Bài viết của Thanh Phong, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-01-2020] Một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở một thành phố biên giới xa xôi của tỉnh Hắc Long Giang đã bị bắt ngay sau Tết Dương lịch 2021. Trước đó, bà đã phải rời khỏi những nơi bà từng sinh sống do cuộc bức hại và việc đe dọa bắt giữ vẫn tiếp diễn. Việc người học viên bị bắt khiến con gái bà, Thần Thần, phải sống ở nhà một mình. Con gái bà làm việc ở bên ngoài và đã chuyển về sống với mẹ khi đại dịch bùng phát vào năm 2020.

Con gái thay đổi quan điểm về Pháp Luân Đại Pháp

Thần Thần lớn lên với bà ngoại và đã bị những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lừa dối. Vào thời điểm đó, tất cả các phương tiện truyền thông nhà nước liên tục tuyên truyền rộng rãi rằng Pháp Luân Đại Pháp là tà giáo. Sống trong một môi trường như vậy mỗi ngày, Thần Thần không thể tránh khỏi bị tẩy não, dần dần cô nảy sinh lòng căm thù đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Thần Thần không biết gì về Pháp Luân Đại Pháp nhưng cho đến những năm 20 tuổi, suy nghĩ và quan niệm của cô giống với tuyên truyền của ĐCSTQ. Cô thường tranh cãi với mẹ mình vì Pháp Luân Đại Pháp. Cô không cần suy nghĩ mà từ chối nghe lý do mẹ cô tu luyện Đại Pháp.

Tuy nhiên, vì lo lắng cho sự an toàn của mẹ, Thần Thần bắt đầu liên lạc với mẹ. Sau khi bình tĩnh lắng nghe những câu chuyện tu luyện của mẹ, cô như tỉnh dậy sau cơn ác mộng và cuối cùng cũng hiểu được sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Cô nhận ra tại sao các học viên Đại Pháp như mẹ cô kiên định với chính kiến của họ bất chấp sự đàn áp và bức hại không ngừng của ĐCSTQ.

Mẹ bị bắt

Mẹ của Thần Thần bị bắt tại nhà. Không có đồng tu nào biết về vụ bắt giữ. Tôi chỉ biết về vụ bắt giữ từ người hàng xóm của bà ba ngày sau đó sau khi tôi không thể liên lạc với bà. Tôi đã bị sốc và nhanh chóng thảo luận vấn đề này với các đồng tu.

Các học viên chúng tôi cảm thấy rằng điều quan trọng nhất là phải xác định được tung tích của cô con gái Thần Thần càng sớm càng tốt. Chúng tôi tin rằng, trước khi bị bắt, điện thoại di động của Thần Thần đã bị theo dõi và nơi ở của cô ấy bị cảnh sát giám sát. Chúng tôi biết rằng mọi người sẽ gặp rủi ro nếu chúng tôi đến nói chuyện với Thần Thần tại nhà cô ấy. Do đó, chúng tôi đã cố gắng tìm cô ấy và nói chuyện với cô ấy ở một nơi khác.

Các đồng tu và tôi đã đi mua một số đồ sinh hoạt cho Thần Thần tại siêu thị nơi cô ấy làm việc nhưng chúng tôi không thấy cô ấy rời đi sau giờ làm việc. Chúng tôi đã đi kiểm tra xung quanh nhà của cô ấy nhưng toàn bộ căn nhà đều tối om. Chúng tôi không bỏ cuộc và quay trở lại hướng siêu thị và cuối cùng nhìn thấy Thần Thần. Một đồng tu đã lấy điện thoại của Thần Thần cất đi để cảnh sát không nghe được cuộc trò chuyện của tôi với cô ấy. Thần Thần nói với chúng tôi rằng cảnh sát đã gọi cho một trong những người họ hàng của cô trước khi mẹ cô bị bắt.

