7/4/462587.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/13/212464.html

Đăng ngày 07-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share