Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua internet lần thứ VIII dành cho các học viên ở Trung Quốc

Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-12-2012]

Con xin kính chào Sư Phụ tôn kính! Xin chào các bạn đồng tu!

1. Đắc Pháp và học Pháp

Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào tháng 12 năm 1997 và cá nhân đã trải nghiệm được sự bảo hộ hết sức cẩn thận Sư Phụ. Tôi không thể diễn tả lòng biết ơn của đối với Sư Phụ trong suốt 14 năm qua trên con đường tu luyện của mình. Đại Pháp là tốt! Tôi đã đọc sách Chuyển Pháp Luân hơn một nghìn lần. Tôi đã thuộc lòng bài giảng đầu tiên của Chuyển Pháp Luân trước khi cuộc bức hại bắt đầu, cũng như Hồng Ngâm, Tinh Tấn Yếu Chỉ, và rất nhiều các kinh văn. Cho đến nay, tôi đã hai lần học thuộc Chuyển Pháp Luân, Hồng Ngâm II, Tinh Tấn Yếu Chỉ, …

2. Trải qua khảo nghiệm sinh tử, giúp nhiều người học Đại Pháp

Do kiên định học Pháp và tập công, tâm và thân của tôi đã được cải thiện một cách thần kỳ. Tôi đã từng bị nhiều bệnh như: bệnh phụ khoa, nhiễm trùng đường tiết niệu, tiểu ra máu, suy nhược, chóng mặt, đau đớn… Tôi có thể cảm nhận được cơ thể mình bắt đầu được chữa lành ngay từ những ngày đầu tiên! Chưa đầy ba tuần, toàn bộ cơ thể của tôi cảm thấy nhẹ nhàng và tràn đầy năng lượng. Đây là lần đầu tiên tôi trải nghiệm không bệnh tật. Điều này làm tôi hạnh phúc vô cùng!

Vào mùa thu năm 1998, tôi xuống xe buýt và băng qua đường khi một chiếc xe tải chất đầy đậu xanh đang lao nhanh về phía tôi và đâm tôi ngã xuống. Đằng sau đầu tôi bị chảy máu, và tôi ngất đi. Mọi người kéo tôi ra từ gầm xe và đưa tôi đến bệnh viện. Một bác sĩ khâu cho tôi và cho biết rằng vết thương không nghiêm trọng. Tôi đã bất tỉnh trong ba ngày và chỉ khi tôi tỉnh dậy tôi mới nhận ra rằng tôi đã bị một tai nạn. Người lái xe đã trả tiền taxi và viện phí. Tôi nhớ tới lời Sư Phụ giảng:

“Từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã, thế nên từ nay trở đi chư vị làm gì nói gì đều phải vì người khác, và nghĩ đến cả vì người đời sau nữa! Hãy nghĩ cho Đại Pháp vĩnh thế bất biến!” (“Phật tính vô lậu,” Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi nghĩ, “Mình là một đệ tử Đại Pháp. Người lái xe gặp khó khăn để kiếm sống và không chủ ý làm tổn thương mình.” Tôi đã gặp lại người lái xe trả lại anh ấy tiền taxi và viện phí. Khi anh ấy từ chối nhận nó, tôi đã giải thích, “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư Phụ đã dạy chúng tôi trong Chuyển Pháp Luân, ‘Người lái xe phóng nhanh, nhưng anh ấy phải chăng cố ý đâm người ta? Anh ta chẳng phải vô ý là gì?'” Người lái xe đã rất cảm động và nói, “Sư Phụ của chị thực sự vĩ đại!” Tôi đã cho anh ấy mượn một cuốn sách Đại Pháp và sau này anh ấy đã trở thành một học viên.