Thần Thần nói rằng một chiếc xe cảnh sát đã đậu ở tầng dưới khi cô đi làm về. Cô dừng lại, thẫn thờ nhìn chiếc xe một lúc lâu, cảm thấy có điều chẳng lành sắp ập đến. Mẹ cô đã bị cảnh sát quấy rối qua điện thoại vài ngày trước đó. Nhưng Thần Thần vẫn chọn về nhà, hy vọng rằng họ không đến tìm mẹ cô. Khi mở cửa, cô thấy cảnh sát trong phòng khách. Hy vọng của cô lập tức tan vỡ. Mẹ cô đang ngồi trên một chiếc ghế đẩu trước tủ quần áo, bị hai cảnh sát khống chế. Ngôi nhà trở nên bề bộn.

Thần Thần suy sụp và khóc cạn nước mắt suốt đêm sau khi mẹ cô bị bắt đi. Cảnh sát đã nói dối cô vào sáng hôm sau là mẹ muốn gặp cô. Hóa ra là mẹ cô đã không cung cấp cho cảnh sát thông tin mà họ muốn và họ không có đủ bằng chứng để bức hại bà. Thần Thần được lệnh ký vào một bản khai làm bằng chứng và thu thập tài liệu cho mẹ. Vì sợ hãi và thiếu kinh nghiệm trong vấn đề này, cô đã làm theo lệnh của họ-điều mà sau này cô vô cùng hối hận.

Thần Thần và mẹ cô đã bị chia cắt một cách tàn nhẫn. Cô cần mẹ và cảm thấy bất lực. Cô không biết phải làm gì. Cô cô đơn và không có người thân ở thành phố này. Cô cũng lo lắng về bản tuyên bố mà cô đã ký ở đồn cảnh sát sau khi bị lừa dối. Cô sợ rằng nó có thể được dùng để chống lại mẹ.

Các đồng tu đã an ủi Thần Thần. Chúng tôi nói chuyện với cô về Pháp Luân Đại Pháp, nói rằng Pháp Luân Đại Pháp không phải là một tà giáo và mẹ cô không vi phạm bất kỳ luật nào khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đã hỗ trợ cô một số việc sinh hoạt hằng ngày. Chúng tôi cũng lên kế hoạch giải cứu. Với sự đồng ý của Thần Thần, chúng tôi thuê luật sư bào chữa cho mẹ cô. Chúng tôi giảng chân tướng cho cô ấy và đồng thời cung cấp cho cô những tài liệu thông tin liên quan đến luật pháp và Pháp Luân Đại Pháp.

Sau vài cuộc trao đổi với các học viên, Thần Thần hoàn toàn hiểu được sự vô tội của Pháp Luân Đại Pháp, cô đã nhìn thấu đạo đức giả và lừa dối của cảnh sát. Lòng tốt của các học viên Đại Pháp dần dần sưởi ấm trái tim lạnh giá và nụ cười dần xuất hiện trên khuôn mặt cô.

Cảnh sát cảm động

Thần Thần tìm kiếm các luật liên quan trên internet và thấy rằng mẹ cô vô tội. Hoàn toàn tự tin, cô đến đồn cảnh sát và yêu cầu các thủ tục giam giữ. Cô đã hỏi viên cảnh sát xử lý vụ việc rằng mẹ cô đã vi phạm luật nào hoặc liệu có học viên Đại Pháp nào đã từng làm hại ai không. Viên cảnh sát nói rằng anh ta chỉ có thể cho cô câu trả lời nếu anh ta không mặc đồng phục cảnh sát.

Các đồng tu lên kế hoạch viết thư cho đồn cảnh sát và các phòng ban liên quan để mẹ của Thần Thần được thả sớm hơn. Thần Thần đã chủ động viết thư. Cô có kỹ năng viết tốt. Cô bắt đầu bức thư từ khía cạnh luật pháp và đạo đức. Cô bày tỏ lý do mẹ cô tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và những thay đổi kỳ diệu mà bà đã trải qua. Cô mô tả cách mọi người đã chứng kiến vẻ đẹp của Đại Pháp. Cô đã ký bức thư dài cảm động này bằng tên thật của mình. Nhiều người đã rơi nước mắt sau khi đọc thư. Bức thư đã được đăng trên trang web Minh Huệ sau đó.

