Bài viết của Thuần Tâm, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-06-2023] Khi còn nhỏ, tôi rất hay khóc. Mỗi ngày sau khi ngủ trưa dậy, tôi lại khóc một trận thật to. Khi ở một mình, tôi cũng khóc lặng lẽ một mình. Thấy vậy cha mẹ tôi luôn hỏi: “Tại sao con lại khóc? Ai chọc giận con à?” Thực ra, tôi không biết tại sao tôi tâm trạng tôi lại không tốt như thế, lúc nào cũng muốn khóc.

Lúc đó tôi nghĩ: “Mỗi ngày cứ sáng rồi lại tối, hết ngày rồi lại đêm, hết ăn rồi lại ngủ, cứ lặp đi lặp lại một ngày, rồi lại một năm. Cuộc sống là như vậy sao? Con người phải sống như vậy sao? Ý nghĩa của cuộc sống này là gì?”

Thế nhưng trong mịt mờ tăm tối, tôi dường như tôi đang chờ đợi một điều gì đó. Sự trắc trở và bất lực trước cuộc sống càng khiến thời gian chờ đợi trở nên dài, nhàm chán, tẻ nhạt và cô quạnh. Tôi đang chờ đợi điều gì đây? Tôi còn phải đợi đến bao giờ nữa?

Đáp án

Rồi một hôm, tôi thấy một người bạn của mình cầm một cuốn sách và nói với một người khác: “Tôi ngần này tuổi rồi, đã hết kinh nguyệt rồi mà giờ lại có trở lại. Kính lão tăng số theo tuổi tác, nhưng bây giờ tôi không cần đeo kính vẫn có thể đọc sách, thân thể nhẹ nhàng vô bệnh. Tôi có thể đạp xe, có người nói nhìn từ phía sau trông tôi như thanh niên vậy“. Nghe thấy thế, tôi liền cầm lấy cuốn sách và nói: “Trước hết để tôi xem qua cuốn sách một chút nhé!”

Tôi đã đắc Pháp theo cách đó và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bước đi trên con đường tu luyện. Mặc dù tôi chưa học hết các động tác luyện công, nhưng mọi đau đớn trên cơ thể tôi đều biến mất (tôi bị đau lưng và đau chân khi về quê, vào những ngày âm u mưa gió thì càng đau dữ dội hơn.)

Kể từ đó, tôi lại bắt đầu khóc như khi còn nhỏ. Trong khi học Pháp, tôi khóc: Đây là điều tôi hằng tìm kiếm bấy lâu, và cuối cùng đã tìm thấy; trong khi luyện công, tôi cũng khóc: Đây là điều tôi chờ đợi, và cuối cùng điều ấy đã đến. Sau hàng ngàn năm chờ đợi, cuối cùng tôi đã tìm thấy mục tiêu và phương hướng của cuộc đời, hiểu được giá trị và ý nghĩa chân chính của sinh mệnh, tôi thật may mắn được tiến bước trên con đường phản bổn quy chân.

Kể từ đó, tôi bắt đầu một cuộc đời hoàn toàn mới. Mỗi ngày kiên trì luyện năm bài công pháp và học Chuyển Pháp Luân. Sau này, mỗi ngày tôi còn học thuộc Pháp, cứ mỗi ngày kiên trì học thuộc một đoạn, đến nay đã học thuộc Chuyển Pháp Luân hơn mười lần. Sau khi học thuộc, mỗi ngày tôi kiên trì học ba bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân. Mặc dù đã học năm lượt các bài giảng Pháp ở các nơi của Sư phụ, nhưng tôi vẫn cảm thấy chưa có ấn tượng sâu đậm, vì vậy ngoài đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi đọc bài kinh văn khác ba đến năm lần liên tục, sau đó mới đọc kinh văn tiếp theo. Bằng cách này, tôi nhớ kỹ Pháp mà Sư phụ giảng và có thể chiểu theo Pháp của Sư phụ trong từng lời nói, hành động, cũng như suy nghĩ của mình.

Tu luyện đã giúp cải biến tôi trở thành một con người hoàn toàn khác. Mọi người nói tôi thoải mái và cởi mở hơn. Nhiều người hỏi tôi: “Sao bạn luôn luôn vui vẻ hạnh phúc vậy, có bao giờ bạn tức giận chưa? Bạn có biết phiền não là gì không?”