3. Hướng nội, tu bỏ danh, lợi và tình

Sư Phụ đã dạy chúng ta: “Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC [2009]”), tôi đã hiểu sâu sắc điều này trong khi giải cứu các học viên.

a. Tu luyện xả bỏ tình

Vào đầu năm 2011, hai học viên đã bị bắt giữ trên đường đi giảng chân tướng. Tôi đã bị sốc. Tôi đã không chuẩn bị gì cả. Sau đó tôi nhận ra rằng cựu thế lực sẽ không bao giờ đợi cho đến khi chúng ta đã sẵn sàng để bức hại chúng ta. Tôi đã không nhìn vào trong và hoàn toàn bị động vì tình. Trong số họ có một người bạn thân đã tu luyện hơn 13 năm. Tôi đã khóc ròng rã. Tôi không thể chịu được khi cô ấy bị tra tấn. Tôi quỳ xuống trước bức hình của Sư Phụ và khóc nức nở.

Khi tôi đang khóc, tôi đã nhớ lời của Sư Phụ trong Chuyển Pháp Luân, “‘Tình’ là việc của người thường; người thường là vì ‘tình’ mà sống.” Điều này đã thức tỉnh tôi. Ngay lập tức tôi lau khô những giọt nước mắt của mình và nhận ra rằng chúng tôi cần phải tu luyện xả bỏ cái tình này. Phiền muộn và nước mắt của tôi là sai. Chúng ta nên sử dụng trải nghiệm để hướng nội và biến khổ nạn thành một điều tốt.

b. Tu luyện xả bỏ chấp trước vào danh

Tôi thấy tôi đã lơ là tu luyện bản thân mình trong những năm gần đây. Tôi đã làm việc và không thể tĩnh tâm khi học Pháp. Tôi luôn luôn nghĩ rằng chúng tôi đang làm rất tốt trong lĩnh vực của chúng tôi, thậm chí chúng tôi còn cạnh tranh với nhau về số lượng chúng sinh mà mỗi người chúng tôi cứu được. Tôi sẽ quá hăng hái khi tôi nghe các học viên khác ca ngợi chúng tôi đã làm tốt như thế nào, và tôi không tìm thấy chấp trước của tôi về danh. Tôi nghĩ rằng đây là một trong những yếu tố đằng sau các vụ bắt giữ các học viên của chúng tôi.

Một học viên từ một thị trấn khác đã bị bắt trong vùng của chúng tôi vào năm 2010, và tôi đã rất chán nản và quá lúng túng để gặp bất cứ ai khi tôi nghe nói về điều đó. Tôi đã không hướng nội để tìm các chấp trước về danh. Vào đầu năm 2011, tôi nghĩ rằng chúng tôi phải cẩn thận, để không có học viên nào khác sẽ bị bắt giữ, nhưng tôi không tĩnh tâm học Pháp và không thể hướng nội. Kết quả là, hai bạn học viên đã bị bắt. Tôi đã rất đau khổ mà tôi cảm thấy thà tôi là một trong những bị bắt. Sư Phụ sau đó đã điểm hóa cho tôi,

“Đó đâu phải xuất phát từ tâm từ bi; cái tâm danh lợi người ấy chưa hề dứt bỏ; hoàn toàn không xuất hiện tâm từ bi.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra rằng Sư Phụ đã nhằm vào tôi! Ngài đã điểm hóa cho tôi chấp trước về danh của mình. Đó là một thời cơ. Một điều phối viên đến nhà tôi, và tôi nói với anh ấy tôi đã tìm thấy chấp trước về danh của tôi mạnh mẽ ra làm sao. Anh ấy nói với tôi, “Chị đào sâu nữa xuống xem nó thế nào? Nó bắt nguồn từ sự ích kỷ chăng?” Tôi nghĩ,“Đúng như vậy! Căn nguyên của tôi đã không đúng, thật khủng khiếp!” Tôi cảm ơn bạn đồng tu giúp tôi tìm ra gốc rễ của chấp trước.

c. Tu luyện dứt bỏ chấp trước về lợi

Tôi tìm thấy chấp trước về danh và tình, sau đó bắt đầu tiếp tục tìm kiếm chấp trước về lợi. Tôi nghĩ rằng tôi xem tiền bạc rất nhẹ, vì nhà tôi là điểm sản xuất tài liệu được hỗ trợ bằng tiền riêng của chúng tôi. Khi tôi đã biên soạn tài liệu có nội dung sự thật về cuộc bức hại thì những lời giảng của Sư Phụ xuất hiện trong tâm trí của tôi một lần nữa,