Gần hai giờ sau khi bức thư được gửi đi, Thần Thần được gọi đến đồn cảnh sát địa phương vào ban đêm. Chúng tôi đã phát chính niệm mạnh mẽ cho cô ấy. Cô ấy đã trở lại an toàn hai giờ sau đó và kể cho chúng tôi những gì đã xảy ra ở đồn cảnh sát.

Cô nói: “Một cảnh sát trẻ đã ghi chép và hỏi liệu cháu có tự viết thư không và làm thế nào cháu lên mạng được. Anh ấy ghi lại câu trả lời của cháu, nhưng sau đó ném tờ giấy vào thùng rác. Sau đó, anh ấy lại viết gì đó, chỉ để ném vào thùng rác. Anh ấy lặp lại hành động này nhiều lần. Dường như trong tâm anh ấy đang mâu thuẫn. Anh ấy nói rằng cháu đã dũng cảm dùng tên thật của mình và khuyên cháu lần sau nên viết thư khiếu nại bằng hóa danh. Anh ấy nói rằng: ‘Viết thư khiếu nại bằng tên thật có thể khiến chúng tôi khó giải quyết.’”

Chúng tôi rất vui khi biết rằng viên cảnh sát đã cảm động và cảm thông với Thần Thần. Nếu có nhiều cảnh sát đọc bức thư, nhiều người trong số họ có thể sẽ suy nghĩ lại và thức tỉnh. Chúng tôi đã đưa bức thư này thành một phần trong tài liệu giảng chân tướng của mình và phân phát rộng rãi cho người dân địa phương.

Thần Thần coi các bạn đồng tu như gia đình

Thần Thần tốt bụng và có tâm trong sáng. Thật không dễ dàng cho cô ấy sau khi mẹ bị bắt. Một số đồng tu đã đến giúp đỡ. Không ai trong số họ có kinh nghiệm trong việc này nhưng mọi người đều rất nỗ lực. Một người đã tìm thấy một nơi để liên lạc an toàn với Thần Thần. Một người khác mua túi che chắn điện thoại di động trực tuyến để cô chặn điện thoại của cảnh sát. Một học viên thậm chí đã nhiều lần gửi tiền cho mẹ của Thần Thần tại trại tạm giam. Một người quan tâm khác đã lấy chìa khóa nhà từ Thần Thần và dọn dẹp nhà cửa. Các đồng tu còn nấu bánh bao, giúp chuẩn bị bữa ăn và chi phí ăn uống cho cô.

Tôi coi Thần Thần như con gái ruột của mình. Tôi đưa Thần Thần đến sở thú và chèo thuyền qua sông khi thời tiết cho phép. Nhìn thấy Thần Thần vui vẻ đi dạo quanh công viên, tôi đã chụp một bức ảnh bằng điện thoại thông minh của mình. Điều này khiến Thần Thần nhớ đến mẹ mình. Cô ấy nói rằng mẹ cô ấy cũng làm điều này mỗi năm khi họ ở phía Nam. Có lần, cô nhốt mình trong nhà nhiều ngày để viết thư thuyết phục chính quyền. Tôi không thể liên lạc với cô và bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của cô ấy. Cảm động trước sự quan tâm và yêu thương của chúng tôi, Thần Thần nói rằng không có mẹ ở bên, chúng tôi là những người thân yêu nhất của cô ấy.

Câu chuyện về người luật sư

Tất cả họ hàng của Thần Thần đều ở nơi khác và về cơ bản họ làm việc trong các cơ quan công quyền. Họ không ra tay giúp đỡ vì sợ bị chính quyền làm liên lụy. Sau khi thảo luận thêm, chúng tôi quyết định để Thần Thần thuê một luật sư tư pháp cho mẹ. Qua việc tìm hiểu về luật, cô biết được rằng tu luyện Đại Pháp là hoàn toàn hợp pháp ở Trung Quốc và đã tự tin ký giấy ủy quyền với người luật sư.

Chúng tôi đã cùng Thần Thần và người luật sư đến thăm mẹ cô ấy và xem xét các hồ sơ tại tòa án và viện kiểm sát nhiều lần. Người luật sư này đã đấu tranh cho công lý. Trên đường ra khỏi trại tạm giam, chúng tôi nói với luật sư rằng anh chắc đã được Thần phù hộ vì dường như luôn có phép màu xảy ra ở bất cứ nơi nào anh ấy đến. Người luật sư nói: “Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, sẽ có Thần Phật phù hộ.”