Đúng vậy! Tôi đã tìm được Sư phụ và đã đắc Pháp. Tôi đã có sự may mắn, vui sướng và cảm ân, tôi còn mong gì hơn nữa? Tôi làm theo những gì mà Sư phụ giảng, hết thảy đều theo an bài của Sư phụ. Tôi phải trân quý cơ duyên vạn cổ khó gặp này!

Câu chuyện về việc chúng sinh mong ngóng được cứu

Sư phụ cứu tôi là để tôi đi cứu chúng sinh. Ngoài việc tu tốt bản thân, các đệ tử Đại Pháp còn gánh vác sứ mệnh cứu chúng sinh. Để giảng chân tướng và cứu được nhiều người hơn, với sự điểm hóa và giúp đỡ của Sư phụ, tôi đã vận dụng mọi phương pháp để mọi người không chỉ minh bạch chân tướng Đại Pháp, mà còn hiểu rõ tại sao họ nên làm “tam thoái” (thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ)), chỉ cần nói vài lời là có thể khiến mọi người thức tỉnh khỏi những lời dối trá của Trung cộng, khiến tự nội tâm họ nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Sư phụ Đại Pháp hảo”, sau đó vui vẻ làm tam thoái. Có lần tôi từng khuyên được hơn 100 người tam thoái trong một ngày.

Trách nhiệm của tôi là làm tốt việc chứng thực Pháp, để chúng sinh biết sự từ bi của Sư phụ cũng như vẻ đẹp và sự thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp, để chúng sinh được cứu. Sau hơn 20 năm giảng chân tướng, ngày càng có nhiều người trên thế gian minh bạch chân tướng Đại Pháp, mong ngóng được cứu độ. Tôi xin kể một số ví dụ như sau:

“Cuối cùng tôi đã tìm thấy bà!”

Một ngày, tôi đi đến bên cạnh một người đàn ông khoảng 70 tuổi. Ông ấy đang ngồi dưới gốc cây trước tòa nhà với vẻ mặt giận dữ. Tôi bắt chuyện với ông ấy, nhưng ông ấy đùng đùng nổi giận và đứng phắt dậy hỏi: “Bà là học viên Pháp Luân Công phải không? Để tôi yên, bà đang làm phiền tôi đấy!”, rồi ông ấy bỏ đi. Tôi thấy vậy nên cũng đành rời đi. Tôi đi lòng vòng gần hai tiếng đồng hồ và trời cũng đã tối nên tôi tìm con đường khác để về nhà.

Khi đang đợi đèn giao thông, tôi thấy một ông lão đang sải bước về phía trước, vừa đi vừa liếc trái liếc phải, như đang vội tìm ai đó. Tôi phát hiện đây chính là ông lão ngồi một mình nổi nóng hồi nãy, ông ấy đang tìm ai nhỉ? Theo bản năng, tôi bước về phía ông ấy. Khi phát hiện ra tôi, ông ấy tức tốc tiến đến trước mặt tôi, giống như một đứa trẻ đi lạc cuối cùng tìm thấy cha mẹ của mình.

Ông ấy kích động nói: “Cuối cùng tôi đã tìm thấy bà, bà có gì muốn nói với tôi phải không? Hãy nói đi! Hãy nói đi!”

Tôi liền giảng chân tướng về Đại Pháp cho ông ấy và cách để phòng tránh các loại tai họa. Cuối cùng tôi hỏi ông ấy: “Ông là đảng viên phải không?”. Ông ấy đáp: “Phải”. Tôi nói: “Tôi sẽ giúp ông thoái. Trung Cộng bức hại những người Pháp Luân Công [khi họ đang cứu người], cản trở người dân Trung Quốc được cứu kịp thời. Ông Trời chắc chắn sẽ trừng phạt nó. Chúng ta thoái xuất khỏi nó sẽ tránh xa mọi nguy hiểm và tai họa sẽ không đến với chúng ta”. Ông lão rất cảm động, hai mắt rưng lệ và liên tục nói: “Cảm ơn! Cảm ơn!”

Tôi tạm biệt ông ấy và khi lên xe tôi quay đầu lại nhìn thì thấy ông ấy vẫn đứng nguyên ở đó nhìn tôi. Có vẻ như tôi chính là người mà ông ấy tìm kiếm. Ông ấy hối hận vì đã bỏ đi mà không nghe tôi nói. Chắc hẳn Sư phụ đã thấy ông ấy sẽ rất hối hận vì bỏ lỡ cơ hội được cứu, nên đã [an bài] cho chúng tôi cơ hội gặp lại nhau. Ông ấy liên tục nói “cảm ơn”, tôi biết ông ấy đang cảm tạ Sư phụ.