“Đại vũ đài nhân loại hôm nay chính là chuẩn bị cho Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp; bất kể chư vị làm hạng mục [công việc] gì, bất kể khi vì cứu độ chúng sinh mà chư vị làm những gì, thì đều nên kiên định làm hạng mục ấy cho tốt, hoàn thành cho tốt.. “ (“Giảng Pháp tại Pháp hội kỷ niệm Minh Huệ Net mười năm”)

Tôi đột nhiên thấy mình vẫn còn chấp trước dựa dẫm vào gia đình bạn học viên khi làm công tác giải cứu. Gia đình bạn đồng tu không tu luyện. Chúng tôi muốn thuê luật sư giúp giải cứu các học viên, nhưng gia đình họ lại nghĩ rằng điều này không hợp lý. Chúng tôi đã trì hoãn việc giải cứu. Vì chúng tôi – những đệ tử Đại Pháp đóng vai trò quan trọng trong vũ đài này, chúng tôi cần phải đi tiên phong. Tôi nhận ra lý do cho sự chậm trễ là vì tôi vẫn còn chấp trước vào lợi. Ngay lập tức tôi tới nhà một bạn đồng tu. Chồng cô nói rằng việc chi trả nhiều tiền là vô ích vì một số quan chức đã nói rằng cô ấy sẽ bị kết án từ 8-10 năm. Tôi nói với anh ấy, “Chúng ta không thể quyết định điều gì. Chỉ có Sư Phụ của chúng tôi mới có thể quyết định. Chúng tôi sẽ trả phí thuê luật sư, nhưng anh phải hợp tác trong phiên xét xử.” Anh ấy đã đồng ý. Hai ngày sau, đồng tu của chúng tôi đã được thả.

4. Là người chân tu

Bài học đau đớn về việc giải cứu các đồng tu bị giam giữ đóng vai trò như một tấm gương phản ánh tình trạng tu luyện của tôi. Tôi cần phải học Pháp nhiều hơn, học thật tốt, hướng nội như một đệ tử chân tu. Tôi đọc kinh văn “Rộng lớn”:

“Còn nội hàm bác đại tinh thâm của Ông là chỉ những người tu luyện tại các tầng thứ chân tu khác nhau mới có thể thể ngộ và triển hiện ra được, mới có thể thật sự thấy Pháp là gì.” (Tinh tấn yếu chỉ)

Tôi nghiêm túc tự hỏi, liệu tôi đã thực tu? Những người chân tu là phải làm bất cứ điều gì Sư Phụ dạy – xả bỏ chấp trước vào danh, lợi và tình. Tu luyện của chúng ta không có đường tắt, chúng ta phải làm thật tốt, không chỉ nói chơi. Tôi thật sự trải nghiệm những gì liên quan đến bài giảng của Sư Phụ trong Chuyển Pháp Luân:

“[Tôi] nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người.”

Kinh nghiệm tu luyện của tôi đã chứng minh rằng tất cả các chấp trước cần phải được xả bỏ. Tất cả các chấp trước của tôi đã được xả bỏ với sự giúp đỡ của Sư Phụ. Tôi hòa mình vào tu luyện vững chắc và đảm bảo rằng mỗi lời nói và hành động của tôi đều chiểu theo Pháp, và tâm và thân của tôi đã cải thiện rất nhiều trong một khoảng thời gian ngắn. Tôi đã từng có thể ngồi kiết già trong hai giờ đồng hồ, nhưng trong những năm gần đây, tôi thậm chí không thể ngồi ở thế kiết già. Sau khi tôi đọc cẩn thận 39 cuốn kinh sách Đại Pháp, một lần nữa tôi có thể ngồi ở thế kiết già trong hai giờ. Sự thay đổi này chính là nhờ Pháp: Sư Phụ đã gia trì và khích lệ tôi.

Con xin cảm tạ Sư Phụ! Cảm ơn các bạn học viên!

Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/12/6/明慧法会–营救过程中去名利情-249447.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/18/130190.html
Đăng ngày 5-3-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share