Người luật sư kể với chúng tôi rằng: “Một lần sau khi kết thúc công việc cũng là lúc tôi sắp trễ chuyến tàu về nhà. Tôi chạy nhanh nhất có thể đến cổng nhưng bị trễ đúng một phút. Tuy nhiên, tôi đã có thể nhảy lên tàu ngay trước khi tàu thực sự khởi hành. Đồng hồ đã chạy trễ một phút chỉ vì tôi.”

Anh ấy nói thêm: “Có lần tôi giải quyết trường hợp cho một học viên Pháp Luân Đại Pháp và bị muộn chuyến tàu về nhà. Khi tôi đến trạm soát vé thì chỉ còn vài phút trước giờ khởi hành. Người kiểm soát nhận diện tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp nên sẽ mất nhiều thời gian hơn để qua cổng. Tôi chắc chắn sẽ bỏ lỡ chuyến tàu này. Đúng lúc này, người soát vé gọi tên tôi và bảo tôi nhanh chóng lên khoang VIP. Khi lên tàu, tôi nhận ra rằng vé thông thường của tôi đã được nâng cấp lên gói VIP. Sự nhầm lẫn này hóa ra lại rất hữu ích.”

Một học viên hỏi người luật sư: “Có phải họ nhầm lẫn khi ghi chú ‘Pháp Luân Đại Pháp’ trên chứng minh thư của anh không?” Luật sư trả lời: “Họ cố tình làm vậy để tôi không được đại diện cho các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng tôi phải làm điều đó để duy hộ công lý.”

Một học viên hỏi: “Anh có gặp bất kỳ áp lực nào khi đại diện cho chúng tôi không?” Người luật sư nói: “Luôn có áp lực. Văn phòng Tư pháp đã hỏi tôi tại sao tôi lại nhận vụ này.”

Tôi hỏi anh ấy: “Tại sao anh lại nhận vụ này trong khi các luật sư khác sợ hãi và làm ngơ? Ngày nay không ai ra tay bắt trộm. Tại sao anh làm điều đó?“ Anh ấy trả lời: “Trong thời buổi đạo đức băng hoại này, chúng ta phải chọn chính nghĩa và [phải biết] phân biệt đúng sai.”

Một ngày trước cuộc gặp với chúng tôi, người luật sư này lại bị chính quyền sách nhiễu. Anh bị thẩm vấn trong một thời gian dài và bị lỡ chuyến bay buổi sáng, buộc anh phải chuyển hướng đến Bắc Kinh. Khi một học viên hỏi anh ấy nghĩ gì về các học viên, anh đã gọi chúng tôi là một nhóm bất khả chiến bại. Thần Thần vội nói thêm: “Các dì này đoàn kết phi thường. Họ là bờ vai duy nhất trợ giúp cháu và để cháu tựa vào khi cháu khóc.”

Một số luật sư đã bị đàn áp vì bào chữa cho các học viên Đại Pháp, và chứng chỉ của họ bị thu hồi. Tuy nhiên, vẫn có nhiều luật sư chính trực và thiện lương kiên quyết bảo vệ chính nghĩa bất chấp áp lực. Người luật sư này thực sự tuyệt vời. Tất cả chúng tôi đều ngưỡng mộ anh ấy vì sự kiên định đối với công lý và khả năng chống lại áp lực của ĐCSTQ.

Phiên tòa phi pháp

Thần Thần được tòa liệt kê là “nhân chứng” trong phiên điều trần của mẹ cô, nhưng không được phép tham dự phiên tòa. Điều này thực sự khiến Thần Thần đau lòng vì cô không có cơ hội gặp mẹ trước tòa.

Chúng tôi đến vào sáng sớm của ngày xét xử và đợi trước tòa án. Còi báo động đột nhiên vang lên từ xa và một chiếc ô tô có cửa sổ che nắng tiến đến cổng. Chúng tôi chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một người đang vẫy tay với chúng tôi sau ghế lái. Chúng tôi nghĩ rằng đó phải là mẹ của Thần Thần vì vậy chúng tôi vẫy tay chào lại khi chiếc xe rẽ vào con đường bên cạnh.