Người bám theo tôi

Một hôm khi đang ở chợ, tôi cảm thấy có người bám theo tôi. Tôi đi thì anh ta đi, tôi dừng lại thì anh ta dừng lại, tôi băng qua đường và anh ta cũng băng qua theo. Lẽ nào anh ta là cảnh sát mặc thường phục?

Bất kể anh ấy đang làm gì, tôi vẫn quyết định giảng chân tướng và cứu anh ấy. Tôi quay lại và đối mặt với anh ấy, sau đó giảng chân tướng và khuyên tam thoái. Anh ấy vui mừng nói: “Cảm ơn chị”, sau đó anh ta mãn nguyện rời đi.

Tôi thấy rằng có rất nhiều người muốn lắng nghe tôi giảng chân tướng. Để tiếp xúc được với nhiều người hữu duyên hơn, tôi giảng chân tướng ở một đoạn đường trong một khoảng thời gian nhất định để những người muốn nghe chân tướng và đắc cứu đều có thể tìm thấy tôi.

Người bán hàng muốn tìm hiểu thêm về Đại Pháp

Một lần khi tôi đi mua sắm, nhân viên bán hàng đã gói xong và chuẩn bị đưa cho tôi. Khi thấy tiền tôi trả có tin thông điệp chân tướng Pháp Luân Công, anh ấy đặt túi đồ trở lại giá trong quầy và đẩy một chiếc ghế đến và mời tôi ngồi xuống một lát.

Anh ấy nói: “Tôi vẫn còn là đảng viên”. Sau đó, anh ấy chỉ vào một thanh niên bên cạnh và nói: “Cậu ấy vẫn còn là đoàn viên”. Tôi chọn hóa danh và giúp họ làm tam thoái.

Tôi nói với họ: Thiên thể chiểu theo quy luật thành, trụ, hoại, diệt. Hoại rồi sẽ phải đến diệt, thời khắc đó đủ chủng loại tai nạn sẽ giáng xuống nhân loại. Sư phụ Đại Pháp đã tự mình hạ thế để cứu độ chúng sinh. Các vị chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’ thì Sư phụ Đại Pháp sẽ bảo hộ và giúp các vị tránh khỏi mọi tai họa. Sư phụ Đại Pháp ở đây để giúp chúng ta tránh khỏi tai họa và là đến để cứu chúng ta. Với sự bảo hộ của Sư phụ Đại Pháp, chúng ta sẽ không bị diệt vong, nhân loại sẽ có hy vọng, có ngày mai, có tương lai”. Họ rất vui khi nghe điều đó và liên tục nói lời cảm ơn.

Niềm xúc động khi được tiếp nối Phật duyên

Một hôm khi đang đi trên vỉa hè, tôi gặp một người đàn ông trung niên dáng người cao to, nét mặt hiền hòa. Tôi tiến đến chào ông ấy và bắt đầu giảng chân tướng, ông ấy đứng trước mặt tôi một cách cung kính và chăm chú lắng nghe. Tôi phát hiện khi tôi nói một câu, ông ấy hạ thấp người và cúi đầu xuống, sau đó lặp lại động tác ấy. Ông ấy đang làm gì vậy? Tôi quan sát kỹ hơn thì thấy hai mắt ông ấy đỏ hoe và tròng mắt ngấn lệ. Xem ra ông ấy đang rất kích động và cúi đầu trước tôi.

Tôi nói một câu là ông liền cúi đầu một lần, cứ một câu lại cúi một lần, điều này khiến tôi vô cùng cảm động. Nhưng tôi biết lúc này không được để tình cảm dẫn động, phải có trách nhiệm với sinh mệnh này, tôi phải giảng rõ và đầy đủ chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho ông ấy. Tôi không nhìn vào ông nữa và vừa ngước mắt lên nhìn trời vừa giảng.

Lúc này, trên bầu trời xuất hiện một lão hòa thượng tóc hoa râm, thần sắc điềm tĩnh tường hòa, trong tay cầm một chuỗi tràng hạt, mặc một bộ áo vải thô màu lam nhạt của nhà sư. Còn người đàn ông trung niên mặc áo khoác bên cạnh liên tục cúi người vái lạy tôi. Tôi nhìn vị hòa thượng già trên bầu trời, rồi lại nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, tôi biết ông ta từng là nhà sư trong một kiếp nào đó.

Sau khi giảng chân tướng, tôi giúp ông ấy thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Ông ấy vừa lau nước mắt vừa nghẹn ngào nói: “Cảm ơn! Cảm ơn!” Tôi không cầm nổi nước mắt và cũng bật khóc. Ông ấy đi được vài bước, sau đó xoay người lại và tiếp tục nói: “Cảm ơn!”

