Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-10-2023] Từ khi còn nhỏ, tôi ốm yếu và thường xuyên phải vào bệnh viện. Năm 25 tuổi, tôi bị bệnh tim nặng, phải ngủ nửa nằm nửa ngồi để tránh khó thở, cộng với chứng suy nhược thần kinh làm tôi mất ngủ trầm trọng hơn. Tôi luôn cảm thấy chóng mặt và đầu óc choáng váng suốt cả ngày. Tôi đã phải chịu nỗi khổ như thế trong rất nhiều năm.
Tôi cũng bị đau lưng, khiến tôi không thể làm bất kỳ công việc gì. Một ngày nọ, tôi đến bệnh viện thành phố vì đau không chịu nổi. Nhìn vào phim chụp X-quang của tôi, bác sĩ nói rằng ông ấy không thể làm gì được cho tôi. Tôi xuất viện và yếu đến mức phải ngồi xổm dựa vào tường. Tôi cảm thấy vô vọng nhưng không muốn chết vì tôi còn trẻ và con tôi còn quá nhỏ.
Tôi cảm thấy người rất yếu và mệt, không thể thẳng lưng được. Tôi luôn cảm giác có gì đó mắc kẹt trong cổ họng và mất giọng. Những lúc nghiêm trọng, tôi cảm thấy ô-xy không lên não, mặt tôi tê cứng và tay chân co quắp.
Đại Pháp đã cứu mạng tôi
Vào mùa thu năm 1994, tôi có được một cuốn ‘Chuyển Pháp Luân’, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Khi đọc sách, tất cả những thắc mắc của tôi về cuộc sống bao năm qua đều được giải đáp. Tôi cảm thấy rất hào hứng. Ngày hôm sau, tôi bắt đầu bị sốt cao, nhưng tôi biết Sư phụ Đại Pháp đang thanh lọc cơ thể cho tôi. Tôi vui mừng khôn xiết vì được Sư phụ chăm sóc ngay lập tức! Dù bị sốt nhưng tôi vẫn ngủ ngon hơn bao giờ hết.
Ba ngày sau, mọi đau đớn và khó chịu đều biến mất hoàn toàn. Khuôn mặt tôi bừng sáng. Lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi cảm thấy không còn bệnh tật và đi lại thật thoải mái. Con xin vô cùng cảm tạ Sư tôn.
Có lần, tôi giúp bố mẹ trồng ngô. Ở khu vực của chúng tôi, nông nghiệp chưa được cơ giới hóa, nên tôi phải tự tay mang giỏ hạt đi gieo từng hàng một. Mẹ tôi rất cảm động vì tôi đã bình phục để làm được công việc này.
Giải quyết mâu thuẫn với chồng
Tôi cưới chồng để bố mẹ vui lòng. Đúng vào ngày cưới, tôi phát hiện rằng chồng tôi đã nói dối tuổi của mình. Tôi phẫn nộ và cảm thấy chán ghét. Tôi mất niềm tin và cảm thấy đau khổ vì đã kết hôn với anh ta. Từ đó trở đi, vì tâm oán giận, tôi thường ra lệnh và chỉ đạo mọi công việc nhà cũng như bất cứ việc gì chúng tôi làm cùng nhau. Khi ở ngoài, tôi luôn đi phía trước cách anh ấy một đoạn xa.
Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã hiểu ra nhiều Pháp lý mà trước đây chưa từng biết, tôi đã thay đổi hoàn toàn thế giới quan của mình. Tôi bắt đầu quan tâm đến chồng hơn, chú ý đến lời nói, cũng như cách cư xử của bản thân với anh ấy. Tôi cũng để anh quyết định mọi việc trong nhà và không coi thường anh ấy nữa. Chồng tôi sau đó thay đổi từ trạng thái phục tùng trở nên hống hách, lên mặt với tôi. Anh ấy thậm chí còn phớt lờ tôi và không đáp lại lời tôi nói. Với “quyền lực” mới của mình, anh vênh váo và cứ khệnh khạng đi đi lại lại trước tôi.
Một ngày nọ, mẹ chồng bảo tôi quyết định một việc trong nhà. Bà kinh ngạc khi nghe thấy tôi trả lời rằng cứ để chồng tôi quyết định. Tôi giải thích với mẹ: “Con đã từng phản bác anh ấy trong mọi việc và điều đó là sai. Từ giờ trở đi, con sẽ lắng nghe anh ấy và để anh ấy quyết định những vấn đề lớn.”
Một thời gian sau, chồng tôi đã thay đổi tốt hơn. Anh có khả năng và xử lý mọi việc khá tốt. Chỉ là do trước đây tôi quá áp bức nên anh ấy trở nên rụt rè, kém cỏi như vậy. Anh cũng biết quan tâm và bảo vệ tôi hơn. Có lần anh đã khen ngợi tôi, nói rằng tôi là một người tu luyện chân chính, rằng với người trong nhà cũng như người bên ngoài tôi đều đối xử tốt.
Trên đây là chút thể ngộ của tôi trong quá trình tu luyện, có điểm nào chưa phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/10/22/467323.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/19/212987.html
Đăng ngày 07-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.