Không báo trước, Thần Thần lao thẳng về phía chiếc xe. Tôi không chắc Thần Thần đang cố làm gì nhưng suy nghĩ đầu tiên của tôi là đảm bảo rằng cô ấy không gặp nguy hiểm. Vì vậy, một học viên khác và tôi nhanh chóng chạy theo cô ấy.

Cánh cửa nhà để xe của tòa án từ từ được nâng lên và Thần Thần cố gắng chui qua cửa và nhìn xung quanh. Hai cảnh sát tòa án ra khỏi xe và một trong số họ bảo cô lùi lại để họ hạ cửa xe xuống. Thần Thần không nhúc nhích, hét lớn rằng cô muốn gặp mẹ mình. Các cảnh sát tòa án rất tức giận và đe dọa sẽ thực thi pháp luật, nhưng Thần Thần không lùi bước và tiếp tục hét lên một cách đau đớn. Một cảnh sát tòa án đẩy Thần Thần ra và sau đó cô ấy hoàn toàn mất kiểm soát. Chúng tôi giữ tay cô ấy và giải thích với những người cảnh sát tòa án rằng cô ấy đã không gặp mẹ mình nửa năm rồi. Họ dường như đã hiểu và chiếc xe từ từ tiến vào tòa nhà và biến mất khỏi tầm nhìn của chúng tôi.

Thần Thần bình tĩnh lại và nói: “Cháu chỉ muốn gặp mẹ cháu và để bà thấy rằng cháu vẫn ổn để bà cảm thấy nhẹ lòng. Cháu biết cháu hơi vô lý. Cháu đã quyết định thuê luật sư và tiếp tục viết thư để giảng chân tướng và cứu người.”

Mặc dù cô gái trẻ này chưa tu luyện Đại Pháp nhưng cô ấy đã biết hướng nội để cứu người và nỗ lực để cứu mẹ mình. Chúng tôi mừng cho cô ấy. Thần Thần nói rằng điều này có lẽ cũng được Sư phụ Lý, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, an bài!

Thần Thần bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Vài ngày sau phiên tòa phi pháp, Thần Thần nói với một đồng tu rằng cô ấy muốn học Pháp. Các đồng tu đều vui mừng khi nghe điều đó. Họ mang đến cho cô một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Họ tranh thủ thời gian để học Pháp với cô ấy mỗi ngày. Đại Pháp đã liên tục chính lại suy nghĩ và hành vi của Thần Thần. Cô ấy đã tiến bộ rất nhiều và khi gặp chuyện đã có thể dùng Đại Pháp cân nhắc.

Thần Thần đã chọn một nghề đòi hỏi bằng tốt nghiệp đại học, và cô ấy cũng phải vượt qua một kỳ thi. Người thân của cô đề nghị cô nên mua một chứng chỉ giả. Là một học viên Đại Pháp, Thần Thần không nghĩ đó là điều đúng đắn. Cô muốn hành xử theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Cô quyết định học để trau dồi kiến thức và tự mình vượt qua kỳ thi. Đó là một bước tiến lớn trên con đường tu luyện của cô.

Chúng con cảm ơn Sư phụ đã bảo hộ Thần Thần và an bài để chúng con kiên định đồng hành cùng cô ấy trong suốt cuộc hành trình giải cứu phi thường này. Mẹ cô đã bị giam giữ phi pháp trong tù trong nhiều tháng. Thần Thần đã rất nhớ mẹ nhưng không thể đến thăm mẹ do những hạn chế của đại dịch. Tuy nhiên, với sự bảo hộ của Sư phụ và sự giúp đỡ của các đồng tu, Thần Thần bắt đầu học Pháp và luyện công mỗi ngày, đắc Pháp và tịnh hóa chân ngã của bản thân, đó cũng là tâm nguyện lớn nhất của mẹ cô ấy!

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/6/14/447947.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/4/210159.html

Đăng ngày 24-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share