Tất cả chúng sinh cũng giống như các đệ tử Đại Pháp chúng ta, đã từ Thần giới hạ thế xuống làm người để đợi Sư phụ cứu độ. Họ đã chờ đợi Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền và cứu độ họ hàng ngàn vạn năm, trải qua biết bao thăng trầm và ma nạn trong đời đời kiếp kiếp luân hồi muôn vàn cay đắng, cuối cùng, họ cũng đã đợi đến ngày này để được đắc cứu.

Tôi cũng từng đích thân trải qua quá trình và cảm giác này, nên thấu hiểu tâm tình của ông ấy. Thật khó có thể diễn tả thành lời nên ông ấy đã chọn cách cúi đầu để bày tỏ nỗi lòng của mình. Tôi biết mỗi lần ông ấy cúi đầu là một lần ông ấy bày tỏ sự cảm kích và tạ ơn Sư phụ Đại Pháp.

Linh đơn diệu dược

Một người quen nói với tôi rằng ông mắc bệnh tiểu đường, gần đây càng trở nên tệ hơn. Ông uống ba loại thuốc hạ đường huyết liều cao, nhưng lượng đường trong máu khi đói vẫn trên 10mmol/L. Tôi giúp ông ấy tam thoái, và bảo ông ấy thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” thì lượng đường trong máu sẽ giảm xuống. Ông nói: “Mọi người đều nói chị là người tốt! Tôi tin chị!”

Một tuần sau tôi gặp lại ông ấy. Lần này bộ dạng của ông ấy khác hẳn so với lần trước, tâm trạng rất tốt và rất có sức sống. Ông vui vẻ nói với tôi: “Lượng đường trong máu của tôi đã giảm. Tôi chỉ uống một loại thuốc hạ đường huyết và chỉ thỉnh thoảng mới dùng. Tôi luôn niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’ và lượng đường trong máu của tôi đã giảm xuống còn 7,3mmol/L. Pháp Luân Công này thật thần kỳ, còn hiệu quả hơn cả thuốc.”

Có một người phụ nữ bị huyết áp cao và tôi giúp bà ấy làm tam thoái cũng như khuyên bà ấy chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Vài ngày sau, bà ấy nói với tôi: “Chị nghe theo lời khuyên của em, thường niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân Thiện Nhẫn hảo’. Chị không uống bất kỳ loại thuốc hạ huyết áp nào, thế mà kết quả đo huyết áp ở nhà cho kết quả bình thường. Trước đây, khi chị kiên trì uống thuốc, huyết áp của chị lúc nào cũng bất ổn. Chị cảm thấy chuyện này thật khó tin, vì vậy, chị đã mang máy đo huyết áp đến bệnh viện để sửa lại. Kết quả đo huyết áp ở bệnh viện và ở nhà là như nhau, chứng tỏ máy đo huyết áp của chị vẫn hoạt tốt và huyết áp của chị bình thường. Khi không sử dụng thuốc mà huyết áp vẫn luôn ở mức bình thường, đối với chị đó quả là một kỳ tích“.

Đại dịch COVID-19 (Virus Trung Cộng hay Viêm phổi Vũ Hán) đã xảy ra được ba năm. Trong khi giảng chân tướng, tôi gặp lại nhiều gia đình mà từ nhiều năm trước đã tam thoái, họ biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt và để cứu độ mọi người. Khi dịch bệnh bùng phát dữ dội vào cuối năm ngoái và đầu năm nay, gia đình họ không có một ai bị “dương tính”, chứ chưa nói đến bị sốt, ho, hay mệt mỏi mất sức.

Mỗi lần gặp những người như vậy thì không phải là tôi giảng chân tướng cho họ nữa, mà là họ không ngừng nói về việc họ tin Đại Pháp như thế nào, Sư phụ Đại Pháp đã giúp họ vượt qua đại dịch và đắc phúc báo. Từng câu từng chữ đều thể hiện niềm tin vững chắc của họ vào Đại Pháp và lòng cảm ân của họ đối với Sư phụ.

Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền và đang cứu độ chúng sinh. Những chúng sinh được cứu cũng đang chứng thực Đại Pháp, cảm ơn sự từ bi hồng đại của Sư phụ Đại Pháp, cảm sơn Sư phụ Đại Pháp cứu độ họ.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán : https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/30/462173.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/24/210458.html

Đăng ngày 05-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share